
y sau. Tại cửa thành Trường An, các quan lại, phi tần cung nữ, hoàng thân quốc thích ra đứng trước cổng thành chào đón công chúa Lan Yên.
hắn_Quân Bảo: không mặc hoàng bào mà mặc một chiếc áo màu trắng tinh khiết đứng sau quan tể tưởng (để tể tướng tiếp đón công chúa, tại hắn không thích sự phiền phức)
Hải Thiên: mặc chiếc áo màu xám (phía trong), bên ngoài có lớp áo màu đỏ nhạt bao phủ… đẹp chai hết sức và đương nhiên hắn đứng cạnh Ngũ Phi và nó
Công Chúc: mặc y phục màu đen tuyền(giống y phục của nhị lang thần Dương Tiễn (Tiêu Anh Tuấn đóng) trong phim “Bảo liên đăng” ý)
Hàn Lâm: nàng mặc một chiếc áo có cái yếm màu tím bao phủ bên ngoài là lớp áo màu hồng nhạt. trên đầu nàng toàn là nhúm hoa màu hồng nhỏ! Phía xong tóc là một cái bông màu hồng thật lớn có điểm thêm vài sợi dây rơi xuống (tay cầm quạt trắng có hoạ tiết hình cái bông màu hồng…. hihihi)
La phi: nàng mặc bộ y phục màu xanh có điểm thêm vài lớp lông thú (chồn). Tóc bó lên xéo qua bên phải đính vào vài hạt châu màu trắng và thêm mấy cây trâm hình hoa mai ( để rớt ít tóc trước, có hơi bị xoắn), tay cầm một mảnh vải màu xanh nhạt
Tây phi: nàng mặc y phục màu vàng nhạt (áo ngắn hở eo khoát thêm vào chiếc áo dài tay không nút ngắn hơn áo trong, váy tách rời áo có buột một sợi dây vải ngang hông, phía sau có áo choàng màu vàng nhạt) tóc nàng cột cao và dùng dây cột là một mảng cẩm thạch màu tím, vòng qua trán nàng còn có sợi dây trân châu màu hồng nhạt
Quách phi: (không biết nên miêu tả y phục nàng này như thế nào đây!!) nói chung y phục nàng ấy giống y phục của công chúa Seon Duk trong phim “Nữ hoàng Seon Duk” bạn nào có coi phim này chắc biết nhỉ! >_<
Ưng phi: nàng mặc chiếc áo màu hồng có đường viền màu trắng với hoạ tiết màu xanh (dây cột áo màu xanh) và chiếc váy màu đen dính liền với áo, bên dưới váy còn có mảnh ngọc thạch màu xanh trong thật đẹp. Tóc nàng tết lại cài bên trái một cây trâm ngọc thạch màu xanh dương.
Trương phi: nàng thật kiêu sa với bộ y phục màu hồng nhạt, trên đầu có cài một trâm hình quạt (cài xéo qua phía bên phải) và vài đường hoa cong trên đầu
=> ai cũng mặc y phục đẹp để chào đón Lan Yên công chúa! (vì nghe đâu công chúa này là một đại mỹ nhân hiếm có ở Phiên Bang)
khoảng gần giờ trưa, một đoàn người cỡ: 100 tên lính cầm giáo và hơn 100 cung nữ (người Phiên bang) xếp thành bốn hàng dọc uy nghiêm đi về phía cổng thành, ở giữa là một chiếc xe ngựa cực đẹp (công chúa ngồi trong đó) bên cạnh còn có một tướng quân uy vũ khác thường. Xe ngựa dừng lại, vị tướng quân đó nhảy xuống ngựa tiến lại gần xe mở rèm và đỡ nàng công chúa của nước mình xuống xe ngựa.
Quỳnh Lan Yên: nàng mặc bộ y phục Phiên Bang, có lớp áo trong màu tím nhạt (tựa gần màu trắng) bên ngoài còn khoát áo màu đen có mấy dây tua tủa. Trên đầu nàng đội mũ màu trắng có đính lớp lông thú màu tím, thêm vào đó tóc nàng tết lại và đính kèm thêm lớp lông thú màu đen (một mỹ nhân đầy vị Phiên bang)
Nàng bước xuống xe ngựa trước bao con mắt đầy ngạc nhiên của mọi người (trừ bọn họ_Thiên, Bảo, Chúc, thì đám nam nhân nào cũng mê mẩn nàng ) nàng tiến lại gần tể tưởng vương triều.
“Ồ! Nàng này có phải là Lan Yên công chúa! đúng như lời đồn, quả nhiên là mỹ nữ Phiên bang, nàng đi đường xa vất vả quá!” Tể tướng nói không ngớt lời
“Ừ! Cũng chẳng mấy vất vả! mà ngài này là!” cô nhỏ nhẹ nói
“Thần là Tể tướng của Thuận Phong triều! còn đây là….” định giới thiệu Công Chúc cho Lan Yên biết mặt thì.
“Ngài không cần nói! tiểu nữ muốn tự tìm vương gia Công Chúc” nàng vừa nói dứt lời thì ai nấy cũng mở to con mắt nhìn nàng đầy vẻ ngạc nhiên! một thiếu nữ xinh đẹp với tính cách nhã nhặn
“Dù hơi kiêu ngạo nhưng lời thỉnh cầu thật tao nhã. Với tính cách và sắc đẹp đó, bất cứ chàng trai nào cũng có thể trở thành tù nhân của công chúa” Tây phi đứng phía sau nhỏ nhẹ nói với mấy vị phi tử khác
“Hừm… lời thỉnh cầu… dễ thương quá nhỉ…” Hàn Lâm cũng boong chen nói
Hàn Lâm thầm nghĩ: “May mà Quân Bảo không đính hôn với cô ta… giả sử Quân Bảo có vị hôn thê xinh đẹp, nhã nhặn như thế, liệu mình có nổi giận không nhỉ…!” nàng nhìn thẳng vào Lan Yên mà suy nghĩ.
“… Soạt…” nàng công chúa tiến lại gần Quân Bảo và Công Chúc (lưu ý: Thiên đứng gần mấy vị phi tử và nó nhưng lại không đứng cùng hàng với Bảo và Chúc nên thoát khỏi ánh mắt tìm tòi của nàng công chúa)
“Hơ… vương gia Công Chúc, chàng chính là vị hôn phu của thiếp” nàng một tay đặt lên vai của Quân Bảo (bà này nhầm người nặng rồi) một tay ôm eo chàng_nói “Đúng là chàng rồi”
mấy bà phi tử và nó mở tròn mắt căm phẫn. Đột nhiên La phi hét lên “Ôi không, người đó…!”
Hàn Lâm nghĩ trong đầu không dám manh động “Anh ta đã có chủ rồi!”
Tể tướng cũng nói “Công… công chúa… người đó….”
Lan Yên không để ý tới lời của mọi người, nàng vòng tay qua cổ Quân Bảo “Chậc, đúng là nam nhân hiếm có ở Thuận Phong triều, lần này Lan Yên đã được mở rộng tầm mắt”
Quân Bảo bất ngờ bối rối gỡ tay nàng ra khỏi người “Công chúa Lan Yên, ta là….” Quân Bảo chưa nói hết lời thì cô công chúa Lan Yên đã ngự chiếm trên môi của chàng….. Tất cả mọi ng