Old school Easter eggs.
Học viện Glamour

Học viện Glamour

Tác giả: Iris Luu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322890

Bình chọn: 9.00/10/289 lượt.

hì thôi! Làm gì dữ vậy! – Henry ôm đầu rồi đi vào trong. -Vào đi!

-Không cần mời! – Thái Ny khoanh tay, dõng dạc bước vào trong. Rồi thẳng tay ném nguyên cái khăn lau đầu vào mặt Henry.

-Gì đây? – Henry cầm khăn rồi vứt ra xa.

-Sao? Sao? Sao? Ý kiến gì à? – Thái Ny kênh mặt nhìn Henry.

-Không nói với cậu nữa! Con gái mà như con trai vậy! -Henry vùng vằn ngồi bịch xuống ghế, đeo lại cặp mắt kính.

-Hứ! – Thái ny ngồi xuống cái ghế gần kệ sách.

-Nước táo của cậu nè! – Tôi để ly nước trên bàn, Henry cầm ly rồi uống một cái, đôi mắt vẫn dán vào cuốn sách đó. Chắc hẳn nó thú vị lắm.

-Cái vali của cậu, tớ để trong tủ ở góc trong cùng bên phải đó! – Henry chỉ về cái tủ gỗ.

-Vali? – Tôi ngạc nhiên hỏi.

-Làm người hầu cho tớ thì phải ở lại đây chứ, lỡ tớ cần gì vào ban đêm thì sao?

-Cám ơn cậu! – Tôi đi lấy cái vali nhỏ của tôi ra. Trong đó ngoài máy bộ đồ đồng phục trường và hai bộ đồ ngủ, một đôi giày màu đen, vật dụng riêng tư thì không còn gì khác.

-Cậu dùng tạm phòng tắm của tớ đi! – Henry nói, mặt vẫn cắm vào cuốn sách trên tay.

-Được không đó! Nhưng tôi là con gái…….

-Thế khỏi tắm!

Tôi nghe vậy, vội vã chạy vào phòng tắm.

_________________

Hai mắt tôi trở nên long lanh. trước mặt tôi là phòng tắm sao? To quá! Có cả một phòng nhỏ, trong đó có một cái bồn tắm tròn màu trắng, dầu gội, dầu tắm, tất cả đều có. một khoảng nhỏ để cái lavabo, một nơi đi vệ sinh. Cả cái nhà tắm này bự bằng cái phòng trọ à tôi đã thuê.

Cạch…….

-Ai đó! – Tôi hết hồn quay ra phía cửa. -Henry? Sao cậu vào đây!

-Mở nước cho tắm chứ gì! – Henry vừa nói vừa vặn nước cho chảy vào bồn. Rồi lấy trong một cái tủ nhỏ gần đó mấy chai sữa tắm của nữ.

-Sao không bảo Thái Ny vào?

-Về phòng rồi! Xong rồi đó! – Nói rồi, Henry bước ra khỏi phòng tắm, tôi chạy ra khóa chốt cửa. Đúng là, lỡ tôi đang tắm thì sao, không có chút lịch sự gì cả!

Tôi thả mình vào bồn nước nóng thơm lừng. Tôi muốn ngăm mình thật lâu trong đây,muốn được tận hưởng cái sự thoải mái khi tắm của các bậc giàu có là như thế nào!

Ring….Ring….

Điện thoại tôi rung rung trên bàn đá hoa bên cạnh bồn tắm.

-A lô! – Tôi bắt máy.

-Khải Minh nè!

-Khải…Khải Minh!! – Tôi mở to mắt, miệng há hốc khi người gọi cho tôi lại là cậu bạn thân đã chuyển trường của mình – Khải Minh.

-Còn nhớ tớ à? Hì! – Tôi nghe tiếng Khải Minh cười qua điện thoại. Giọng nói vẫn ấm áp như thế, làm tôi không muốn quên chút nào! – Dạo này cậu khỏe không?

-Tớ vẫn khỏe! Còn cậu? – Tôi mau chóng lấy lại tinh thần.

-Rất khỏe!

-Sao lâu quá không gọi cho tớ?

-Ở đây mới chấm dứt kỳ học thôi! Tớ không có thời gian lắm!

-Nếu cậu rảnh! Tớ có thể gặp cậu không?

-Để tớ xem nhé! …………………….. Chủ Nhật này nhé!

-Vậy sao? – Tôi vui mừng.

-Cậu muốn đi đâu?

-Đi đâu cũng được! Tùy cậu thôi!

-Vậy………..hẹn cậu ở…………………….

___________________________

Chương 25: Chương Chuẩn Bị Cho Cuộc Hẹn

-Vậy………hẹn cậu ở trước cổng trường Glamour nhé! Không biết giờ cậu đang ở đâu nên hẹn trước trường vậy!

-Ok! Mấy giờ thế?

-Khoảng 9 giờ sáng, tớ sẽ dẫn cậu đi chơi nhé! Hjhj! – Nghe giọng Khải Minh cười qua điện thoại, tôi thấy dường như mọi thứ đều mờ ảo, chỉ duy nhất là Khải Minh, cậu ấy lại tỏa sáng, mỉm cười nhẹ nhàng nhìn tôi, đôi mắt đỏ đầm ấm làm sao!

-Vậy được! Tớ sẽ đến! – Tôi cười khúc khích qua điện thoại, được nghe tiếng cậu ấy thật là vui, mọi mệt mỏi trong tôi dường như đã biến đi đâu mất rồi!

-Thôi! Tớ có việc phải làm, chào cậu nhé! Hẹn Chủ Nhật!

-Ừ! Hẹn chủ nhật!

Tôi nở một nụ cười rạng rỡ trên môi. Sau bao tháng xa cách, tưởng rằng cái ôm đó sẽ là cái ôm cuối cùng của tôi và Khải Minh. Đâu ngờ rằng, Chủ Nhật tuần này tôi lại được nhìn thấy gương mặt tựa hoa đó của Khải Minh, lại nhìn thấy nụ cười khe khẽ, cười mà như không cười đó. Nghĩ tới thôi mà tôi đã vui như ăn tiệc.

________________________

Ngoài cửa phòng tắm đó, một chàng trai với mái tóc tím bồng bềnh, đôi môi dày quyến rũ đang cắn chặt với nhau, đôi mắt nhíu lại đầy lo ngại. Khuôn mặt đuộm chút buồn bã, một sâu lắng lưng chừng.

________________________

-Sao rồi! – Một tên mặc một chiếc á choàng đen, tay cầm vương trượng, ngồi trên một chiếc bệ vàng. Dưới ánh trăng lúc mờ lúc tỏ, khuôn mặt của tên lãnh chúa đó thật ma mị, xinh đẹp đến chết người.

-Cô ta đã chấp nhận lời mời của thần thưa chủ nhân! – Chàng trai với khuôn mặt tựa hoa anh đào đang nở rộ, những đóa anh đào đầu tiên vào mùa xuân. Đôi mắt đỏ trông thật quyến rũ, chiếc áo choàng đen càng làm tăng thêm vẻ đẹp hớp hồn người đó chút gì đó lãnh đạm.

-Hãy nhớ nhiệm vụ của ngươi! Ta thật sự không muốn động đến thiên thần đâu! – Kẻ được gọi là chủ nhân đó, tay cầm vương trượng, tay cầm một ly rượu đỏ thẵm, màu sắc đậm như màu máu, hai chiếc răng nanh nhọn nhe ra, trong phút chốc đã hút cạn máu một cô gái tội nghiệp. Khuôn mặt trắng bệch, gục đầu trên nền sàn lạnh giá, vết cắn nho nhỏ trên cổ vẫn còn rỉ chút máu đỏ tươi, ngon lành.

-Vâng, thưa chủ nhân!

-Và đây! Hãy quay lại và hoàn thành nhiệm vụ ta giao với gương mặt thanh tú kia của ngươi! – Kẻ ngồi trên ngai vàng đó, ném