
ng nói gì, lạnh lùng bước đến chỗ ngồi , lấy cặp rồi bỏ ra khỏi lớp. Hắn ngồi đó đưa con mắt vô hồn về phía nó.
-Nhi sao vậy? – Thiên thấy nó là lạ thì hỏi
-à không có gì đâu , Nhi nói là cảm thấy hơi mệt nên nhờ em đưa về , thôi em đi nhé – Nam nói với Thiên nhưng mà mắt thì chỉ dán vào hắn thôi
-Tại học viện Star-
Từ ngày xảy ra truyện thì nó và hắn cũng chả còn liên lạc với nhau , ngồi chung 1 bàn, học chung 1 trường, vậy mà 2 người như ở 2 thế giới xa lạ. Hôm nay nó đi học , vô tình chạm mặt hắn , nó làm ngơ đi qua hắn như chưa từng quen biết. Hắn thì cũng hối hận lắm khi đã to tiếng với nó, định mở lời xin lỗi nhưng thấy nó như thế thì hắn cảm thấy bực mình , bởi thế lời xin lỗi ấy cũng không có cơ hội thổ lộ. Giowf học đầu tiên trôi qua nhanh chóng , nó lại ra sau trường nghe nhạc , nghĩ lại chuyện của nó và hắn.Được 1 lúc thì khách không mời lại đến.
-Tôi phải khâm phục về trình độ diễn xuất của cô , quá xuất sắc -Nó nói khinh bỉ
-Qúa khen rồi , kịch còn dài , cô cứ từ từ mà thưởng thức -Nhỏ cười giễu cợt
Vừa lúc thấy hắn đi ngang qua , nhỏ bất giác cười nham hiểm rồi la lên , cố tình ngã xuống bể bơi của trường gần đó.
Nó thấy cảnh này thì nhếch mép cười để xem ả định làm gì , nhưng nó không ngờ rằng hắn ở sau nó từ lúc nào , đã thế còn nhảy xuống cứu ả lên không ngần ngại.
– ực ực ,,, – ả ho sặc sụa
-Nói tôi biết chuyện gì xảy ra – Hắn sốt ruột nhìn nhỏ
-Em không nói đâu – Nhỏ nhìn nó vờ sợ hãi
-Nói đi -Hắn lớn giọng
-Hôm qua ở sân thượng về , em vô tình nhìn thấy cô ấy cùng anh Kỳ Nam ôm nhau thân mật rồi còn nói gì mà sẽ chia tay anh sớm thôi. Vô tình Nhi nhìn thấy em , đến hôm nay cô ấy hẹn em ra đây bảo có chuyện muốn nói nhưng không ngờ cô ấy quát mắng em rằng nếu em nói ra chuyện này thì coi chừng , rồi cô ấy đẩy em xuống hồ hức hức – Nhỏ vừa kể vừa khóc lóc thảm thiết
-Con khốn – Nó tức giận hét lớn định đến cho ả 1 bạt tai thì ‘CHÁT’ phải hắn đã tát nó , 1 cái tát thô bạo bỏng rát.
-Tôi thật không ngờ cô lại là loại người như vậy , tôi thật sai lầm khi chọn cô – Hắn hét
-Vậy sao? Tôi cũng không ngờ là anh lại là loại người như vậy , anh nói yêu tôi thế mà chỉ vì vài lời nói vớ vẩn của cô ta mà anh đánh tôi. Được , vậy thì chia tay đi, đường ai nấy bước – Nó ôm má nói lớn nước mắt không tự chủ cứ thế lăn dài trên má nó
-Chia tay thì chia tay – Hắn nói to rồi đỡ nhỏ LyLy dậy
Nó thì giờ chẳng biết phải làm gì nữa rồi , chỉ biết chạy thật nhanh để không nhìn thấy hắn.
-Hai người phải cố gắng mà hạnh phúc nhé – Nó ngoái đầu lại rồi nhếch môi khinh bỉ
Hắn thì đứng chôn chân nhìn nó chạy thật xa, lòng đau như ngàn mũi tên đâm mà không để ý có 1 người đang nhếch môi cười thỏa mãn.
Lại 1 lần nữa Kỳ Nam lại bắt gặp nó , thấy bên má nó sưng đỏ , anh không khỏi lo lắng
……………………………Cuộc nói chuyện giữa 2 người thật ngắn ngủi nhưng trong cuộc trò chuyện ấy là quyết định thay đổi cuộc đời nó…………………………………………
-Bao giờ em đi ? – Nam hỏi
-Mai anh ạ , phải cố quên thôi – Nó nói nhỏ
-Anh sẽ giúp em – Nam ôm nó
-Cảm ơn anh nhiều lắm , anh luôn là người ở cạnh em lúc em cần nhất – Nó ôm Nam thật chặt.
Chương 28: Anh Xin Lỗi
Thời gian trôi thật nhanh , hôm nay nó quyết định rời xa nơi này để tập quên đi quá khứ, quên đi người con trai nó yêu thương. Như mọi ngày, trời vẫn xanh, gió vẫn thổi, nắng vẫn chan hòa và những con người ở ngoài kia vẫn bắt tay vào làm những công việc của mình -1 khung cảnh yên bình. Nhưng trong nó, lại ẩn chứa 1 nỗi xót xa kìm nén , cười nhẹ , nó tạm biệt bác quản gia và mọi người , cùng Nam đến sân bay. -Em sẽ không hối hận chứ ? – Nam nhìn nó
-Không anh à , dù biết là rất khó để quên nhưng em sẽ cố – Nó nói đều đều
-Uk, em sang đó giữ gìn sức khỏe nhé , có gì gọi cho anh nghe chưa – Nam xoa đầu nó cười hiền
-Dạ vâng, cảm ơn anh , anh ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe nhé , chăm sóc mọi người giùm em , anh đó ăn uống đầy đủ vào nha, đừng có nhớ em quá rồi bệnh đấy – Nó nhìn Nam cười lém lỉnh
-Con bé này , thích anh xử không hả – Nam cốc đầu nó
-Hì , Tạm biệt anh nhé – Nó nắm tay Nam
-Uk, anh không muốn xa em chút nào cả – Nam nhìn nó tội nghiệp
-Em cũng thế – Nó nhăn nhó
-Thôi nào mạnh mẽ lên công chúa , cho anh ôm lần cuối nào – Nam nói rồi giang tay ra
-Dạ – Nó cười rồi ôm Nam thật chặt
-Đến giờ rồi, tạm biệt anh – Nó hôn nhẹ vào má Nam
-Tạm biệt em – Nam cười
Ôm Nam lần cuối , nó kéo vali bước lên máy bay thật chậm , đi được quãng xa nó ngoảnh đầu lại hét thật to : EM SẼ TRỞ LẠI SỚM THÔI , MỌI NGƯỜI CHỜ EM NHÉ
-BỌN ANH SẼ ĐỢI – Nam hét to rồi vẫy vẫy tay tạm biệt nó
Nó cười rồi bước lên máy bay , tìm một chỗ ngồi hướng ra cửa sổ , nó nhẹ nhàng ngồi xuống , đôi mắt vô hồn nhìn ra không trung , nghĩ lại kỉ niệm vui đùa của 3 cặp đôi siêu quậy , nghĩ lại những trò quậy phá ở lớp, nghĩ lại lần đầu tiên tụi nó gặp tụi hắn và nhớ lại những buổi đi hẹn hò, công viên ,ngắm hoàng hôn của nó và hắn. Bất giác nó cười nhẹ , 1 giọt nước mắt rơi xuống – giọt nước mắt của sự chia li từ biệt. Khẽ nhắm mắt lại, lau khô thật n