Polly po-cket
Học sinh chuyển lớp

Học sinh chuyển lớp

Tác giả: Ôn thần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327252

Bình chọn: 9.00/10/725 lượt.

lẽ đã muộn, mãi tranh cãi hăng máu, hai thằng không để ý tiếng gõ bút vào song cửa báo hiệu của Ngữ Yên.-Gì mà ồn ào vậy Cờ đỏ!-Dạ,……..!Bà thanh tra cờ đỏ khối mười hai hầm hố, cái mặt nhìn là biết dữ thế nào rồi. Tay đeo cái băng màu đỏ” thanh tra cờ đỏ”, tạo nên một sức mạnh đàn áp những phần tử nổi loạn. Và đầu năm là hai thằng nổi loạn trong lớp 11a11.-Hai em tên gì!-Dạ……T-Dạ….Hải!Bà lạnh mặt nhìn tôi, quay qua nhìn thằng Hải, rồi quay lại đảo mấy vòng nhìn hai thằng, lắc đầu kiểu như bó tay với hai thằng khó cảitạo.-Yên, ghi hết hai bạn này vào nhé!Vậy là Ngữ Yên đành phải đại nghĩa diệt thân, ghi tên tôi và tên thằng Hải vào cuốn sổ trực, cái tội danh dài ngoằng ” mất trật tự sinh hoạt 15′ đầu giờ”.Tránh được cái vỏ dưa, đạp ngay cái vỏ dừa khô rốc và cằn cỗi, y chang thằng Hải hay cằn nhằn vậy. Tôi nhìn nó ánh mắt tóe lửa ” đấy, để tao đi thì đỡ bị trừ mười điểm không” đẩy tội danh sang cho nó.Nó cũng hơn kém gì tôi, quay qua lắc đầu, ánh mắt tức giận lắm. Lớp tôi thở dài ngao ngán hai ông tướng hiếu thắng, lặng lẽ cúi xuống cuốn sách văn cho hai tiết đầu. Còn Dung thì nhìn tôi, ánh mắt không vừa lòng thấy rõ.” thôi, cán bộ bênh nhau rồi”.Nghĩ thế tôi mặc kệ thằng Hải, lững thửng bước về cái bàn giữa. Nguyệt nhìn tôi khẽ động viên.-Thôi mà, có gì đâu mà to tiếng!-Ừ, lớp trưởng mà, chức to lắm!-Thôi mà, ngồi hạ hỏa đi.Tất nhiên với trách nhiệm cũng như tư thù thì thằng Hải đều phải ghi rõ vào trong cuốn sổ lớp. Với cái lý do, tôi nghe tình báo báo lại rất là sặc mùi tư thù:” Bạn T đi học muộn, Hải nhắc nhở và bị cờ đỏ trừ điểm”.Vậy là tất cả tội danh đều được thành lập. Nhưng kiểu ghi theo nghĩa đen thế kia, hiển nhiên tôi là thủ phạm của tội danh một, đáng lẽ đã được trắng án, và nguyên nhân của tội danh hai. Một mũi tên trúng hai con chim, nó trở thành người thiện sứ hòa bình can ngăn phần tử nổi loạn nên vô tình bị hiểu nhầm.Mấy thằng chiến hữu của tôi, ngoài Linh vẹo thì đều giơ cái ngón tay number one đưa về phía tôi.” Ngon lành mày, cãi ngang với cán bộ lớp”“Quả là anh hùng không nể sợ ai”.Tất nhiên phóng lao thì phải theo lao, bỏ mặc tiết sinh hoạt lớp tuần sau, tôi giơ ngón tay number one rồi chỉ về ngực mình, trước cái cười nghiêng ngả của Nguyệt, và cái nhìn khó chịu của Dung. Ngữ Yên đứng ngoài lớp cũng phải bụm miệng cười.Đúng là vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản. Chẳng hiểu là do tôi có sức hút hay không mà hai tiết văn tiếp theo lại trở thành tâm điểm. Chẳng là thầy dạy văn tôi chẳng hiểu sao nổi hứng đầu năm học, lôi tôi lên đọc bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh. Bỏ cả mấy tháng trời chưa thuộc nổi quá hai khổ, đã thế bài thơ này còn chuyển đổi thành nhạc nữa. Báo hại tôi đọc thơ mà như hát, làm cả lớp tôi ôm bụng mà cười bò ra. Ngay cả Dung cũng phải bụm miệng cười khúc khích.-Tôi kêu anh lên đọc thơ, chứ không phải hát!-Dạ, da…..-Mồ hôi tôi ròng ròng.-Đọc mấy khổ sau, đọc chứ không hát!-Dạ……thầy để em đọc!Khổ nổi mấy khổ thơ sau, một chữ tôi cũng chẳng nhớ. Ậm ờ:-Chỉ có thuyền mới hiểuBiển mênh mông dường nào….Cuối cùng, làm trò cười mua vui cho thiên hạ, tôi vác theo con thuyền dùng để đạp vịt về chỗ:-Hai điểm, thuyền với chả biển của anh đấy!Rầu rĩ vác cuốn vở trắng tinh, ăn con hai đỏ chói. Kiểu này về nhà đốt phong long quá. Đi qua chỗ thằng cán bộ cấp cao mà nó cứ cười đểu , đúng là trong chiến tranh, nụ cười rất dễ gây ức chế cho kẻ địch.Phong mập và Kiên cận thì khá khẩm hơn tôi, mỗi thằng hai con sáu về chỗ, vì đọc ấp úng. Hai thằng nhìn tôi, lần này thì chúng nó tự number one chúng nó luôn rồi.Hai tiết sau, trúng ngay tiết Lí. Tôi thoải mái và dễ thở hơn một chút, vì tôi biết rõ tính thầy dạy môn này. Rất hiếm khi thầy kiểm tra những người học khá trong lớp, và nhăm nhe những bạn yếu môn này. Hai tiết sau tôi thoải mái rung đùi và ngồi cười. Ngày đầu tiên đi học năm mười một. Mâu thuẫn giữa dân thường và cán bộ tiếp tục được đào sâu, chiến tranh lạnh nổ ra. Đối phương sẵn sàng cười vào mặt kẻ địch mỗi khi thất thế, như thằng Hải cười vào mặt tôi khi tôi có thuyền đạp vịt.Trưa cơm nước nhanh gọn, trái với tác phong lề mề, tôi có mặt trên lớp chung với Nguyệt và Nhân đen.-Mày làm gì mà thằng Hải nó me mày hoài vậy!-Tao có biết đâu, chắc nó kết tao!Nguyệt đi bên cạnh và cười:-Thấy gớm, ông ơi, tự tin quá!-Cô không bên chồng cô, mà bênh thằng khác, ý gì đấy hả?-Tớ cóc thèm!Vừa ngồi xuống chỗ, thằng Vũ đã lù lù hiện lên, đưa cuốn sách cho tôi:-Ế, giải hộ bài này!-Nói năng kì vậy!-Ờ……giải hộ bài này cái, không hiểu!Tôi hắng dọng hách dịch, nửa đùa nửa thật giỡn mặt thằng đệ tử, tôi bị chức vụ đè, thì giờ phải tập cho đệ tử làm quen.-À, cái này nè, nó phản ứng với cái này trong hỗn hợp nè!Thằng Vũ sáng dạ, nói cái là nó hiểu ngay vấn đề nó khúc mắc, toan cầm cuốn sách lên bàn nó để làm tiếp.-Ế!-Gì nữa?-Căn-tin hậu tạ chứThằng bạn khẽ gật đầu, theo tôi xuống căn-tin.-Gì mà sáng nay gay gắt quá vậy?-Ờ, nó gây tao chứ bộ, muốn trừ điểm đấy mà!-Lạy hai thằng mày, Yên đã bỏ qua rồi, còn không muốn, muốn trừ nhiều hơn.Từ ngày thằng Vũ chơi với đám chiến hữu, không ít thì nhiều đã đổi tí