XtGem Forum catalog
Hậu cung Chân Huyên truyện – Phần 2

Hậu cung Chân Huyên truyện – Phần 2

Tác giả: Lưu Liễm Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324831

Bình chọn: 7.00/10/483 lượt.

ng tốt, nghĩ dương hoa có tác dụng rồi, cô ta khi dùng Tức cơ hoàn ắt sẽ lại càng chẳng kiêng kỵ gì cả.”

Cận Tịch đưa tay chỉnh lại cây trâm cài trên búi tóc, cười nói: “An Quý tần vốn giỏi dùng hương liệu, chắc hẳn đã dùng xạ hương để làm chuyện xấu xa không ít lần. Hơn mười năm nay cô ta không thể sinh nở, ai mà biết được liệu có phải là do âm đức bị tổn hại mà ra không.”

Tôi khẽ nở nụ cười, cúi đầu nhìn những chiếc móng tay được sơn màu đỏ sẫm của mình, hờ hững nói: “Ta dùng xạ hương để bày mưu với cô ta thực là múa rìu qua mắt thợ, có điều bây giờ ta cũng giống cô ta, đều chẳng sợ tổn hại gì tới âm đức cả!”

Cận Tịch vội nghiêm túc nói: “Nương nương phúc đức đầy mình, đâu có giống với cô ta.”

Vì muốn tạo công hiệu “trấn tâm, định trí, an hồn”, những bức rèm châu trong nội điện đều được xâu thành từ những viên trân châu màu hồng phớt, mỗi viên đều tròn xoe và có kích thước giống hệt nhau, tỏa ánh sáng dìu dịu tựa như ánh nguyệt. Nhìn vào đó lâu rồi, con người ta cũng cảm thấy tâm thần thư thái hơn. Tôi khẽ đưa tay lên vuốt mặt, mỉm cười, nói: “Ta vốn là người vô đức, do đó chẳng sợ bị giảm phúc gì cả. Nhưng ta thật sự hy vọng cô ta có thể tích đức nhiều một chút, kẻo không sau này lại bị đày xuống địa ngục A Tỳ, vĩnh viễn không thể siêu sinh.” Tôi không nói nhiều thêm nữa, chỉ khẽ dặn: “Ta đi thăm hai đứa bé đây, ngươi cứ làm việc này cho tốt là được rồi.” Cận Tịch hơi khom người hành lễ, vội vàng cáo lui.

Q.6 – Chương 23: Kinh Hồng Điệu Vũ Nhẹ Nhàng Trên Tay

Thời gian chậm rãi trôi đi, tuy Mục Quý nhân thỉnh thoảng không kìm được mà tới Cảnh Xuân điện náo loạn, thế nhưng rốt cuộc cũng không gây ra cơn phong ba nào lớn nữa, chẳng qua chỉ khiến mấy cuộc chuyện trò trong lúc rỗi rãi của mọi người trong cung có thêm đề tài. Tôi vừa nắm quyền hiệp trợ quản lý lục cung nên việc gì cũng phải cẩn thận, thêm vào đó năm mới sắp tới, việc trong tay có rất nhiều, lần nào cũng phải thương nghị với Đoan Phi và Kính Phi, đã thế còn phải chăm sóc cho hai đứa bé mới sinh, thực sự là bận rộn vô cùng. Hiện giờ người bầu bạn với Huyền Lăng nhiều nhất là Hồ Chiêu nghi, My Trang và Diễm Quý nhân, kế tới là Chu Dung hoa và Dư Dung nương tử, tiếp nữa thì là mấy người Trinh Quý tần. Hoàng hậu cười nói rằng mình rốt cuộc cũng có thể nhàn nhã mấy buổi, thường ngày chỉ kêu Triệu Dung hoa đi bầu bạn với thánh giá, do đó Triệu Dung hoa tuy thất sủng đã lâu nhưng vì thường xuyên gặp mặt, lại thêm là người cũ trong cung, hiểu được tính tình Huyền Lăng, hầu hạ hết sức chu đáo, thế là dần đắc sủng trở lại. Ngày Hai mươi lăm tháng Chạp, Hoàng hậu đề nghị phong Triệu thị làm Tiệp dư, tôi cũng thuận nước dong thuyền xin phong Dung hoa Chu Bội làm Tiệp dư, Đức nghi Lưu Lệnh Nhàn thì vì lúc trước đã ở bên giúp đỡ Trinh Quý tần sinh nở nên cũng được thăng làm Dung hoa chính tứ phẩm. Kể từ đó Chu Bội lại càng chăm tới Nhu Nghi điện hơn, mà vì nàng ta vốn thông minh, lanh lợi nên lại càng được Huyền Lăng sủng ái hơn trước.

Ngày Ba mươi Tết, bữa tiệc mừng năm mới được tổ chức tại Trọng Hoa điện, hoàng cung náo nhiệt vô cùng, vì vừa có hai vị hoàng tử chào đời nên khắp nơi đều được trang hoàng rạng rỡ, hết sức xa hoa. Lúc ban ngày các đoàn kịch không ngừng diễn những trò tạp kỹ như tung hứng, nuốt dao, phun lửa, điều khiển sư tử hổ báo, phi đao, khiến các phi tần cung nữ vốn quanh năm phải sống trong chốn thâm cung vui vẻ cười vang không ngớt. Khi hoàng hôn đến, những khúc nhạc sôi nổi lần lượt được tấu lên, các vũ cơ tưng bừng nhảy múa theo điệu nhạc, bầu không khí ngợp trong sự mừng vui.

Trận tuyết lớn rơi suốt ba ngày ba đêm đã dừng, nhưng ngoài cửa sổ, thế giới vẫn ngợp trong một màu trắng bát ngát mênh mang. Những lùm cây ngoài điện đều bị tuyết phủ dày, trên cành cây có rất nhiều nhũ băng chĩa mũi nhọn xuống đất, ánh đèn lồng từ khắp nơi chiếu đến khiến chúng lại càng thêm rực rỡ, long lanh, tạo nên một thế giới vô cùng hư ảo.

Trong một đêm tưng bừng như vậy, chắc bất cứ ai cũng chẳng thể buồn thương.

Rượu được vài tuần, tôi đã thoáng có chút men say, khuôn mặt hơi ửng đỏ, người ngả về phía trước, vừa khẽ nhấp rượu nho trong chén vừa như vô tình như hữu ý dừng ánh mắt lại trên người Huyền Lăng lúc này đang nói chuyện với Triệu Tiệp dư. Giữa ánh đèn rực rỡ, muôn vàn tia sáng dường như đều tập trung trên bộ quần áo hoa lệ của Hoàng hậu, thế nhưng vẻ trống vắng của một nữ tử đã ở vào độ tuổi xế chiều và không còn được sủng ái vẫn không thể nào giấu nổi, khiến người ta bất giác phải thầm cảm thán sự vô tình của thời gian.

Trong điện trải đầy thảm gấm đỏ tươi, bên trên dọc ngang bàn ghế. Huyền Lăng giờ đang ngồi uống rượu trò chuyện với Kỳ Sơn Vương, Kỳ Sơn Vương trước nay vốn chẳng có sở thích gì, chỉ ưa nuôi những cơ thiếp xinh đẹp trong nhà, người cùng tới hôm nay là một vị trắc phi cực kỳ trẻ trung, xinh đẹp. Huyền Thanh và Huyền Phần ngồi ở dãy ghế phía bên trái thì đang tươi cười trò chuyện với nhau, ngón tay y chậm rãi gõ xuống bàn theo điệu nhạc, khí độ ung dung, tao nhã. Sau lưng y là mấy cành mai đỏ khẳng khiu, vừa khéo l