Polaroid
Hoàng Tử Và Công Chúa Của Thế Giới Ngầm

Hoàng Tử Và Công Chúa Của Thế Giới Ngầm

Tác giả: Mĩ Hoa Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325705

Bình chọn: 9.00/10/570 lượt.

lại” Phỉ“Nga!” Cả nhóm ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm giết thời gian! Buổi trưa cơm đã nấu xong!“Ngất! Này người nào làm thức ăn a! Thật khó ăn a”“Phi! Trong thức ăn còn có cát ““Oa! Hạt gạo còn chưa chín, làm sao ăn a” mới ăn một miếng tất cả các bạn học đều oán trách lại không dám động đến thức ăn nữa! Nhưng là nhóm người mang theo đồ cũng không phải là rất nhiều, cho nên không thể làm gì khác hơn là nấu lại, nhưng mà chúng tôi cũng không dám lại để cho đám người lúc trước làm, cái bọn thiếu gia tiểu thư này ai lại biết nấu cơm chứ! Không thể làm gì khác hơn là ba người chúng tôi nhận nhiệm vụ này!Nửa tiếng sau truyền đến từng trận mùi cơm chín cùng mùi đồ ăn! Ngữi được mọi người nước miếng chảy ròng“Oa! Thần, lúc nào mới có thể ăn cơm a! Thơm quá a! Tớ đã không đợi được rồi ““Đúng a! Nước miếng tớ chảy ra cả rồi” các bạn học vây quanh bên cạnh thúc giục“Ai nha! Đừng cãi nhau! Mau giúp một tay!” Phỉ“Đem mọi thứ cất lại đi! Ăn cơm được rồi” những người khác liền tranh thủ dẹp đồ qua một bên, lục tục bưng thức ăn đi qua!“Wao! Tuyệt! Ăn thật ngon ““Đúng vậy a, so với đầu bếp trong nhà hàng còn ngon hơn ““Ê! Đừng đoạt của tớ, chừa cho tớ một chút a” nhìn tướng ăn của bọn họ, mọi người im lặng! Sau khi ăn cơm xong còn chưa thấy hai người kia trở lại, chúng tôi có chút lo lắng!“Bọn họ làm sao còn chưa trở lại a! Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ” Phỉ“Như vầy, chúng ta nói với thầy giáo, chia nhau ra tìm bọn họ” gật đầu!Thế giới ngầmBạn học trong lớp vài người thành một tổ phân chia cùng đi tìm bọn họ! Tôi cầm theo túi chườm nóng và một ít thức ăn! Đeo túi cùng Phong dọc theo bên đường vừa đi vừa gọi, nhưng truyền đến vẫn là tiếng vọng của hai người chung tôi! Đi một lúc phía trước có hai lối rẽ, đứng ở giữa hai con đường“Chúng ta chia ra tìm đi! Tớ đi lên cậu đi xuống, 1 giờ sau gặp lại ở chỗ tập hợp”“Tại sao phải gặp lại ở chổ tập hợp a, gặp lại ở chổ này không được sao ““Ngốc, trong núi ẩm ướt như vậy, ai lại muốn ngơ ngác đứng chờ ở chỗ này a! Trở về nơi cắm trại có lửa ấm áp hơn một chút a “ CHƯƠNG 11 (9)“Vậy cậu cẩn thận một chút! Bên tớ nếu không có tớ sẽ đi tìm cậu!”“Biết rồi, thật là càng ngày càng dài dòng, giống như ông cụ non” nói xong cũng chạy đi, để lại Phong ở phía sau oa oa kêu to, hoàng tử lãnh khốc một chút lãnh khốc cũng không có! Là công lao của tôi sao! (*__* ) hì hì…Đi dọc theo đường núi gập ghềnh! Không phát hiện một bóng người “Nguyệt, Chu Mẫn! Các người ở đâu” trong núi quanh quẩn thanh âm của tôi! Thiệt là! Phiền toái muốn chết, không có chuyện gì chạy xa như vậy làm gì! Trong tay quơ nhặt được nhánh cây, trong lòng oán trách, đang lúc ấy thì đột nhiên một cái tay vỗ vào vai tôi! Cho là người xấu đánh lén, trở tay một cái ném qua vai! “A! Là em a, Thần” vừa nhìn lại là Nguyệt! Vội vàng đở cô ta dậy, nhìn xem có té bị thương không! “Không sao chứ! Xin lỗi, chị không biết là em ““Không sao” nhìn mặt tái nhợt cùng lạnh đến cả tay cũng ửng hồng, vội vàng từ trong bọc lấy ra túi chườm nóng cùng một một ít thức ăn cho cô ta “Ấm không! Trong núi lạnh! Em chưa ăn cơm ăn chút gì đi bụng sẽ ấm lên một chút” đưa tay nhận lấy, túi chườm nóng còn rất nóng, chẳng lẽ cô ta là đặc biệt chuẩn bị sao? Nhưng mà, tuy vậy, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô! Thấy Nguyệt dần dần tốt hơn một chút, nhìn chung quanh “A! Chu Mẫn đâu? Không phải là đi cùng em sao?”“A! Đúng rồi, Chu Mẫn rớt xuống một khe suối trong rồi, em vốn là trở về gọi người đến giúp, nhưng là em lại lạc đường, làm sao bây giờ?” Nguyệt gấp đến độ sắp khóc.“Như vậy a, em còn nhớ rõ vị trí không? Dẫn chị đi đi ““Ân! Còn nhớ rõ một chút ““Vậy đi thôi” hai người lại tiếp tục đi về phía trước! Phía trước càng ngày càng khó đi! Thật giống như căn bản không có ai đi qua.“Em xác định là con đường này sao? Làm sao càng chạy ngày càng khó đi a” nhìn Nguyệt, trong lòng bắt đầu có một chút cảnh giác! Không phải là cô ta lại đang suy nghĩ chuyện gì chứ! Nguyệt nhìn ra sắc mặt tôi nghiêm trọng! Cô ta không phải bắt đầu hoài nghi tôi chứ! Không được, mục tiêu ở phía trước rồi, không thể bỏ dở nửa chừng được!“Em cũng không nhớ rõ nữa, dường như đã đi qua lại dường như chưa đi qua “ thống khổ lấy tay đập cái đầu “Thật là đần muồn chết, em làm sao lại vô dụng như vậy! Ngay cả đường cũng không nhớ được” nhìn bộ dáng của cô cũng không dám khẳng định có là giả hay không, ai! Quên đi, cẩn thận một chút là được, ngăn lại hành động của cô ta “Được rồi được rồi! Xem như chị chưa nói gì, đi tìm đi! Thật sự tìm không được chúng ta chỉ có thể trở về cầu cứu” nói xong tiếp tục đi về phía trước! Đi mười mấy phút đồng hồ sau, Nguyệt lôi kéo tôi“A! Thần! Hình như là bên này” khắp nơi đều là đại thụ. Cũng không biết rõ phương hướng của nơi này! Nhìn chung quanh, đột nhiên ở trên bụi cây gai nhìn thấy một mảnh vải! Đường rất dốc rất trơn tôi kéo Nguyệt cẩn thận đi đến bụi gai! Đến gần mới phát hiện bụi gai lại là một khe suối! Phía dưới mưa phùn lất phất cũng thấy không rõ rốt cuộc là nông sâu bao nhiêu! Cẩn thận cầm lấy mảnh vải trên bụi gai, màu sắc cùng với màu áo hôm nay C