
ng thì mọi chuyện sẽ chẳng tệ hại như thế !
.
Minh có vẻ không mấy quan tâm đến chuyện này thì phải. Bằng chứng là suốt cả buổi học hôm đó cậu ta vẫn im như thóc và chúi đầu vào cuốn truyện dày cộm quen thuộc. Người như cậu ta thì chẳng biết lưu luyến thiết tha cái gì đâu, đối với Minh, sách là số 1, bạn là số…0 !
.
………………………………………
.
Bây giờ là 10h đêm. Đã quá lâu tôi không để chế độ Available, chỉ toàn Invisible mà thôi. Từ lúc Tuấn ra đi, tôi chỉ chat với mỗi mình Prince và đọc tin nhắn off của Bom để lại. Mọi thứ cứ chán nản dần….Hôm nay tôi ngứa tay, muốn thử Online xem sao, thử coi sau một thời gian dài nick tôi đen xám thì bây giờ, khi mặt cười xuất hiện, những bạn chat của tôi có còn nhớ mà vào pm hay không. Tôi muốn xem giữa thế giới ảo và thế giới thật, con người ta có khác nhau hay vẫn là như vậy.
.
Nghĩ là làm. Tôi chọn chế độ Available….
.
Hình như hôm nay là ngày không may của tôi thì phải ? Ngồi đợi Prince onl này giờ những vẫn không thấy tăm hơi, khi để chế độ Available thì cũng chẳng thấy cái nick nào còn sáng. Có một số cái đã mờ mờ chứng tỏ chỉ mới out cách đây không lâu. Buồn thật. Lúc mình cần có ai đó để nói chuyện thì lại không có….
.
Đang thẫn thờ suy nghĩ, tôi giật mình khi nhận được tiếng Buzz từ một nick chat trong list, nhìn kỹ thì tôi cười toe toét khi biết đó là ai….
.
« Sao lâu nay không thấy Lyn onl vậy ? I miss u so much ! :(»
.
« Bom ! Lyn cũng vui khi gặp Bom ! Sao Bom lại ẩn thế này ? Mà bây giờ bên Bom là 5h sáng mà ? Onl gì sớm vậy ? »
.
« Hì ! Bom onl cả đêm…Tại có chuyện nên thế ! Tính out thì thấy nick Lyn hiện ! Mừng quá nên vào pm ! :) »
.
« Thiệt không đó ? Mà bữa nay không nói bằng tiếng Anh nữa à ? »
.
« Hì, tự nhiên thích nói tiếng Mẹ đẻ hơn. Nghe hay hơn và cũng thấy nhớ quê hương hơn !»
.
« Thế Bom ở đó lâu lắm à ? Khi nào mới trở lại Việt Nam ? Biết bao giờ chúng ta mới gặp nhau ngoài đời ? »
.
« Don’t worry ! Bom sắp về rồi ! Không còn lâu nữa đâu ! »
.
« Thiệt hả ? Vậy thì mừng quá ! Mà dạo này Bom học hành sao rồi ? »
.
« Vẫn thế ! Ở nước ngoài nói vậy cũng nhiều cái bất tiện, Bom ít bạn lắm, cái chính là không muốn chơi, cứ thấy họ không hợp với mình… »
.
« Không sao ! Mình phải mở lòng ra chứ ? Nghe bảo teen nước ngoài năng động lắm ! »
.
« Uh ! Họ năng động cực, cũng tốt bụng, nhưng mà có lẽ tính Bom sống nội tâm nên thế ! »
.
« Hả ? Bom sống nội tâm à ???? Khó tin quá đi ! =)) »
.
« Hơ ? Vì sao lại không tin ? Bom là người lạnh lùng số 1 đấy ! Chỉ với Lyn là Bom nói chuyện thoải mái thôi đó ! :)) »
.
« Thế à ? Ôi hạnh phúc quá đi ! Nhưng mà vẫn không tin được ! Bom nhà ta lại sống nội tâm cơ đấy ! =)) »
.
« Tại vì Lyn chưa tiếp xúc trực tiếp ngoài đời với Bom nên thấy thế, chứ nếu Lyn đã từng nói chuyện thật với Bom thì sẽ biết thế nào là băng giá ! :)) »
.
« Chưa gì đã dọa người ta ! Không thèm chơi với Bom nữa ! »
.
« Haha ! Lyn vui thật ! Rất con nít, không như mấy đứa bạn con gái của Bom hồi ở Việt Nam, chúng nó người lớn quá trời ! Nhiều lúc thấy cũng không thích lắm ! »
.
« Chậc ! Lyn con nít là với Bom thôi ! Chứ thật ra Lyn cũng người lớn lắm đó ! »
.
« Lyn người lớn hả ? =)) Khó tin quá đi ! »
.
« Tính chơi lại à ? +_+ »
.
« Thôi ! Đùa tí ấy mà ! Bom out đi ngủ đã ! Mắt mở không ra nữa rồi ! Bye Lyn iu nhé ! I love you so much ! My bestfriend ! :) »
.
Nói chuyện với Bom lúc nào tôi cũng thấy vui. Cậu ấy khá hài hước nhưng đôi khi rất chững chạc. Tôi luôn có cảm giác thế giới nội tâm của Bom khá phong phú và thú vị giống với tích cách của cậu ấy. Mình thật hạnh phúc khi có nhiều Hoàng tử xung quanh…Nhưng lại thật buồn vì chỉ toàn là ảo ảnh…..
25/ Sáng….
.
Hôm nay là thứ 7, là ngày cuối tuần, cũng là ngày có giờ sinh hoạt. Tôi sẽ phải đổi chỗ thật sao ???? Nghĩ mà đau lòng quá ! Bây giờ muốn xin cô giáo cũng không được vì chẳng có lý do gì để xin và cũng không thể xin thành công khi chỉ đơn phương mình tôi làm việc ấy. Minh có vẻ vẫn bình thường. Tôi liếc nhìn qua mà muốn đấm cho cậu ta lún mặt vì cái sự ngông ngông ấy. Đã thế thì đừng hòng tôi xin cô, cứ để mỗi đứa một nơi cho mà biết. Không ngồi với cậu, tôi càng thoải mái khỏe khoắn, đỡ phải bị tra tấn tinh thần. Cứ thế, tôi ngồi và viện ra đủ lý do để thuyết phục bản thân nên chấp nhận việc đổi chỗ này, sự thật thì đây là cơ hội tốt để tôi tránh xa tên biến thái Phạm Minh. Vì thế không việc gì mà phải buồn cả !
.
Giờ sinh hoạt….
.
Dù không muốn nhưng tôi vẫn thấy lo lắng. Ruột gan cứ nóng hết cả lên, hai tay thì đan qua đan lại. Minh chốc chốc lại ngước sang nhìn, ánh mắt thờ ơ xen chút cười chế giễu. Bực mình thật. Chẳng lẽ cậu ta thực sự không muốn ngồi cùng bàn với tôi ????
.
Thời gian chậm chạp trôi. Giờ sinh hoạt hôm nay lâu quá. Mọi hôm tôi đâu thấy nó lâu như vậy đâu. Hết phần tổ trưởng lên nhận xét rồi đến phần lớp trưởng, bí thư lên tổng kết tình hình lớp và thông báo hoạt động của tuần sau, mãi mà vẫn không đến phần của giáo viên chủ nhiệm. Tôi cứ ngước lên cái đồng hồ mà longg nóng như lửa. Sắp hết giờ rồi còn gì ? R