
biết – trả lời khoái trí.Lau xong.– Dọn nhà vệ sinh đi! – Ken ra lệnh.– Vâng thưa thiếu gia! – cả ba đồng thanh khiến Ken nổi da gà.– Làm nhanh đi! – Kun cũng hùa theo.Na, Bu, Mi vào phòng vệ sinh, đóng chặt cửa lại.– Làm gì tiếp theo? _ Bu hỏi.– Haha xem đây.Nói rồi, Mi mở hết nắp các loại dầu gội, dầu xả, gôm xịt tóc, sữa rửa mặt (mấy ông này điệu kinh), nước giặt, nước tẩy bồn cầu….. ra trộn linh tinh từng lọ…. miệng cười gian:– Kiểu này mấy thiếu gia chết chắc.– Hahahaha – Na và Bu ôm bụng cười “sung sướng”Ken bên ngoài nói vọng vào:– Cọ cả toa lét nữa nhá!– Biết rồi!– Này thì toa lét này…Vừa nói, ba nàng vừa vo viên mấy tờ giấy báo trong phòng (để dành cho các anh ngồi đọc khi… đi nặng) ném không thương tiếc xuống bồn cầu, cả cục xà bông còn nguyên cũng ném luôn xuống… khăn mặt, bàn chải đánh răng,… ném hết… sau đó, Mi đổ một lượng lớn xà phòng bột vào nói:– Thế này thì tắc cống sớm, hahaha…– Xong chưa? – Kun hỏi,– Rồi! nhóc”_Ken cười thầm mà không biết rằng sau này… cậu và hai anh chàng kia mới là người mệt.– Đi đánh giầy cho bọn tôi! – Ken ra lệnh.– OK MEN!_ _ _– Này thì giầy này! – đổ đầy đường vào trong giầy. – cho kiến vào hết giầy các anh đi.– Xong rồi! – ba cô nàng chạy vào mà mặt ai nấy như cái bánh đa thiu.– Vậy hả? Ờ… ờ…– Còn gì nữa không?– À… vậy đi giặt quần áo đi – Kun cười cười.– Đâu?Ken và Kun lôi ra một đống quần áo, nhiều tưởng chất thành đống được, toàn hàng hiệu (thế mới ngu).– Kin có quần áo gì cần giặt không? Có ôsin miễn phí nè!– Không! – Kin trả lời gọn lỏn (ông này thức thời lắm, ổng biết hết đấy nhưng không nói gì thôi)– Ừm vậy thôi… à mà quần áo của bọn tôi mỏng manh lắm, không cho vào máy giặt được đâu, phiền mấy cô giặt tay giùm nha.– OK.“Ặc. Sao bỗng dưng ngoan vậy nhỉ?” – Ken nghi ngờ.Thấy ánh mắt dò xét cùa Ken, Bu vội giả bộ:– Tên khốn kiếp, hôm nay tôi nhịn anh, đồ cá dọn bể, lần sau đừng có trách tôi. – Bu dậm dậm chân xuống sàn ra chiều tức tối lắm.“Haha có thế chứ… nhìn con nhỏ đó tức thật là thú vị”Cả ba khệ nệ ôm đống đồ vào nhà tắm, không quên đóng cửa lại.– Hí hí…. đi đời rồi mấy em ơi…Ba nhỏ tha hồ đạp, xé, giằng co… chứ giặt cái nỗi gì… Ôi thật là khổ thân mấy em quần áo hàng hiệu. cá dọn bể, lần sau đừng có trách tôi. – Bu dậm dậm chân xuống sàn ra chiều tức tối lắm.“Haha có thế chứ… nhìn con nhỏ đó tức thật là thú vị”Cả ba khệ nệ ôm đống đồ vào nhà tắm, không quên đóng cửa lại.– Hí hí…. đi đời rồi mấy em ơi…Ba nhỏ tha hồ đạp, xé, giằng co… chứ giặt cái nỗi gì… Ôi thật là khổ thân mấy em quần áo hàng hiệu.Trong phòng KTX còn có một khu phơi quần áo riêng, cả ba lại khệ nệ ôm đống quần áo vừa được “giặt” sạch sẽ ra phơi, trán ai nấy mồ hôi cứ gọi là chảy ròng ròng.– Nhìn kìa! – Kun thì thầm với Ken – ba con nhỏ đó chắc mệt lắm rồi đấy!– Ừ, chắc hôm nay đến đây thôi, mai hành hạ tiếp. – Ken cười gian – không nếu mà nhỡ ba nhỏ đó ngất ở đây thì chết.@___@ @___@ @___@– Phù, mệt quá đi! Chúng tôi đã được về chưa vậy? – giả vờ khó chịu.– Ờ… à mai nhớ đến xách cặp cho tôi đi học đó Nana- Kun nhìn Na cười đểu.Na nghiến răng nhìn lại bằng ánh mắt “căm thù”– Đừng mơ.– A ha… ghê gớm chưa kìa… hay là thích bị mọi người tẩy chay hả? Cô nên nhớ, một khi chuyện thất hứa này mà cả Học viện biết được thì không những cô, mà cả những người chơi với cô, đều sẽ bị tẩy chay ra khỏi Milky Way này!Kun nhếch mép nói, thật ra thì cậu chỉ dọa thế thôi, nhưng mà ba nhỏ thì tin sái cổ, nghe đồn trường này làm nghiêm lắm mà. Na cũng thấy hơi sợ. Còn Bu và Mi thì vừa nghe..động đến “những người chơi với” Na thì la oai oái:– Không… không được… Na phải giữ lời đi…Na nhìn hai con bạn bằng ánh mắt hình viên đạn:– Liệu hồn. – rồi nhỏ quay sang Kun, giọng õng ẹo dễ sợ – được thôi thưa thiếu gia, nếu thiếu gia không phiền cho tôi mang theo hai con bạn đi xách giúp.Như bắt được vàng, Ken vỗ tay bôm bốp:– Hay đó! Bubu, cô lo mà xách đồ cho tôi đi!– >___Na lại giở ánh mắt đáng thương (dùng mỹ nhân kế) nhìn Bu rồi nhỏ lệ bi thương…– Hức.. hức.. hức… Bu … Bu không coi Na là bạn… sao?Bu động lòng trắc ẩn:– Ừ thì đi… được chưa?Ken cười ha hả, rồi chỉ cái hộp bắp rang bơ trống rỗng để trên mặt bàn:– Mang cái này đi vứt rồi về đi! – Ken ra lệnh.Trên bàn còn một hộp nguyên và một hộp rỗng. Thực ra lúc lau nhà khi bọn hắn không để ý thì Mi đã đổ hết số bắp rang bơ trong cái hộp nguyên ra ăn hết, rồi cho số bắp rang bơ “bẩn” vào, và dán nắp lại cẩn thận. Cho nên bây giờ trong cái hộp đầy kia toàn là thứ bẩn thỉu. Ba nhỏ cười thầm, tung tăng đi vứt vỏ rồi đi về.
Chương 24
Chap 24:
Na, Bu và Mi hí hửng trong lòng, quả này ba nhỏ đã chơi cho bọn hắn một vố đau rồi đây. Nghĩ mà sướng quá, tưởng tượng đến cảnh mấy tên đó nhăn nhó đã thấy buồn cười rồi.
– Ha…ha…ha…ha…ha…ha…ha…. !!!!!!!
Khi ba nhỏ bước ra khỏi phòng KTX 666 cũng là lúc tràng cười kinh thiên động địa vang lên. Bọn hắn ở trong phòng thì cười vì đã bắt nạt được ba con nhỏ đáng ghét, còn ba nhỏ thì cười vì đã chơi ấy tên biến thái một trận đáng đời.
Kun ôm bụng cười sằng sặc, cười đau bụng, cười đến nỗi cười xong thì cậu bắt đầu… buồn đi vệ sinh,