Polaroid
Học sinh cá biệt

Học sinh cá biệt

Tác giả: Winny

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323992

Bình chọn: 8.5.00/10/399 lượt.

à Thiên giờ nhìn chẳng khác gì 2 con gấu trúc, quầng mắt thâm đen. Nếu chuyển đến nhà nhỏ ở luôn với tên kia thì chắc hẳn, chẳng ngủ được 1 tiếng. Hôm nay là chủ nhật, không đi học. Trong đầu 2 tên đã vạch ra rất nhiều kế hoạch để chinh phục nhỏ. Nên bắt đầu từ những thứ nhỏ nhặt. Ví dụ, nhỏ sợ ruồi thì sẽ đem theo bên mình chai xịch côn trùng, coi như được 1 điểm. Đưa 2 ly nước, nhỏ chọn ly của mình thì 1 điểm…. blah blah…

Lần này, hắn quyết định đạp nhỏ 1 cái cho nhỏ tỉnh thì Thiên chặn chân lại. Hắn quay sang nhìn Thiên nhíu mày, cậu ta chỉ cười. Thiên lại gần, định cúi xuống hôn nhỏ thì 1 cái ầm, hắn đạp cả người của cậu xuống dưới đất. Cuộc chiến cứ diễn ra trong âm thầm, lâu lâu lại có tiếng vật này rơi ra khỏi chỗ ở. Mô phật, thiện tai thiện tai.

Nhỏ tỉnh dậy, mặt còn bơ phờ. Ngước lên nhìn Thiên, nhỏ nhếch mép.

Thiên đột ngột thấy lạnh sống lưng. Nhỏ quay sang nhìn hắn, cười nhe răng. Hắn tự nhiên thấy sợ sợ. Nhỏ cười cười được 1 phút thì nằm xuống tiếp, trời ơi, là nhỏ ngủ mê. Đến lúc này, hắn và Thiên đồng thanh hét:

– Dậy!

Nhỏ mơ mơ màng màng, rồi trố mắt nhìn 2 người. Nhỏ đỏ mặt, rồi chạy vào nhà vệ sinh thay đồ, súc miệng. Hắn và cậu đợi nhỏ ở trong xe của Thiên, điểm đến mà cả sẽ đến là Đỗ Gia, chủ nhật nhưng vẫn phải làm.

=.= Nhỏ nhìn dáo dác trong nhà, baba đã đi làm, nhỏ chạy nhanh lên xe Thiên. Nhìn 2 tên đó, nhỏ chớp mắt:

– Tối qua cả 2 mất ngủ hả?

– Không, là do… gặp nhau nói chuyện thôi.- Thiên nói.

Hắn khoanh tay trước ngực, chân bắt chéo, cau có. Nhỏ nghe Thiên nói cũng gật đầu. Thiên mở lời:

– Tối qua ngủ ngon quá nhỉ?

– Ơ… Dạ…- Nhỏ cúi gằm xuống che khuôn mặt đỏ như gấc chín.

Hắn thấy vậy thì phì cười. Nhỏ nghiêng đầu nhìn hắn, kì lạ, sao hôm nay hiền quá vậy? Chẳng nói lấy 1 tiếng.

• Biệt thự Đỗ Gia:

Tôi đi vào trong nhà cùng Thiên và hắn. Thằng nhóc Trung hôm nay không thấy ngồi trên ghế sô pha nữa, chẳng biết đi đâu. Hắn gọi cô giúp việc làm 3 phần ăn sáng. Cả 3 ngồi vào bàn ăn. Tôi ngồi ở đầu bàn còn hắn và Thiên ngồi đối diện nhìn nhau chằm chằm. Tôi vẫn vui vẻ ăn, có thực mới vực được đạo. Thiên ngồi chọc chọc vào cái dĩa, chốc chốc lại ngước nhìn tôi. Còn hắn vẫn ăn nhưng có lẽ là không ngon miệng. Sao vậy 2 chàng quý tử? Hôm qua ngủ dưới sàn có rệp nên nó ăn não luôn rồi sao???

– Ăn cái này đi!- Hắn và Thiên đồng thanh.

Hắn đang gắp cho tôi miếng cà chua, còn Thiên thì miếng dưa leo. Tưởng tôi là thỏ hay sao? Hay là không thích ăn đùng đẩy cho tôi? Quá đáng!

– Tôi không thích ăn cà chua với dưa leo, vị của nó kinh lắm!- Tôi không thích thật.

Hắn rút tay về, cùng động tác với Thiên. Hắn nói nhỏ qua kẽ răng:

– 0-0.

Tôi chẳng buồn để ý, đang đá banh bằng mắt sao? Trò chơi vừa mới vừa lạ đây! Từ phía sau, thằng nhóc Trung đi tới, đặt lên bàn chỗ tôi 1 ly sữa. Thằng nhóc nhìn tôi rồi liếc 2 tên kia:

– 1-0-0!

Trời đất, thằng nhóc cũng biết cái trò đá banh bằng mắt này sao? Thiệt là tài quá đi mà. Tôi liếc nhìn 2 người kia. Mặt hắn và Thiên đang méo xệch, trông rất tức cười. Thằng nhóc còn buông thỏng 1 câu xanh rờn:

– 2 người lo tu dưỡng nhan sắc đi, sắc mặt xấu thế còn lâu mới bằng em!- Thằng nhóc cười lộ 4 cái răng sữa đáng yêu.- Chút nữa ăn xong vào phòng tôi.

Tôi cũng cười vì mặt hắn và Thiên cứng như tượng đá, tôi đến đây là để trông thằng nhóc Trung, phải ăn nhanh rồi vào phòng mới được. Tôi kẽ đưa ly sữa lên miệng uống thì Thiên nói nhỏ:

– Tức thật, thua thằng nhóc đó rồi.

Tôi nhún vai, con trai đúng là 1 loài sinh vật khó hiểu!

Chương 24: Lựa chọn…

Tôi đẩy cửa vào phòng của thằng nhóc, bỏ bên ngoài 2 tên đang cãi nhau gì mà 0 gì mà 1, mệt xác. Thằng nhóc đang tô màu, nó ngước nhìn tôi, rồi quay vào vẽ tiếp. Tôi ngồi trên giường nó, lấy điện thoại ra bấm.

Nếu chụp hình nó mà bán thì chắc hẳn kiếm được rất nhiều tiền. Nói vậy thôi chứ quyền riêng tư, làm sao tôi dám bán. Bán thằng nhóc này vì tiếc cả đời ấy chứ, nó đẹp quá mà!

Mà cũng kì lạ thật, sao không thấy ông bà chủ căn nhà nhỉ? Tôi buộc miệng hỏi nó:

– Ba mẹ nhóc đâu rồi?

– Công tác nước ngoài rồi, đang cắt hợp đồng với Lâm Gia.- Thằng nhóc vẫn vẽ vời mà không chú ý đến tôi.

Hôm kia tôi đọc báo, Lâm Gia là 1 tập đoàn có thế lực, lại có Tuyết Lan, tại sao lại cắt hợp đồng nhỉ? Chắc chắn sẽ phải bồi thường và có thiệt hại cho cả hai. Tôi dự định hỏi tại sao thì thằng nhóc trả lời:

– Anh ba với Anh hai chán bà cô đó rồi, hôm qua anh ba điện thoại về nói chuyện với ba mẹ, ba mẹ đã bay sang Mỹ cắt hợp đồng, còn anh hai, hôm qua về nhà thì đóng cửa phòng cái rầm, chắc đang tức chuyện gì, là

do bà cô Tuyết Lan thì phải! Cái gì mà trong giả ngoài thật ngoài thật trong giả, chả hiểu! Tất nhiên là có thiệt hại cho đôi bên nhưng Đỗ Gia không chấp nhận con ký sinh trùng như Lâm Gia. Có lợi thì cả 2 cùng hưởng chứ họa là chỉ có Đỗ Gia thôi!

Thằng nhóc tuôn 1 tràng, tôi có chút á khẩu, nó nói chuyện cứ như người thành thạo trong chuyên ngành. Thằng nhóc rất thông minh, rất có triển vọng. Hình như nó còn