XtGem Forum catalog
Học sinh chuyển lớp

Học sinh chuyển lớp

Tác giả: Ôn thần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327000

Bình chọn: 9.00/10/700 lượt.

ơn giản nó là cái bộ nhớ chứa những dung lượng kí ức nhất định, những thứ mà tôi không muốn mà cố gượng ép chôn vùi.Có lúc, nhóm của Dung bí bài Hóa, và tất nhiên phải nhờ cứu viện, và đương nhiên tất thảy mọi người đều muốn nhờ tôi. Và nàng cũng là nhóm trưởng, vậy là nàng phải thân chinh mang đề xuống nhờ tôi:-Ờ, mình nhờ xíu!-Gì vậy?-Chỉ mình bài Hóa!Sau một hồi tận tình chỉ bài, mặt tôi vẫn không hề ngước lên mình khuôn mặt đang cúi xuống. Bài giải tôi làm một cách rõ ràng, tận tình chắc nàng cũng không có gì để hỏi.-Dung..à Bạn hiểu chưa?-Ờ, rồi.Cảm ơn Bạn!Đối với nhiều người, khi được xưng là Bạn hẳn là vui lắm, riêng tôi thì không, bạn ở đây chứng tỏ tình cảm của chúng tôi đã tụt xuống một bậc, vì chính hai đứa tôi, đều mang cái tự tôn quá lớn, và cũng chưa có động lực để phá vỡ bức tường ấy.Và tôi lại cắm đầu vào học, cắm đầu vào tu luyện đạo đức, bỏ mặc những ánh mắt nghi ngờ, những cái nhìn thiện cảm về vẻ ngoài hiền lành, bỏ mặc ánh nhìn ái ngại đáng thương. Cố gắng cho đầu óc luôn hoạt động hết công suất, dù biết rằng đâu đó, mái tóc ngang vai, nụ cười và hình dáng của một ai đó vẫn len lỏi trong những góc khuất tâm hồn tôi.Hãy đánh thức tôi khi tháng chín kết thúc, nhưng có lẽ tôi đã ngủ quên quá lâu. Ngủ đã quá nữa tháng mười trong hình hài mới, ngủ quên thời gian, và dường như gò ép mình quá lâu, việc học chăm chỉ đối với tôi nay đã hơi quen thuộc, trầm tư suy nghĩ, chỉ lâu lâu mới phát ngôn cũng dần trở thành tính cách. Nếu không có những cái miệng ồn ào kia, tôi quên mất rằng 20-10 đã gần kề.-Sắp 20-10 như năm ngoái nhỉ!-Lại bốc thăm à?-Chứ sao, giờ đủ rồi, nam nữ đồng đều!Mặc kệ cái lũ rỗi hơi, tôi gom đống tài liệu trên bàn, toan đứng dậy ra về:-Khoan, chưa bàn đã đòi về là sao-Thằng Hải ngăn tôi lại.-Nói đi, không hứng cãi nhau.Nó bấy lâu nay vẫn chứng kiến tôi lầm lì, nay cái kiểu ăn nói nhát gừng này thì cũng không nói thêm một câu gì nữa.-Tao ý kiến thế này!- Phong mập lên tiếng.-Gì?-Năm ngoái thằng Vẹo ăn nói khô quá, giờ nên để một người mồm miệng dẻo quẹo đứng lên làm trò, thằng Hải thì loại, nó chẳng có độ mướt cần thiết.-Vậy theo mày là ai!-Thằng Hải cay cú vì bị cướp uy quyền nhìn thằng Mập.-Là nó!Cả lũ nhìn theo hướng tay nó chỉ, ngón trỏ của nó vòng vèo và chỉ đúng vào nó:-Tao có đủ độ mượt mà cần thiết, cứ để tao!Sau một hồi kiểm tra năng lực như kiểm định gia cầm, cả lũ mới thống nhất cho thằng Phong làm MC. Tôi chỉ chờ có thế, ôm cái đề vừa đi vừa đọc bước ra khỏi cửa lớp mà không còn ai cấm cản nữa. Thằng Vũ nhìn tôi, mỉm cười và bước ra theo. Kể cũng lạ, từ ngày chơi thân, nó một phần trở nên giống tôi ở cái tính bát nháo, và tôi thì giống nó ở cái khoảng mặt câng câng không quan tâm xung quanh. Vị thế đã thay đổi, tôi rơi vào trạng thái chờ đợi của nó khi xưa với Ngữ Yên, nhưng tệ hơn là tôi chẳng biết tôi chờ cái gì nữa.Cả tuần sau đó, chẳng biết vì sao tôi bị cách ly, hễ xuống căn-tin muộn là đám anh em đang bàn chuyện bỗng nhiên im bặt, rồi gượng gạo chuyển chủ đề để che giấu chuyện gì đấy. Thằng T ngày trước có lẽ nắm đầu từng thằng hỏi cho ra chuyện, nhưng thằng T ngủ say thì khác, cười và cố nói chuyện phiếm với mọi người nhiều hơn.Giờ ra chơi, chúng nó cũng tách riêng tôi ra, chui tót ra ban công hoặc cái ghế đá xa xa, lâu lâu quay lại nhìn tôi ánh mắt dè dặt. Chắc có lẽ mình sắp bị loại ra khỏi nhóm bạn này rồi, mình gò bó tụi nó quá chăng? Nhưng chẳng sao cả, mình vẫn là mình mà.-Bạn trai tiếp theo, mời bạn T!Nguyệt mở tờ giấy, đọc lớn tên tôi khi tôi mải mê cắm đầu xuống bàn. Lững thững cầm gói quà, giấy gói màu xanh phớt, bên trong là chiếc đĩa Quang Dũng và một thỏi kẹo bạc hà. Chắc ngoài Dung ra, đứa nào mà nhận được món quà của tôi coi như xui tận mạng, hoặc tôi sẽ bị chửi te tua vì mình chọn món quà quái dị. Chẳng hiểu sao ma đưa lối quỹ dẫn đường thế nào, tôi lại đặt hai thứ đấy vào hộp quà, và cũng chẳng hiểu vì sao, tôi lại để giấy gói màu xanh phớt.Ngày lễ 20-10, Phong làm MC bốc cái hộp tên bạn gái, Nguyệt bốc tên con trai. Lượt của tôi là lượt số chín, con số vĩnh cửu à? Có gì là vĩnh cửu không?-Và giờ đến bạn nữ may mắn nhận được quà của anh Ôn Thần nhóm tôi, vâng xin mời…..à…..à!-Là ai thế?Tôi chẳng quan tâm, đưa mắt nhìn xuống cái đề Toán nãy giờ lăn lộn mãi chưa giải ra, mong rằng cái nghi thức này sớm kết thúc:-Mời bạn bí thư lên nhận quà của bạn T!-Bí thư là đứa nào?-Tôi ngốc nghếch hỏi mình.Dung đứng dậy, khiến hình bóng đó vô tình lọt vào ánh mắt của tôi. Nội tâm vốn đã gượng ép yên bình nay bỗng nhiên vì hình bóng đó mà gợn sóng trở lại, có chút gì đó ngại ngùng, có chút gì đó sung sướng, nhưng tuyệt nhiên chẳng hề lộ ra bên ngoài.-Bạn T có thể nói gì với bạn Dung!-Ờ….chúc Bạn Dung vui vẻ, 20-10 ý nghĩa!-Còn gì nữa!Tôi bỏ mặc thằng mập, nhìn sâu vào đôi mắt nàng, đôi môi nàng mấp máy:-Còn gì nữa không?-Chúc bạn luôn cười nhé!Câu chúc ấy ngồ ngộ, ngô nghê, và có phần ngốc nghếch, đã vui vẻ thì tất nhiên phải cười rồi. Ấy vậy mà lớp tôi vẫn vỗ tay rầm rầm. Lúc đưa quà, ngón tay tôi như có bộ não riêng, hình như chạm vào ngón tay nàng, rất nhan