Hậu cung Chân Huyên truyện – Phần 2

Hậu cung Chân Huyên truyện – Phần 2

Tác giả: Lưu Liễm Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324505

Bình chọn: 10.00/10/450 lượt.

muốn, có việc gì là không thể? Nghe nói trong năm nay, Diễm Quý nhân lại sắp được tấn phong nữa đấy.”

Kính Phi gượng cười, nói: “Hồ Chiêu nghi xưa nay vẫn luôn tâm cao khí ngạo, ngoài Hoàng hậu và Thẩm Thục viện ra thì không để ai vào trong mắt. Bây giờ An Lăng Dung đã ngang vai ngang vế với cô ta, nếu sau này lại ở trên cô ta nữa, cô ta không tức điên lên mới là lạ.”

Tôi đưa mắt liếc nhìn Kính Phi. “Muội xem ghi chép ở Kính sự phòng rồi, mười một ngày nay An Lăng Dung rất được ân sủng, Hồ Chiêu nghi thì liên tục bày trò làm nũng, thành ra phần lớn thời gian Hoàng thượng đều ở chỗ hai người bọn họ.”

Cái thai của My Trang giờ đã lớn, không thể ngồi thẳng người quá lâu, lúc này chỉ đành tựa lưng vào chiếc gối mềm kê sẵn phía sau rồi mới ung dung nói: “Bọn họ có đối chọi gay gắt cũng chẳng sao, Hoàng thượng nếu muốn đối xử công bằng với cả hai thì chỉ cần phong cho Hồ Chiêu nghi làm Phi nữa là được rồi.”

Tôi ngẩn ra. “Tam phi đã có hai người rồi, lẽ nào lại phải vì cô ta mà phá vỡ quy củ hay sao?”

Ngoài trời tuyết rơi lả tả, nụ cười bên khóe môi My Trang lúc này lạnh hệt như băng tuyết. “Cũng không cần phải vậy. Đoan Phi và Phùng tỷ tỷ đều vào cung đã lâu, phong làm Phu nhân cũng không sao cả.” Kính Phi bất giác hơi biến sắc, My Trang lập tức cười, nói tiếp: “Muội biết tỷ tỷ ngại việc Ngọc Ách phu nhân và Tích Hoa phu nhân đều không có kết cục tốt, nhưng chuyện gì cũng có hai mặt, lẽ nào chỉ bởi vì hai tội nhân mà trong cung vĩnh viễn không bao giờ lập Phu nhân nữa hay sao?”

Kính Phi cúi đầu không nói, tôi vừa bóc quýt vừa chậm rãi nói: “Tỷ tỷ đang có thai tất nhiên không thể lao tâm lao lực quá, muội và Kính Phi tỷ tỷ thì phải lo liệu việc trong cung, cũng không thể không kiêng dè Hoàng hậu, hiện giờ thực chẳng thể làm gì cô ta được.”

My Trang bây giờ cả ngày không bước chân ra khỏi cửa, do đó ăn mặc rất giản dị, trên đầu chỉ cài duy nhất một cây trâm bạc, bên trên đính một viên trân châu to bằng ngón tay út, tỏa ra những tia sáng dìu dịu. Tỷ ấy hơi cau mày, nói: “Các phi tần trong cung có đắc sủng thì cũng phải có thất sủng, ngay từ năm xưa cô ta đã chuẩn bị sẵn cho ngày Đông Sơn tái khởi bây giờ rồi, đủ thấy tâm kế rất sâu, không dễ gì lật đổ, muội nhất định đừng tùy tiện ra tay.”

Tôi khẽ nở nụ cười, cùng Kính Phi đưa mắt nhìn nhau. Phía sau nụ cười đôn hậu, Kính Phi để lộ ra một tia nghiêm túc, khẽ nói: “Chúng ta tất nhiên không thể ra tay được.” Khóe miệng nàng ta hơi nhếch lên, trỏ tay về ô cửa sổ phía nam. “Nhưng còn có Hồ Chiêu nghi nữa cơ mà.”

My Trang hôm nay vận một bộ cung trang màu xanh nhạt, bên trên có thêu bức hình đàn bướm vờn hoa, trông chan chứa đầy xuân ý. “Nàng ta cũng thực là lỗ mãng, chẳng lẽ lại không biết nể mặt Hoàng hậu chút nào sao?”

Tôi không nói gì, chỉ đứng dậy nhìn cảnh tuyết rơi bên ngoài cửa sổ, Kính Phi thì ngập ngừng nói: “Hồ Chiêu nghi nổi cơn ghen như vậy, ta thấy chưa chắc chỉ là ghen với An Lăng Dung. An thị rõ ràng là người của Hoàng hậu, vậy mà Hồ Chiêu nghi còn chẳng nể mặt Hoàng hậu chút nào, chỉ sợ…”

Tôi lướt nhẹ ngón tay trên khung cửa sổ trổ hoa, tâm trạng dần bình tĩnh trở lại, nhẹ nhàng nói: “Tỷ tỷ, đây không phải việc mà chúng ta có thể quản được, cứ đứng một bên nhìn là được rồi.”

Tháng Giêng cứ thế trôi qua trong sự bận rộn và náo nhiệt, hôm nay là mùng Một tháng Hai, cũng chính là ngày An Lăng Dung được sắc phong làm Chiêu viện. Chiêu viện là một trong Cửu tần, thuộc hàng tòng nhị phẩm, An Lăng Dung có thể nhảy vọt lên vị trí này, ngang hàng với Lữ Chiêu dung đã sinh được Hoàng trưởng nữ và Hồ Chiêu nghi xuất thân cao quý, thực là một niềm vinh hạnh to lớn vô cùng.

Hoán Bích cười lạnh, nói: “Cô ta dung mạo không phải là hạng nhất, gia thế lại tầm thường như vậy, còn chưa sinh nở lần nào, không ngờ cũng leo được tới ngôi Cửu tần, đúng là chẳng dễ dàng gì.”

Tôi cầm chiếc vòng phỉ thúy để trong chiếc hộp gấm trên bàn lên soi trước ánh mặt trời, hơi nhếch khóe môi, nói: “Đúng là chẳng dễ dàng gì, năm xưa mười lăm phi tần cùng nhau vào cung, bây giờ người thì chết, người thì bị phế, những người còn sót lại gần như đều thất sủng cả, ngoài ta và My Trang tỷ tỷ ra, chỉ còn có cô ta là vẫn đắc sủng thôi.”

Khóe mắt Hoán Bích thoáng lộ vẻ xem thường. “Để đạt được địa vị hôm nay, tiểu thư đã phải nếm trải biết bao khó khăn, vất vả, lại phải nhờ vào các vị công chúa và hoàng tử mới ngồi vững được vị trí, còn cô ta chỉ dựa vào việc quyến rũ Hoàng thượng, không ngờ cũng có thể làm được Chiêu viện như bây giờ.”

Tôi ngồi xuống bên cạnh cửa sổ, Hoán Bích buông tấm rèm làm bằng gấm đỏ xuống, căn phòng lập tức u ám đi mấy phần.

Tôi đặt chiếc vòng trở lại trong hộp, tùy tiện để tay trên bàn. “Đây chính là bản lĩnh của cô ta. Bao nhiêu năm trôi qua mà Hoàng hậu vẫn chịu nâng đỡ cô ta như thế, quả thực là không đơn giản chút nào.”

Hoán Bích cười lạnh không ngớt, khẽ phỉ phui một tiếng: “Không phải chỉ là một mực giả bộ đáng thương thôi sao, thế mà Hoàng thượng lại cứ thích cô ta quá thể.”

Tôi cười nhạt, nói: “Hoàng thượng? Đổi lại là bất cứ nam nhân nào khác tro


pacman, rainbows, and roller s