
hư vậy khiến cho cô muốn khóc, đây mới thực sự là điều mà người phụ nữ mong muốn, vậy mà tất cả những điều này lại không phải là của chồng cô cho cô.Chu Cẩn Vũ cũng giống như cô cảm giác được sự rung động và kích thích, anh nâng khuôn mặt Hạ Chân Ngọc lên, hôn vào đôi mắt cô, chóp mũi và cả đôi môi. Tuy rằng động tác anh dịu dàng nhưng một lần so với một lần lại càng xâm nhập sau thêm. Hạ Chân Ngọc lại bắt đầu có chút bứt rứt khó chịu, bởi vì trong cơ thể cô lại dâng lên cảm giác tê dại và kích thích đó. Dường như Chu Cẩn Vũ biết được Hạ Chân Ngọc mong muốn điều gì, động tác của anh càng lúc càng nhanh hơn, làm cho Hạ Chân Ngọc thêm một lần nữa như đặt mình vào trong vạn dặm của bầu trời rồi rơi xuống giữa không trung, khi Hạ Chân Ngọc đạt tới đỉnh cao của cảm giác thì Chu Cẩn Vũ trầm thấp cười một tiếng.(128)Hạ Chân Ngọc cực kỳ xấu hổ vì biết bản thân mình vô dụng, lại thấy Chu Cẩn Vũ cười như thế khiến cho cô lại càng cảm thấy không còn mặt mũi, cô cử động thân thể có chút tê mỏi nói: “Đừng cười nữa, anh đã xong chưa?”Chu Cẩn Vũ đè người cô lại rồi nói: “Đừng nhúc nhích, bé cưng đang ngậm chặt chú đó, nếu không chú sẽ động đấy.”Hạ Chân Ngọc thật sự cảm thấy từ ngữ và lời nói của Chu Cẩn Vũ đã đạt tới đỉnh cao của cảnh giới vô sỉ, hết lần này đến lần khác anh nói ra những lời ghê tởm, nhưng những lời nói đó từ trong miệng anh đi ra lại có tác dụng tán tỉnh không thể tốt hơn, đây cũng là thiên phú của anh sao?Chờ cảm giác run rẩy kia của Hạ Chân Ngọc hồi phục trở lại, Chu Cẩn Vũ rốt cục cũng cởi bỏ đi mặt nạ ôn hòa, thay vào đó là vẻ tà ác lần nữa: “Để chú dạy cho bé cưng một kiểu mới nhé!”Phản ứng đầu tiên của Hạ Chân Ngọc là cự tuyệt, nhưng mà động tác của Chu Cẩn Vũ lại nhanh hơn, anh trực tiếp rút ra rồi xoay người Hạ Chân Ngọc lại, hai tay tay anh giữ chặt lấy eo cô, rồi liền từ phía sau đâm vào bên trong cô. Có thể nói các động tác liên tiếp của anh rất nhanh chóng và trôi chảy, mãi cho đến khi Hạ Chân Ngọc bị anh áp trụ từ phía sau lưng mới hiểu được kiểu mới mà anh nói nhưng cô chưa kịp phản ứng thì anh đã bắt đầu tiến vào rồi.Hạ Chân Ngọc bị đặt ở trong tư thế này thật sự là vừa thấy xấu hổ lại vừa tức giận, cô vừa quay đầu lại định nói với anh,vừa lúc Chu Cẩn Vũ trông thấy anh liền trực tiếp hôn cô, tay anh cũng từ dưới nách của cô đưa qua xoa nắn hai luồng đầy đặn mềm mại, lực đạo dưới thân cũng bắt đầu mạnh dần lên.Ở trên chiếc giường lớn, Hạ Chân Ngọc bị Chu Cẩn Vũ gắt gao ôm từ phía sau, thân thể bởi vì bị một lực mạnh ở phía sau không ngừng húc vào khiến cho dần dần tiến về phía trước. Cuối cùng Chu Cẩn Vũ dứt khoát trực tiếp áp sát toàn bộ cơ thể anh lên trên lưng Hạ Chân Ngọc không còn một chút khe hở nào, anh đem cô cố định lại rồi bắt đầu điên cuồng kích thích ra vào.Hiện tại cho dù Hạ Chân Ngọc muốn cầu xin cũng không được, cô hoàn toàn không thể phát ra tiếng, cái cảm giác tê dại kích thích cùng co rút chặt chẽ đó chưa hề có dấu hiệu ngừng lại, lúc này cô thật sự là muốn ngất đi thôi, nhưng cuối cùng vẫn có một chút ý thức còn sót lại làm cho cô biết được cảm giác hiện tại.Chu Cẩn Vũ không ngừng hôn lên trên tấm lưng nhẵn bóng mịn màng của cô, anh nghĩ mình sắp điên lên rồi, cái cảm giác hạ thân anh được bốn phía vây bọc cực nóng cùng khoái cảm vì bị cô không ngừng hút vào chặt chẽ khiến cho anh hoàn toàn không muốn dừng lại.Anh biết Hạ Chân Ngọc ở dưới thân anh đã sắp không chịu nổi, anh không muốn cô bị thương, vì thế anh rút một cánh tay ở trước ngực cô ra, lại xoay đầu cô lại, dùng sức nắm chặt hàm dưới của cô, khiến cho Hạ Chân Ngọc phải mở miệng ra, trực tiếp đem lưỡi của anh tiến vào trong khoang miệng cô, theo bản năng Hạ Chân Ngọc nuốt lấy vật thể ấm áp ở trong miệng, hoàn toàn không biết đó là cái gì.Chu Cẩn Vũ bị động tác của Hạ Chân Ngọc kích thích triệt để, gắt gao cùng lưỡi của cô dây dưa mút vào, lực đạo dưới thân gần như muốn đem hai người đều bị đâm cho ngã xuống dưới giường, mãi cho đến khi Chu Cẩn Vũ cảm thấy một dòng khoái cảm từ phần eo dần dần lan tràn tới toàn thân rồi bùng nổ một cái, vì thế anh càng thêm gắt gao áp trụ Hạ Chân Ngọc, ra sức chạt nước rút vài lần, cuối cùng cũng phóng thích chính mình.(129)Ý thức của Hạ Chân Ngọc đã mơ hồ, cũng không có thanh âm, Chu Cẩn Vũ buông môi Hạ Chân Ngọc ra, thử thăm dò hô hấp của cô, có phần hơi yếu, biết cô không bị hôn mê, anh liền nghiêng người ôm Hạ Chân Ngọc, đưa tay túm lấy một cái gối để cô gối đầu, rồi từ phía sau bao bọc lấy cô ngủ thiếp đi.Lúc Hạ Chân Ngọc tỉnh lại thì đã muốn tìm di động để xem thời gian, vừa nhẹ nhàng cử động chân, lập tức hít một ngụm khí lạnh, chân cô đã tê dại đến mức không thể cử động được, cô liên tục hít sâu thả lỏng, cũng không dám cử động nữa. Cô nhìn xung quanh, thấy bên trong không có ánh sáng, cũng không biết rốt cuộc bây giờ là mấy giờ. Sau đó cô mới muộn màng cảm thấy được phía sau lưng mình có người, đương nhiên người đó là Chu Cẩn Vũ, lúc này cô cũng thấy rõ được tình huống trên giường.Cô nằm ngủ ở bên mép giường thiếu chút nữa thì sẽ bị ngã xuống, Chu Cẩn Vũ ở sau lưng kề sát