Disneyland 1972 Love the old s
Hán Sở Tranh Hùng

Hán Sở Tranh Hùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326964

Bình chọn: 7.00/10/696 lượt.

thiên tạo. Hàn Tín vừa đi vừa ngắm cảnh, chẳng bao lâu đã vào chốn kinh thành. Nơi đây chợ búa đông đúc, buôn bán lao đao, dân chúng sống trong thanh bình thịnh trị.

Hàn Tín vào một quán trọ, chủ quán ra tiếp đón niềm nở. Hàn Tín đưa hành trang cho chủ quán và dặn cất cẩn thận.

Chủ quán mĩm cười nói :

– Quý khách cứ an tâm, xứ Hán Trung chúng tôi không phải như các xứ khác. Dẫu của bỏ rơi ngoài đường còn chẳng ai lượm, huống hồ vật cất trong nhà. Xin ngài nghỉ ngơi cho khỏe rồi ra phố tiêu khiển.

Chiều đến, Hàn Tín lên ngựa, đi dạo xem phong cảnh Hán Trung . Cửa Kiếm các uy nghi hướng về phương Nam, đường Sạn đạo bắt sàn, uốn khúc quanh co như khúc ruột trước mặt là Ðại Giang, mông mênh sóng vỗ, đàng sau là núi Cẩm Bình, Nga Mi sừng sững như tháp Quan âm, bao bọc vùng Châu Kỳ, Châu Tương, đồng rộng ước hai ngàn dặm. Lại thêm ngọn núi Nam Mai trắng tợ tuyết, ngọn suối Bộc Bố chảy ngoằn ngoèo, có ổ Bàn Vân có lầu Thiên Hán có nhà Thạch trụ, có dinh Tứ Chiến, cảnh vật muôn màu tươi thắm, tô điểm cho giải non sông ấy một sắc thái hùng khí thiên nhiên.

Hàn Tín xem mãi không chán mắt, giục ngựa thẳng đến một tòa nha môn kia, ngoài cổng có treo tám biển đề ba chữ “Chiêu hiền quán” hai bên lại có treo hai tấm yết thị rất lớn, viết như sau :

1) Am hiểu lược thao, tinh thông binh pháp sẽ được chọn làm chức Nguyên nhung

2) Dũng cảm hơn người đủ sức phá thành chém tướng, sẽ chọn làm Tiên phong

3) Tài hay khinh khiển, võ nghệ siêu quần, sẽ được chọn vào chức Tán kỵ

4) Thông hiểu thiên văn, thạo việc phong vũ, sẽ chọn làm chức Tân hoạch.

5) Tinh tường địa đạo, thấu triết địa dư sẽ được chọn làm chức Hướng đạo.

6) Mực thước công bằng, tánh tình ngay thẳng, sẽ chọn làm chức Kỹ lục .

7) Cư biến tài tình, động việc khéo lo, sẽ chọn làm chức Nghị quân.

8) Nói năng hoạt bát, ứng đối nhanh lẹ, sẽ chọn trào chức Thuyết khách

9) Tính toán tinh tường, một mảy không lộn, sẽ chọn làm chức Thượng thư .

1 0) Sách vở xem rộng, hỏi đâu biết đấy, sẽ chọn làm chức Bác sĩ.

11) Chuyên tập sách thuốc, mạch lục tinh thông, sẽ chọn vào chức Quốc thủ.

12) Giỏi nghề len lỏi, thạo việc rình mò, sẽ chọn làm Thám tử.

13) Chưởng quản tiền lương, tiêu pha có độ, sẽ chọn làm chức Quân xướng.

Trong 13 khoản này, ai giỏi về khoản nào cứ tới Quán Chiêu Hiền kê khai tên họ, trình quan khảo thí. Nếu thực tài sẽ được trọng dụng ngay không phân quý tiện. Hễ hết lòng vì nước tất đoạt bước thang mây.

Cáo thị Quốc dân.

Hàn Tín đọc xong bản chiêu hiền, liền hỏi thăm dân chúng, ai là chủ tòa nha môn ấy.

Dân chúng đáp :

Ðằng công tên là Hạ Hầu Anh được Hán vương phong làm Nhữ Nam Hầu, lo việc chiêu hiền đãi sĩ đó.

Hàn Tín nghĩ thầm :

– Nếu mình mang ngay cái giốc thư của Trương Lương đến trình với Tiêu Hà xin tiến cử thì ra mình hèn quá ! Tại sao ta không thi thố tài năng theo hệ thống khảo thí như mọi người, đế tỏ tài học của mình ?

Liền biên tên họ, quán chỉ, nạp vào nha môn, xin yết kiến Ðằng công.

Ðằng công nghĩ thầm :

– Người này ta nghe tiếng đã lâu, vả lại, từ ngàn dặm, bỏ Sở mang đây hẳn có chí lớn .

Bèn cho quân mời Hán Tín vào, hỏi :

– Hiền sĩ đang phò Sở, vì sao lại dong ruổi đến đây ?

Hàn Tín thưa :

– Hạng vương không dùng, nên tôi bỏ chỗ tối tìm đến chỗ sáng.

Ðằng công hỏi :

– Ðường Sạn đạo bị đốt, núi rừng hiểm trở, hiền sĩ làm sao đến đây được ?

Hàn Tín đáp :

– Bẩm Ðại nhân, đường sá dẫu hiểm trở đến đâu cũng không cản được chí hướng con người.

Ðằng công khen :

– Thế thì hiền sĩ quả là người có chí ? Vậy hiền sĩ đã xem bản văn chưa ?

– Thưa đã.

– Theo các khoản ấy hiền sĩ giỏi về khoản nào ?

Hàn Tín do dự một lúc rồi đáp :

– Mười ba khoản ấy vẫn chưa đủ.

Ðằng công ngạc nhiên hỏi :

– Còn thiếu khoản gì, theo ý hiền sĩ ?

Hàn Tín thưa :

– Còn thiếu một khoản : “văn võ song toàn, thông hiểu vũ trụ, ra tướng vũ, vào tướng văn, trăm trận trăm thắng, lấy thiên hạ như trở bàn tay, đũ sức làm Phá Sở Nguyên Nhung. . . ! ” . Nếu Ðại nhân muốn sát hạch Tín thì phải thêm khoản ấy, còn như mười ba khoản kia chỉ là tài mọn riêng tay, dành cho những người thường, có gì đáng kể.

Ðằng công nghe nói giật nẩy người, mời Tín an tọa, và hỏi :

– Lâu nay nghe tiếng ngài, nay mới hân hạnh được hội kiến, quả thật lời đồn chẳng sai. Ngài đến đây không những do hồng phúc của chúa công tôi, mà còn đem lại hạnh phúc cho thiên hạ nữa. Vậy xin ngài vui lòng chỉ giáo .

Hàn Tín khiêm nhượng đáp :

– Ðại nhân đã rộng lượng, Tín này mới dám tỏ lời :

– Ðời nay làm tướng chỉ học thuộc lòng binh pháp mà không biết sử dụng thích đáng binh pháp . Như vậy dẫu có học

thuộc hết Tôn, Ngô nhớ kỹ thao lược cũng vô ích ! Làm tướng giỏi phải biết học và biết dùng.

Ðằng công hỏi :

– Thế nào là biết dùng ?

Hàn Tín đáp :

– Tôi xin đan cử việc này : “Xưa, nước Tống có anh chàng học được môn thuốc gia truyền gọi là Quy thủ dược.

Phương thuốc đó chữa chứng cóng tay về mùa đông giá :rét hiệu nghiệm như thần. Hễ xoa vào tay thì không còn biết rét là gì nữa. Nhà anh ta ở gần sông, làm nghề thợ giặt , dẫu trời lạnh đến đâu anh cũng không sợ, và l