Old school Easter eggs.
Hoàng Hậu Đến Từ Tương Lai

Hoàng Hậu Đến Từ Tương Lai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324485

Bình chọn: 9.5.00/10/448 lượt.

i mà không phải là thế giới của các nàng, các nàng phải chịu mọi cực khổ…

“Ta nghĩ hoàng thượng chắc cũng đã cho người đi tìm kiếm chúng ta nhưng mà tìm không ra thôi…?!” Trương phi mắt nhìn về phía xa xăm mà nói

“Vậy chúng ta phải làm sao đây hả? Trương tỷ…?!” Các nàng phi tử lòng hoảng sợ lên tiếng

“Ta….” Nàng cúi đầu xuống

“Tỷ phải nghĩ cách gì đi chứ…?! chẳng lẽ chúng ta phải ở đây suốt đời…?!” La phi bật khóc mà nói

Tây phi đang đưa tay lên cầm suy nghĩ thì…. “A… a… tỷ nghĩ ra rồi…?!” Tây phi la lên rồi lật đật chạy đi đến một nơi… lát sau nàng quay lại trên tay cầm một vật trong rất nhỏ bé và dễ thương, các vị phi tử kia chạy lại xem

“Lạc Thuỷ muội muội…?! cái này để làm gì đây…?!” Ưng phi lên tiếng

“Đây là chim bồ câu đưa thư…?! muội sẽ dùng nó để báo tin cho tiểu Bảo biết…?!” Tây phi ngẩng ngẩng mặt lên mà nói

“Liệu có được hay không….?!” La phi lên tiếng

“Không sao đâu…?! chắc chắn là được mà…?!” Tây phi lại nói tiếp rồi nàng nhét vào chân của bồ câu một lá thư nhỏ rồi thả cho nó bay đi, các nàng nhìn theo bồ câu và…. Quách phi nàng ngất xỉu

“Tử Cơ muội sao vậy…?! Tử Cơ…” các phi tử thấy Quách phi ngất xỉu lo lắng…..

Tại Kinh Thành.

“Hoàng thượng… có tin báo….” Phùng Quan cầm một thứ trong tay chạy vào cung điện (chắc các bạn biết là gì rồi chứ…?!)

“Tin gì…?!” Quân Bảo lạnh lùng nói

“Có bồ câu đưa thư… trong thư nói rằng các phi tử đang ở vùng Lãnh Sơn….” Phùng Quan nói…. Quân Bảo & Hải Thiên đang ngồi nghĩ cách tìm kiếm các bà phi thì nghe Phùng Quan nói thế lật đật bổ nhào về phía anh mà nói.

“Ngươi nói thật sao…?!” đồng thanh quá….

“Dạ… dạ…” Phùng Quan tái mặt nghiêng người một chút mà trả lời Quân Bảo và Hải Thiên

“Thật tốt quá…?! Mau chuẩn bị xa giá… trẫm sẽ tới Lãnh Sơn…” Quân Bảo có chút mừng thầm trong lòng vội vàng truyền lệnh

“Không được… hoàng thượng” Công Cung hô hào lớn tiếng

Quân Bảo, Hải Thiên, Hoàng Trung quay lại nhìn Công Cung mà mặt hầm hầm

“Tại sao lại không được…?!” Quân Bảo nóng lòng hét lớn tiếng

“Muôn tâu hoàng thượng… hiện vùng Sơn Lãnh đang có dịch bệnh hoành hoành e hoàng thượng đến đó không tiện, với lại hoàng thượng là chủ nhân thiên hạ ai lại bỏ ngôi vị, xa giá đến vùng đang có dịch bệnh…” Công Cung cúi người thi lễ đáp

“Vậy thì ta phải làm sao chứ…?!” Quân Bảo ngồi phịch xuống ghế hỏi Công Cung

“Chuyện này…” Công Cung ngập ngừng

“Hãy để ta đi…?!” Thiên lên tiếng “Ta đi sẽ thuận tiện hơn ngươi đi đó…?!”

“Đúng đó hoàng thượng…. thần sẽ đi theo trợ giúp cho quốc cựu, sẵn tiện nghiên cứu thuốc trị dịch bệnh giúp dân” Phùng Quan đưa tay trước mặt vẩy vẩy mấy cái mà nói

“Vậy…?! thôi được rồi… Hoàng Trung và Phùng Quan nghe lệnh” Quân Bảo khẽ hét

“Dạ…” Trung và Quan khẽ cúi người đợi lệnh

“Ta lệnh cho các khanh đi theo bảo vệ Dương quốc cựu và đưa các phi tử trở về hoàng cung một cách an toàn” Chàng quơ tay mà nói.

“Tuân lệnh…” Trung và Quan khẽ nghiên người nhận lệnh. Và cuộc lên đường đến Sơn Lãnh bắt đầu

Vùng Lãnh Sơn

“Ư…. Công tử cứu chúng tôi với….”

“Cứu chúng tôi với…”

Đám người ở vùng núi Sơn Lãnh áp sát người Hoàng Trung, Phùng Quan, Hải Thiên kêu cứu…. (lưu ý là đi tới một đám quan binh rất đông)… Bọn họ khăn che mặt, từ đầu tới chân kín mít….

“Đây… đây chẳng phải là bệnh thuỷ đậu sao…?!” Thiên khẽ lên tiếng

“Quốc cựu…?! người biết loại bệnh này sao…?!” Trung và Quan ánh mắt ngạc nhiên nhìn Thiên mà nói

“Ừ….?! Đây là một loại bệnh ngoài da do virus gây ra, rất thường gặp ở trẻ em (tuy nhiên người trưởng thành cũng không ngoại lệ). Tác nhân gây bệnh là do virus varicella-zoster. Và bệnh lây truyền rất nhanh, Thuỷ đậu biểu hiện bằng sốt nhẹ từ một đến hai ngày, cảm giác mệt mỏi toàn thân, và phát ban (thường là dấu hiệu đầu tiên của bệnh). Một số rất ít trường hợp, bệnh nhân có thể bị bệnh mà không thấy phát ban. Ban thuỷ đậu thường dưới dạng những chấm đỏ lúc đầu, sau đó phát triển thành mụn nước, vỡ ra thành vết lở, rồi đóng vảy. Thường phát ban đầu tiên ở da đầu, xuống thân mình (nơi ban trổ nhiều nhất), sau cùng xuống đến tay chân. Những phần da nào sẵn bị kích ứng như hăm tã, eczema, cháy nắng v.v. thường bị ban thuỷ đậu tấn công nặng nhất. Ban thuỷ đậu thường rất ngứa.” Thiên cứ thao thao bất tuyệt giảng bài mặc kệ Trung và Quan há hốc mồm ngạc nhiên

“Hay thật…hay thật, tôi là ngự y bao nhiêu năm nay mà chẳng biết có loại bệnh như thế này?… thế người có biết cách điều trị không?” Quan nhìn Thiên hỏi

“Ừ… cách thì có nhưng mà…?!” Thiên hơi ngập ngừng nói, anh nghĩ: “Ở nơi này thì làm gì có Acetaminophen(Tylenol) hay Chlorpheniramine, fexofenadine để điều trị chứ…?!”

“Cách gì… người mau nói đi…?!” Quan thúc dục Thiên nói

“Ta….” Thiên ngập ngừng như không muốn nói

“Báo…. Đã tìm thấy các vị nương nương…” một tên lính chạy lại báo tin

“Sao… các nàng ấy ở đâu?” Thiên, Trung, Quan đồng thanh hỏi

“Dạ… họ ở căn nhà phía bên kia…” Tên lính quì xuống đáp

“Vậy ta mau đến đó…!?” Trung, Thiên, Quân lật đật đến chỗ của các quí phi. Thiên vừa đặt chân vào cửa thì….

“Huhuhuhu… thật đáng sợ…” một đám 4 bà phi tử chạy lại ôm chầm lấy