80s toys - Atari. I still have
Em Là Tất Cả Của Tôi

Em Là Tất Cả Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322584

Bình chọn: 8.00/10/258 lượt.

=.=~) đang vội vã nhặt đồ đánh rơi, dưới đất vung *** là cả 1 đống sách đủ các thể loại mà hắn nhìn chẳng hiểu gì cả….

_ Người thì bé mà vác cả đống sách, đã thế còn đeo laptop nặng trịch. Thảo nào k lớn được _ Hắn nhìn tên đó lầm bầm

RING….RING….RING….

Điện thoại hắn vang lên kéo tầm mắt hắn thu lại thôi k nhìn nó 1 cách cực kỳ soi mói kia nữa để nghe điện thoại. Nhưng khi nghe điện thoại chưa đầy 5’ xong quay lại hắn đã chẳng thấy cái dáng đen đen, lùn lùn mà trông mọt sách vừa đâm phải mình đâu nữa cả. Còn lại h với hắn chỉ là 1 khoảng trống vs người người đi lại mà thôi khiến hắn k khỏi điên tiết….

_YAAAA….. Thằng kia, tao mà tìm được mày thì đừng có trách tao ác…._ Hắn gào ầm lên cả đường

Đúng là cái thằng “mọt sách” ấy làm cả ngày trời đẹp của hắn thành 1 ngày k thể u tối hơn được nữa. Rõ ràng là đâm vào hắn cái “rầm” mà 1 câu “xin lỗi” cũng k nói mà chạy biến mất. Được lắm, cứ đợi đấy, để hắn tìm được thì hắn phải đập cái cái đứa đen xì kia 1 trận tơi bời mới đc chứ nếu k hắn k còn là hắn – Vương Hoàng Gia Huân

Hắn phừng phừng lửa giận nện chân xuống nề đất rất mạnh….

“Bộp..”

Chân hắn dẵm phải cái gì đó. Cúi xuống nhìn, đó là 1 quyển vở bao hình đen trắng toàn là những mỹ nam trong manga. Nhíu mày 1 cái rồi hắn nhét quyển vở vào túi quần, bước đi nhưng k quên lẩm bẩm: “ Thằng này bị gay thì phải”

TRƯỜNG ĐẠI HỌC CỦA HẮN:

Hắn ngồi lật đi lật lại quyển vở mình vừa nhặt được của rơi tạm thời đúc túi kia mà mặt nhăn mày nhó không hiểu trong quyển vở đó viết cái gì nữa bởi đây k phải là 1 quyển nhật ký, cũng càng k phải là 1 quyển vở viết ghi chép bình thường…. Mà dường như đó là 1 quyển truyện thì phải….

_Hey! Huân, đọc gì mà nhăn mặt hoài vậy? Co bao h thấy cậu chăm chú đọc cái gì vậy đâu? _ 1 cô gái tóc dài ngang lưng, cao ráo, xinh đẹp, sành điệu bước tới trỗ hắn mỉm cười và tiện tay lấy luôn quyển vở từ tay hắn

Cô gái ngôi trên mặt bàn, nhìn quyển vở rồi như nhận ra cái gì đấy liền lật trang đọc rất chăm chú ; ánh mắt cô càng ngày càng trở nên ngạc nhiên rồi chuyển sang kinh ngạc. Và phải đợi khi hắn dằng lại quyển vở thì cô mới chịu rời tầm mắt khỏi đó. Cô gái quay lại nhìn hắn như k thể tin được,lắp bắp nói:

_Cậu….cậu… cậu lấy đâu ra…ra cái này vậy???

_Sao? _ Hắn nhíu mày

_Trời ơi, cậu k biết sao? Quyển vở cậu cầm này là viết phần tiếp theo của 1 quấn fanfic rất nổi tiếng trên mạng hiện nay đấy. Cậu ấy là tác giả nam duy nhất cực kỳ nổi tiếng về truyện tình cảm teen trên mạng _ Cô gái nói 1 chàng dài về sự phấn khích của mình với truyện của tác giả này

_Cô biết cậu ta sao? _ hắn hỏi

_Chậc, cậu ấy được ngưỡng mộ lắm đấy, k ai đọc truyện chữ mà k biết tới cậu ấy cả. Tên trên mạng ngta gọi cậu ấy là Vic, tên thật là Thái Hoàng Thái Luân, 20t, hình như nghe nói cậu ấy học trường đại học kinh tế thì phải. Vậy đó…._ Cô gái vô cùng hào hứng nói,liệt kê đầy đủ lý lịch trích chéo của vị tác giả này

Cô gái vẫn cứ ngồi huyên thuyên mãi về tác giả này mà chẳng quan tâm xem là hắn có để tâm hay là nghe lọt chữ nào hay k nữa. Hắn khi biết được tên và trường của cái thằng nhóc mà hắn thề phải trả thủ đủ kia đã chẳng thèm để ý nhỏ ngang nhiên ngồi lên bàn mình kia nói cái gì nữa. Mà lúc đó, miệng hắn khẽ nhếch lên tạo thành 1 nụ cười cực nham hiểm…

Còn nó, trong lúc này đang lật tung tất cả đống đồ ở lớp đại họ của mình lên để tìm quyển vở mà ai kia đã vô tình nhặt được và tạm thời đúc túi quần mang đi kia . H nó đang muốn khóc tới nơi rồi khi k thấy quyển vở đấy đâu nữa. Nó mà làm mất, k có bài gửi cho ông quản lý thì đảm bảo mai ổng giết nó luôn khỏi sống với ông ấy làm gì cả…

Người nó tỏa ra đầy sát khí khiến cho k ai giám đến gần những chỉ duy nhất có 1 cô bé xinh đẹp , gương mặt y búp bê, bận trên mình bộ váy tím nhẹ nhàng bước tới trỗ nó mà k hề sợ hãi gì cái bá khí ấy. Cô tiện tay nhặt những quyển sách nó quăng lung tung trên bàn, dưới đất 1 cách bừa bãi…

_Thiên Anh, cậu đang tìm cái gì vậy?

_Vở truyện,mất rồi_ Nó k cần quay lại cũng biết là ai. Trả lời 1 cách nhanh gọn nhẹ nhất và tiếp tục sự nghiệp vứt đồ of mình

_Mất….HẢ……CÁI GÌ…..Mất cái quyển đang viết dở á?_ Cô bạn sững lại 1 chút rồi khi tiêu hóa hết được lời nó nói thì cô bạn mới hét lên và lúm cổ áo nó lắc lia lịa hỏi

Nó bị túm cổ áo, chán nản thở dài 1 cái rồi gật đầu cái “rụp” để cho cô bạn mình chấp nhận sự thật k thể phũ phàng hơn này….

Không nói gì cả, cô bạn kia hất nó qua 1 bên và bắt đầu lục lọi tìm tòi cái quyển vở có cái bìa đặc biệt đó trong mớ đồ của nó. Nó cũng bắt tay vào tìm cùng trong tuyệt vọng….

Cuoosic ùng, sau 1 tiếng tìm kiếm 2 đứa thở k ra hơi đành ngậm ngùi nhìn nhau kết luận 1 câu “ Mất thật rồi”

_Haizzz, chắc lúc tui đâm vào ngta ngã nên rơi ra rồi _ Nó ngồi phịch xuống ghê thở dài

_Hửm, vậy đã quay lại tìm chưa?_ Cô bạn hỏi

_Rồi, nửa h luôn mà k thấy mô tê gì cả_ Nó lắc đầu càng chán nản hơn

Vậy nên k còn cách nào khác nó đành gọi cho ông quản lý xin ra thêm hạn thời gian nộp bài . Và điều tất yếu là bị ổng ca cho 1 bài ca cải lương k quên ….

* * *

Tan học, cổng trường hôm nay đã nhốn nháo c