Insane
Hậu cung Chân Huyên truyện

Hậu cung Chân Huyên truyện

Tác giả: Lưu Liễm Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324614

Bình chọn: 9.5.00/10/461 lượt.

ất giữa màn đêm âm u vô tận, khẽ ghé tai tôi thì thầm vài câu.

Tôi im lặng một lát, chợt buồn bã nói: “Thần thiếp vào cung đã được ba năm, mùa thu tới lại là đợt tuyển chọn tú nữ, Hoàng thượng có người mới như hoa bên cạnh, nhất định sẽ nhanh chóng quên thần thiếp thôi.”

Y cất giọng vô cùng trịnh trọng: “Dù chốn hậu cung có muôn ngàn giai lệ, trong lòng Tứ lang vẫn chỉ có duy nhất một Hoàn Hoàn thôi, không ai có thể thay thế được.” Y nói với vẻ rất nghiêm túc, tôi nghe mà thầm chấn động, tựa đầu vào ngực y, ngước đầu ngắm trời sao, chỉ thấy dải ngân hà bao la, rực rỡ nhưng lại xa biết bao nhiêu, duy có y là ở gần bên.

Tôi khẽ thở dài buồn bã. “Chỉ là huynh trưởng của thần thiếp càng lúc càng đi lại, gần gũi với phe phái Nhữ Nam Vương hơn rồi.”

Mấy ngày sau đó, Hoa Phi và Kiều thị có vẻ hết sức đắc sủng, Huyền Lăng thường xuyên qua đêm ở chỗ bọn họ. Hoa Phi thì không sao nhưng với Kiều thị, các phi tần đều ôm lòng oán giận.

Buổi tối hôm đó, Huyền Lăng mở tiệc bên ngoài Thủy Lục Nam Huân điện, trên đình đài lầu các đều treo đèn lồng khiến mặt hồ Phiên Nguyệt nhuốm màu đỏ tươi như môi các nữ tử lúc say rượu, ánh nước lóng lánh đong đưa, diễm lệ vô cùng.

Các hậu phi có mặt, bắt đầu từ Hoàng hậu lần lượt nâng chén chúc mừng Huyền Lăng, khung cảnh chìm trong sự hòa hợp khó miêu tả bằng lời. Hoa Phi ngồi cạnh Huyền Lăng, tươi cười lả lướt, phong thái sảng khoái, xinh đẹp tuyệt trần, dường như những ánh hào quang trong điện đều bị ả ta đoạt lấy hết cả. Cặp mắt tôi bỗng trở nên mờ ảo, khung cảnh như trở lại năm xưa, khi ả ta chưa từng gặp phải bất cứ trắc trở gì, vẫn là một sủng phi phong quang hết mực. Tôi đưa tay áo lên che miệng, uống một ngụm rượu, dường như chỉ trong khoảnh khắc, chúng tôi đã phải trải qua vô số chìm nổi bấp bênh.

Tôi cố trấn định tâm thần, ngước mắt nhìn đi nơi khác rồi đứng dậy quay qua phía Huyền Lăng, nói: “Hôm nay các tỷ muội trong cung đều ở cả đây, thần thiếp xin kính Hoàng thượng, Hoàng hậu một chút, chúc Hoàng thượng, Hoàng hậu thánh thể an khang, phúc hưởng muôn đời.”

Hoàng hậu gật đầu, mỉm cười thư thái. Huyền Lăng cũng rất vui vẻ, nâng chén một hơi uống cạn. Chợt thấy Hoa Phi nhếch mép nở nụ cười hờ hững, ánh mắt liếc xéo về phía Kiều Thái nữ.

Kiều Thái nữ hiểu ý, lập tức đứng dậy, đi tới trước mặt Huyền Lăng, cười quyến rũ, nói: “Hoàng thượng vạn phúc an khang. Rượu mạnh hại người, thần thiếp đã cẩn thận chọn một đĩa hoa quả ngon, toàn bộ đều là tinh phẩm tuyệt vời, xin dâng lên để Hoàng thượng tráng miệng.”

Huyền Lăng nhón lấy một quả nho trắng sữa, bỏ vào miệng, hờ hững nói: “Không tệ.”

Tôi đưa mắt liếc nhìn Kiều Thái nữ, cười nói: “Kiều muội muội đã ‘cẩn thận’ chọn hoa quả cho Hoàng thượng, vậy mà Hoàng thượng lại chẳng khen không ngớt lời, đủ thấy muội muội còn cần ‘cẩn thận’ suy xét tâm ý của Hoàng thượng thêm nữa.”

Kiều Thái nữ đang đắc sủng, sao chịu nỗi những lời như vậy, khuôn mặt lập tức trở nên tím tái, lúng túng nói: “Nương nương dạy rất phải!” Nhưng kế đó vẫn không chịu nhận thua, lại tiếp: “Tần thiếp mới ở bên cạnh Hoàng thượng hầu hạ được hơn một tháng, thực có rất nhiều sai sót, mong được nương nương chỉ dạy thêm cho. Có điều, tần thiếp tuy không hiểu thánh ý như nương nương, nhưng với mọi việc của Hoàng thượng đều luôn cẩn thận hết mực.” Sau đó, lại quay sang cúi đầu hành lễ với Huyền Lăng, nói: “Thần thiếp ngày đêm đều lo nghĩ cho Hoàng thượng, xin Hoàng thượng minh giám.”

Huyền Lăng khẽ “ồ” một tiếng, nói: “Nàng yên tâm, trẫm biết!”, rồi liền chăm chú đưa mắt nhìn tôi, nói tiếp: “Có trẫm ở đây, không ai dám nói nàng như vậy.”

Huyền Lăng xưa nay luôn hậu đãi tôi, rất ít khi lên tiếng vì một cung tần mới được thăng tiến như vậy. Tôi sa sầm nét mặt, miễn cưỡng đổi sang vẻ tươi cười, ôn tồn nói: “Muội muội nói rất đúng, tâm ý của Hoàng thượng có ai mà không phải từ từ suy xét từng chút, tất cả đều dựa vào một tấm lòng nóng bỏng với Hoàng thượng đấy thôi!” Nụ cười của tôi càng thêm nồng đượm. “Có điều, muội muội phải cố gắng lên đấy!” Tôi vạch ngón tay tính toán, ba chiếc hộ giáp bằng vàng khảm ngọc lấp lánh ánh sáng khiến mấy chiếc hộ giáp bằng đồng mạ vàng lốm đốm mấy chấm phỉ thúy của Kiều Thái nữ ảm đạm hẳn đi. “Bây giờ đã là tháng Bảy rồi, đến đầu tháng Tám thánh giá sẽ về cung, mà dịp Trung thu chính là đợt tuyển chọn tú nữ ba năm một lần, tới khi đó, người mới xuất hiện nhiều vô kể, muội muội tha hồ mà bận rộn.”

Tuy tôi và Kiều Thái nữ chuyện trò náo nhiệt nhưng Huyền Lăng vẫn không hề để ý đến, chỉ chuyên tâm tán gẫu với Hoa Phi, thỉnh thoảng lại nở một nụ cười thân mật. Tôi chỉ giả bộ như không nhìn thấy, lại liếc qua phía My Trang, thấy tỷ ấy đang nắm chặt chén rượu trong tay, nhìn Hoa Phi đến ngơ ngẩn.

Lời phản kích của Kiều Thái nữ nhanh chóng vang lên, ả ta khẽ cười nhưng ánh mắt lại dữ dằn mà cao ngạo: “Tần thiếp ít tuổi, mới chỉ mười sáu, có rất nhiều việc còn chưa hiểu được. Quý tần nương nương lớn hơn tần thiếp hai tuổi, lại được Hoàng thượng yêu mến, tất nhiên có thể dễ dàng chỉ dạy cho những tỷ muội có tuổi tác xấp xỉ với tần thiếp