XtGem Forum catalog
Hãy đợi đấy… Anh sẽ bắt em nói với anh rằng “Aishiteru”

Hãy đợi đấy… Anh sẽ bắt em nói với anh rằng “Aishiteru”

Tác giả: Sunii1

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323750

Bình chọn: 8.5.00/10/375 lượt.

lời LâmHân bang hoàng, Huy nói là Huy thích Lâm, Huy vừa khẳng định điều đó. Vậy ra từ trước đến nay chỉ có mình cô đơn phương thích Huy, chỉ có cô muốn cô và anh được bên nhau.Chợt….những giọt những mắt khẽ lăn dài trên má Hân, nó nòng hổi, mặn chát. Đau quá….khó thở quá….tim mình…hức….đau quá, vậy ra đây là cảm giác khi bị từ chối mà người ta vẫn thường nói sao….đau thật.Hân khóc nấc lên, biết mình vừa gây là tiếng động, cô vội bịt miệng lại nhưng đã quá muộn, cả Lâm và Huy đều đã nghe thấy, họ lao ra cửa sân thượng thì thấy bóng Hân đang chạy xuống-Hỏng rồi, hình như Hân đang hiểu lầm chuyện giữa chúng ta_Lâm nói, cô lao xuống cầu thang đuổi theo HânHuy nghiến răng, anh đuổi theo Hân với tốc độ nhanh nhất có thể-Hân, đứng lại, nghe tớ nói, ko như cậu nghĩ đâu_Huy hét lênHân cố bịt chặt tai mình lại, nước mắt cô rơi mãi.Khi khoảng cách giữa Huy và Hân chỉ còn chừng 50cm, khi anh sắp nắm được cổ tay Hân rồi ôm cô vào lòng nhưng đâu phải lúc nào cũng như ý muốn…….bàn tay Hân sượt qua và…. Hân trượt chân…. Trên ko trung cô rơi xuống trên nền gạch lạnh lẽo. Hân nằm đó, bất động, giọt nước mắt cuối cùng rơi xuống. Một dịch thủy màu đỏ tươi loang lổ ra trên sàn, ngày một nhiều và càng lúc càng lan rộng ra….khiến người khác có cảm giác …bất an. CHƯƠNG 48: GIẢ VỜHân nằm đó, bất động, máu đỏ tươi lan ra một lúc một nhiều hơn.Tất cả mọi người gần đó đều hét lên kinh hoàng, người che lấy mắt, người chạy lại gần nhưng…ko một ai đỡ cô lên, ko một ai gọi cấp cứu,….Huy mặt mày tái mét, anh ko tin vào những gì mình vừa chứng kiến. Anh lao thẳng xuống chổ Hân, nâng đầu cô lên…-Hân …Kha Hân…._Huy vỗ vỗ má Hân như tìm kiềm tiếng đáp lại của côLâm đứng ngây ra như trời trông, tay chân cứng đờ ra hết, tay cô run run cầm cái điện thoại gọi cho xe cứu thương…..5 phút sau, tiếng xe cứu thương vang lên, đậu ngay trước cửa trường…và Hân đã được mang đi.Phong nghe được tin ngay lập tức báo cho Linh và Bảo rồi phóng xe tới bệnh viện. cả 3 đều lo lắng tột đọ, một phần là lo cho Hân nhưng thật ra họ đang lo sợ rằng ….Lâm sẽ rơi vào bi kịch ngày trước, khó khăn lắm Lâm mới dần mở lòng với mọi người xung quanh, chẵng lẽ ông trời lại nỡ lòng đẩy cô về với quá khứ thêm một lần nữa sao.Tại bẹnh viện XXX-Lâm…Lâm_Linh gọi tên Lâm trong lo sợ-…._Lâm ko nói gì, chỉ ngước mắt lên nhìn mọi người một lượt rồi lại cúi gầm mặt xuống.Cả 3 người họ đều biết, Lâm đang lo lắng, đang hoảng sợ, đang tự trách bản thân mình sao ko bảo vệ được Hân. Cô luôn luôn nghĩ mình là trung tâm của mọi chuyện rắc rối….Mẹ Hân bước vội tới chỗ mọi người, mắt bà đỏ hoe, bà đã khóc và cầu nguyện cho con bà rất nhiều khi nghe được tin dữ.-Lâm….Hân…nó bị làm sao thế, sao lại ra nông nỗi này-Hân…bị ngã cầu thang-Sao….sao nó lại bị ngã cầu thang thế chứ_Bà siết lấy tay Lâm-Xin lỗi_Lâm nói, nó chỉ to đủ ngheMẹ Hân siết chặt tay Lâm hơn. Bà lắc lắc đàu, ôm chầm lấy cô-Con ko cần phải xin lỗi, chắc con đã hoảng sợ lắm phải ko-….._Lâm ko nói gì, gương mặt cô bây giờ vô hồn hơn bao giờ hết. Đôi mắt ấy……hoàn toàn trống rỗng như một con búp bêPíp…cánh cửa phòng cấp cứu mở toang. Bác sĩ avff mấy cô y tá cũng bước ra-Bác sĩ, Hân sao rồi _Mọi người đổ xô về phía bác sĩ– Bệnh nhân đã ko sao, đầu bị chấn thương nhẹ, vẫn đang hôn mê. Tầm tối nay sẽ tỉnh lại– Cảm ơn bác sĩ....Tại phòng bệnh của Hân-Hân…tỉnh lại đi con_Mẹ Hân cầm lấy tay cô, giọng nói đầy nghẹn ngàoTất cả mọi người đều lo lắng nhìn Hân. Đã lâu như vậy rồi mà Hân vẫn chưa tỉnh lại. Họ đứng đợi…đơi mãi cho đến khi mẹ Hân lên tiếng-Cũng muộn rồi, các cháu về đi, hôm nay là 1 ngày dài đối với các cháu rồi– Mọi người về trước đi, tớ sẽ ở lại, tớ có chuyện muốn nói._Lâm lên tiếngHọ ko thể nói thêm được gì nữa, dù sao ở lại cũng ko giúp ích được gì, đành rảo bước rời khỏi đó. Trước khi đi, Huy đã lén quay đầu lại nhìn Hân, ánh mắt bi thương và đầy lo lắng-Lâm, con có thể nói cho ta biết tại sao Hân lại bị ngã cầu thang được ko-Dạ….Hân hình như nghe được cuộc nói chuyện giữa con và Huy, và đã hiểu lầm chuyện gì đó, nên đã trốn bọn con và chạy xuống cầu thang. Bọn con đuổi theo giải thích cho Hân rồi…..-Con nói chuyện với Huy à-Dạ…là về hôn ướcĐã 1h sáng. Lâm mệt mỏi bước ra khỏi bệnh viện. Đầu óc cô bây giờ ko thể tỉnh táo suy nghĩ được gì hết, nên làm thế nào mới được đây. Một lần nữa…..cô lại làm người khác tổn thươngKét….1 chiếc xe ô tô dừng ngay trước mắt Lam. Cô nhíu mày, ko biết tên biến thái nào chặn đường cô, cô toan bỏ đi thì nghe thấy giọng nói quen thuộc.-Lâm…lên xe tôi đưa cô về_Phong gọiLâm nagcj nhiên, Phong ở đay chờ cô nãy giờ sao, đã muộn lắm rồi mà.-Hân tỉnh chưa thế_Ngồi trên xe, vẫn là Phong lên tiếng trước-…..Vẫn chưa-Nhất định Hân sẽ tỉnh lại thôi, đừng lo lắng-UkmLúc đó, tại bệnh viện-Hân, mở mắt ra đi, mẹ biết con đã tỉnh lâu rồiBàn tay Hân khẽ động đậy, cô từ từ mở mắt-Lâm , Huy và nhungữ người khác lo cho con lắm-Hiện tại con ko muốn gặp họ-Tại sao-….Con đã nghe được lời thú nhận về tình cảm của Huy. Cậu ấy thích Lâm-…..-Con ko biết mình có thể đối mặt với họ một cách tự nhiên ko nữa. Con có nên chúc Huy