H…o..t Boy Rắc Rối Đấy, Chạy Mau!!!

H…o..t Boy Rắc Rối Đấy, Chạy Mau!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322781

Bình chọn: 10.00/10/278 lượt.

tiên tôi đến đây. Không được! Nhất định tôi sẽ thường xuyên quay lại đây nha!!! Đẹp thế cơ mà... Tính ra thì thành phố nhỏ này cũng có nhiều chỗ để chơi quá! Cánh đồng hoa hướng dương này, khu vui chơi "Peter Pan" này, rồi bây giờ là rừng phong này nữa... Haizzz lúc nào rảnh tôi phải rủ Rei và hai cô bạn cùng phòng kia đến đây mới được! Chúng tôi sẽ có một buổi picnic thật vui...

Tôi cứ vừa đi vừa nghĩ, chẳng mấy chốc mà đã đi vào rất sâu trong rừng rồi. Tự nhiên tôi thấy lạnh ghê gớm, như thể đang có một đôi mắt nào đó đang dõi theo vậy... Za za, lại tự dọa mình mình rồi! Tôi nhắm mắt lại, rồi mở mắt ra... Kệ đi, Minh Minh đang đợi tôi mà! Tôi còn có quà đang đợi ở...

- A !!!!!!!!

Part 2: Có phải là dấu chấm hết cho tất cả?

- A !!!!!!!!!

Không... không thể nào...

Trước mắt tôi... là máu! Rất nhiều máu!!!

Chúng có màu đỏ tươi, hệt như sợi dây mà tôi đang cầm trên tay. Minh Minh... sao lại dẫn tôi đến cái nơi quỷ quái này chứ? Kệ anh, tôi không thể ở đây thêm một phút nào nữa!

- Định đi sao? - Một giọng nói trong trẻo bất ngờ vang lên sau lưng khiến tôi suýt chút nữa rớt cả tim ra ngoài o.O

- ...

- Cứ thế mà đi sao?

- Ai... ai đấy?

- Cô không muốn biết Danny ở đâu à?

Cái người kia chẳng biết ở đâu cứ thế nói vọng ra, thật kì quái! Mà sự việc lúc này... sao lại giống giống... giống giống cái phim "Bóng ma trong rừng thẳm" hồi nhỏ tôi vẫn xem thế nhỉ? ( Nói là "vẫn" là vì hồi đó tôi xem đi xem lại không dưới 3 lần mặc dù nó là phim ma @_@) Tôi mà ra được khỏi đây, tôi thề là từ nay sẽ không bao giờ xem phim ma nữa !!!

- ... Này, cô là ai? Có giỏi... có giỏi thì ra hẳn đây mà nói chuyện, nấp trong đó làm gì!

- Ha ha ha - Tiếng cười giòn giã vọng qua từng tán cây, bao nhiêu lông tơ trên người tôi được dịp đứng nghiêm một hàng thẳng đứng, hờ hờ, dựng hết cả lên rồi =.=''' - Coi vậy mà bạo quá nhỉ ?

- Không ra thì thôi, tôi đi!

Một, hai , ba chạy !!!

- Đứng lại!

- ...

- Thử nhìn bên phải cô đi.

Ừ thì nhìn bên phải...

- Minh Minh !!!

...

***

- Chết tiệt! Mất dấu cô ấy rồi!

Ryan nắm chặt vô lăng, không khỏi lo lắng cho cô gái nhỏ. Anh thật nghi ngờ cái xe buýt kia, rõ ràng chạy nhanh hơn bình thường, mà hình như còn cố tình cắt đuôi anh nữa. Rốt cuộc thì Judy đã đi đâu ???

...

***

Minh Minh toàn thân đầy máu, lại bị trói đứng vào một cây phong lớn. Sắc đỏ của lá phong hòa cùng màu máu, tạo nên một khung cảnh thật thê lương... Tôi đứng đó nhưng lại không thể làm gì vì giữa tôi và anh bị ngăn cách bởi tấm lưới lớn được kéo lên ngay khi tôi vừa chạy ào đến. Chuyện gì đang xảy ra thế này?

- Minh Minh! Minh Minh!!! Anh có nghe thấy em nói không? Tỉnh lại đi Minh Minh!

- Đừng cố nữa, anh ta sẽ không nghe được gì đâu!

Một cô gái mang mặt nạ nửa mặt bước ra từ trong bóng tối. Bóng chiều đã ngập đầy khu rừng, khiến tôi dù muốn cũng không thể nhìn ra được cô gái này ra sao, chỉ biết cô ta rất quen...

- Là sao? Các người đã làm gì anh ấy hả?

- Xem kìa, cô đang lo lắng cho anh bạn trai kia sao?

- Phải! Các người muốn cái gì ?

Kì một điều là chưa lúc nào tôi thấy mình bình tĩnh hơn bây giờ. Dù chỉ là linh cảm, nhưng ngay lúc này nó mạnh hơn bao giờ hết! Dường như mọi chuyện sắp chấm hết...

- Thẳng thắn quá! - Cô ta vỗ tay - Là thế này cô bé ạ, chị cả của chúng tôi... Biết nói thế nào nhỉ, đến nông nỗi này có lẽ là do cô bé đã đắc tội với chị cả rồi.

- Có gì thì nói luôn đi, nếu không tôi... sẽ báo cảnh sát!

- Nóng này cũng vô ích thôi, khu rừng này vốn không hề có sóng!

- Cô...

Tôi vội kiểm tra, quả nhiên điện thoại không có lấy một vạch sóng...

- Có muốn cứu anh bạn trai kia không?

- Có... có...

Tôi bắt đầu hơi nghi ngờ con người này rồi... Cô ta là muốn giúp hay là hại tôi đây? Sao lại có cái kiểu thái độ này chứ??? Nhưng mà nhìn tình trạng Minh Minh thế kia, không ổn rồi, tôi không còn thời gian suy nghĩ nữa...

- Chúng ta sẽ làm một phép thử nhé?

- Phép thử?

Cô gái mặt nạ bước đến sát tôi, khiến tôi bất giác lùi lại.

- Đừng sợ - Cô ta nhanh chóng giữ lấy tay tôi, khoảng cách gần như vậy tôi có thể ngửi thấy cả mùi nước hoa trên người cô ta. Đúng rồi, đó là mùi hương trên bức thư đe dọa tránh xa Minh Minh mà ngày trước tôi nhận được.

- Cô là...

- Tôi là ai không quan trọng! Bây giờ cô chỉ cần biết là...

...

***

Từ xa màu vàng của chiếc xe khiến Ryan chú ý. Đúng rồi, là nó, chiếc xe chở Judy! Chiếc xe đi ra từ phía rừng phong. Judy đến rừng phong?

"Muộn thế này cô ấy vào đó làm gì?"

Hượm đã, rừng phong...

- Này, hai cậu muốn tỏ tình ở đâu? - Billy nửa nằm nửa ngồi, lười nhác nhìn hai cậu bạn.

- Sao tự nhiên lại hỏi thế?

- Thích thì hỏi thôi!

- Phải vậy không?

- Ở thì... tôi đang định... tỏ tình với một cô gái, mà tính tình cô ấy lại hơi kì quái, thành ra...

- Thành ra cậu không biết làm thế nào mới phải? - Ryan tiếp lời, khuyến mại thêm cho Billy một tràng cười bất tận. Gì thế này, cao thủ tình trường như Billy mà cũng có ngày đau đầu vì một cô gái sao?

- Thôi nào! Tôi hỏi thật đấy!

Ryan nheo mắt nhìn Billy, nén cười:

– Tôi cũng rất muốn nói, nhưng mà đây là chuyệ


XtGem Forum catalog