Disneyland 1972 Love the old s
H…o..t Boy Rắc Rối Đấy, Chạy Mau!!!

H…o..t Boy Rắc Rối Đấy, Chạy Mau!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322744

Bình chọn: 8.00/10/274 lượt.

ôi khi nào thế?

Rồi rồi, bây giờ thì nhớ ra anh rồi. Cơn buồn ngủ của tôi cũng nhanh chóng tiêu tan.

– ” Những gì tôi muốn biết thì chắc chắn sẽ biết thôi!”

– …

Trả lời kiểu gì đây? Anh ta là thám tử chắc?

– ” Bây giờ ra nhà đa năng đi, tôi có việc muốn gặp cô!”

– Gặp tôi ?

– ” Đúng vậy, đến nhanh đi, tôi đợi.”

Tút … tút…

– Này!!!

Tôi có nói là sẽ ra đâu? Đúng là cái đồ… hotboy, chảnh thế không biết! “Nhưng chắc phải có chuyện quan trọng nên anh ta mới không nói qua điện thoại dc mà phải hẹn gặp mình.”, nghĩ vậy nên tôi cũng nhanh chóng đi làm vệ sinh cá nhân rồi thay đồ, chạy như bay xuống khu nhà đa năng. Dù sao cũng có người đang đợi mà, để người ta chờ lâu là bất lịch sự lắm! À, mà hình như tôi không còn sợ Ryan như trước nữa. Anh ta nói chuyện nhẹ nhàng, không tỏ vẻ lạnh lùng hay hung dữ gì cả, quan trọng hơn là … gặp anh ta 2 lần rồi mà tôi chưa nhận dc một ” chiến thư ” kiểu như lần trước nào cả! Cũng tạm xem là “an toàn” he he.

– Phù phù… anh đợi tôi lâu chưa? – Tôi vừa thở vừa chạy đến hàng ghế Ryan đang ngồi. trước mặt là cái sân trống trơn, anh ta đang nhìn cái gì thế nhỉ?

– Cô chạy đấy à? Thực ra tôi có thể đợi mà, không phải vất vả thế đâu!

Nói rồi Ryan lấy ra một chiếc khăn giấy, đưa cho tôi để lau mồ hôi.

” Thì chính anh bảo là đang đợi tôi mà, nói thế thì ai dám chậm trễ chứ!” tất nhiên mấy lời này đã dc tôi nuốt gọn lại trong đầu trước khi nó kịp phun ra ngoài ngay lúc nhận khăn giấy từ tay Ryan. Anh ta … cũng có lúc dịu dàng thế này sao?

Đợi cho tôi thở xong, Ryan mới tiếp tục lên tiếng:

– Cô còn nhớ lần trước tôi nói sẽ cần cô giúp đỡ chứ?

– Ah, nhớ chứ! Nhưng tôi… vụng về lắm, không chắc có thể giúp dc nhiều cho anh đâu.

– Việc này không khó, chỉ cần cô đồng ý là dc.

– Thế à? Nếu có thể làm dc thì tất nhiên là tôi sẽ đồng ý rồi hì hì.

Còn sao dc nữa đây, dù gì đã lấy không của người ta cả túi đồ ăn rồi, cũng nên làm chút gì đó cho có qua có lại chứ. Việc này không khó, vậy là ok rồi!

– Làm trợ lý cho tôi trong cuộc thi ” My Prince” sắp tới nhé!

– Uhm… Cái gì cơ? TRỢ LÝ ???

Chap 7: “Tin tôi đi!”

– CÁI GÌ ??? CẬU SẼ LÀM TRỢ LÝ CHO HOTBOY RYAN !!!

– Ôi – Tôi vội vã bịt hai lỗ tai khốn khổ của mình lại – Các cậu bình tĩnh chút đi, đừng hét toáng lên như thế người ta tưởng chúng mình cãi nhau đấy!

– Thôi dc rồi – Lia nhỏ giọng lại – Tớ cho cậu 5 phút để giải thích.

– …Uhm, thì là như vầy…

Tôi từ từ kể lại toàn bộ sự việc cho hai đứa bạn cùng phòng nghe, bao gồm cả lần va chạm đầu tiên cùng túi đồ ăn “miễn phí” hôm đó nữa.

– Và thế là anh ta muốn cậu trả ơn ?

– Cũng không hẳn thế, vì tớ thấy ngại thôi.

Susan bỏ hẳn chiếc laptop sang một bên, nhìn thẳng vào tôi:

– Cậu có biết Ryan là ai không? Quên vụ của Danny rồi sao?

– Há, quên sao dc chứ, đến bây giờ tớ vẫn còn thấy sợ nè. Nhưng mà, tớ thấy cái anh chàng hotboy ấy thật ra cũng … rất dc, đâu có đáng sợ lắm đâu.

– Thế nào là ” rất dc” ? Cậu nói xem… – Lia bỗng chen ngang, mắt mở to tròn long lanh chờ đợi. Nhìn nó như thế, tôi lại thấy hơi nghi ngờ … thế này là quan tâm bạn bè hay là chú ý đến anh chàng hotboy kia đây?

– Ờ thì… Ryan nói chuyện cũng dc, không hung dữ hay lạnh lùng gì cả, trái lại còn khiến cho người ta có cảm giác thực sự rất … ấm áp.

Nói ra những lời này, tôi tự nhiên cũng thấy kì kì. Cứ như thể mình hiểu rõ anh ta lắm ấy, tính ra thì chúng tôi mới chỉ gặp nhau có 3 lần thôi mà !

– Cũng có thể Ryan không phải người xấu – Susan trầm ngâm – Nhưng chưa chắc những người hâm mộ anh ta cũng như vậy đâu. Còn nữa, Ryan là một trong ” Tam đại thần” , ba anh chàng đó thường xuyên đi chung với nhau. Danny cũng trong số đó. Cậu làm trợ lý cho Ryan, chẳng phải sẽ đi cùng anh ta sao. Như thế cũng đồng nghĩa với việc cậu sẽ có khoảng cách khá gần với Danny, “bạn gái” anh ta để yên cho cậu chắc!

Chà chà, lần đầu tiên thấy Susan nói nhiều như thế, mà điều gì cũng đúng nữa chứ. Xem ra cô ấy cũng khá quan tâm đến tôi đấy nhỉ, vui quá!

– Susan nói phải đấy, nhưng mà… đã nhận lời rồi bây giờ lại từ chối thì có vẻ không ổn, nhất là với một anh chàng hotboy đã phải xuống nước nhờ vả như thế. Vậy hay là làm thế này đi: mai cậu hẹn gặp anh ta rồi thử bàn bạc lại xem, nếu ko dc thì lấy cớ bận học hoặc ko biết làm mà kiên quyết ko nhận, tuyệt đối ko dc thỏa hiệp đâu đấy!

– Yes sir !!! Ôi yêu các cậu nhất! Chụt chụt !!!

Nói rồi tôi liền vòng tay qua vai Lia “tặng” cho cô ấy một cái hôn ” hữu nghị” ( vào má), quay sang Susan, tôi cũng … nhưng mà thấy hình như cậu ấy có vẻ không thích lắm nên chỉ dám gửi đến một cái “hôn gió” thôi. Thế cũng dc mà, nhỉ?

***

– ” TRỢ LÝ !!! CỦA RYAN?”

Biết ngay mà, thông báo xong tin này tôi phải bỏ ngay điện thoại ra xa tai một chút, sau 10s thấy ” tạm ổn” mới để nó lại gần tiếp tục câu chuyện.

– hu hu, đừng to tiếng thế mà, judy sợ đấy.

– “Biết sợ mà lại dám nhân lúc Rei không có ở trường nhận lời bừa bãi thế hả?”

– Thì tại anh ta nhờ mình mà, với lại Rei mà nhìn cái mặt Ryan lúc ấy á, tội tội thế nào ấy.

– ” Hừ, Judy thì lúc nào mà chẳng thấy người ta đáng thương chứ, cứ