Em Không Cam Chịu Mất Anh

Em Không Cam Chịu Mất Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321432

Bình chọn: 7.00/10/143 lượt.

Victoria từ cánh cửa Vip khu A bước ra.

– Chuyện gì vậy mình không hiểu? – Tara làm vẻ ngạc nhiên.

– Nếu cậu không hiểu thì mình sẽ nói cho cậu hiểu. Trước kai cậu là bạn thân của mình nhưng bây giờ cậu học khu B thì chúng ta không còn là bạn nữa. Hơn nữa học sinh khu B trường này không được bước chân vào khu A chứ đúng nói đứng trước cửa khu Vip A. Ở chỗ nào lên về chỗ đó, cô lên về cái xó rác của mình đi vẫn còn kịp đấy Yumi ạ.

– Khu B không phải xó rác. – Tara lên tiếng.

– Ah quên mất cả cậu nữa Tara ạ. bây giờ cậu cũng là hcoj sinh của cái xó đầy bọn nhà quê đó òi.

– Nếu cậu đã nói vậy thì mình không còn gì để nói với cậu nữa. – Nói xong Tara kéo tay Yumi chạy thẳng ra khỏi chỗ đó. Còn Victoria mỉn cười chiến thắng.

– Mình xin lỗi Tara. – YUmi lí nhí.

– Không sao đâu.

– Cảm ơn cậu đã bảo vệ mình trước mắt Victoria.

– Không có gì đâu. Victoria thật là quá đáng tại sao cô ta có thể nói như vậy được chứ? Mình đến trường này không có ai làm bạn thân. Cậu làm bạn thân của mình nhé.

– Ừm. Có một người bạn nổi tiếng như cậu thì còn gì bằng.

Cả Yumi và Tara đều mỉn cười.

Nhưng cách đó không xa là người bạn thân của Yumi đang đứng đó và chứng kiến câu chuyện trong lòng đầy buồn rầu và lo lắng.

Cuối buổi học hôn đó cô bạ thân của Yumi rù Yumi đi ăn kém và Yumi đã đồng ý. Nhưng một lúc sau Tara gọi Yumi:

– Để kỉ niệm lần đầu là bạn của nhau mình mời bạn đi ăn kém nhé. Mình biết một quán kem ý rất ngon.

– Vậy thì tuyệt quá. Nhưng cậu có thể cho bạn mình đi cùng được không?

– Tiệc thật đáy nhưng mà quản lý của mình đã đặt chỗ cho 2 người từ trước òi.

– Vậy cũng được.

Cuối buổi học hôm đó Yumi đành phải hủy hẹn với người bạn thân vì cho rằng Tara mới vào trường lên cần giúp Tara làm quen với việc học. Cô bạn thân của Yumi chỉ im lặng nhưng trong lòng rất buồn. Nhưng Yumi lại quá hồn nhiên và ngây thơ lên không biết và lường trước được mọi chuyện.

———————————————————————————————————————————-

Sau khi mời Yumi đi ăn kém trên đường về nhà của mình Tara lấy điện thoại gọi cho Victoria.

– Hj.

– Mọi chuyện vẫn ổn chứ Tara?

– Tất nhiên. Mình không tin vụ này không thành công.

– Sáng nay bọn mình diễn kịch đạt đấy chứ?

– Mình thật không ngờ con bé Yumi lại ngốc ngếch và cả tin đến vậy.

– Ưm. Nói chuyện sau nha. Bây giwof mình còn làm bài tập đã.

– Cậu chăm qáu đấy. – Nói xong Tara tắt máy.

Victoria tiếp tục cúi xuống làm bài tập. Yumi cô cứ chờ xem chuyển gì xẽ sảy ra với cô.

Sáng hôm sau đến trường Yumi được người bạn thân gọi ra nói chuyện:

– Yumi tại sao cậu quá tin người nhưu vậy chứ?

– Cậu nói gì mình không hiểu.

– Theo mình thấy cậu không lên quá kết thân với Tara bởi vì những người nổi tiếng nhưu Tara thường không tốt đẹp chút nào.

– Sao cậu lại có thể nói vậy? Cậu đâu có hiểu được mọi chuyện. Tara không như cậu nghĩ đâu, cô ấy rất tốt. Cô ấy đã bảo vệ mình trường mặt Victoria.

– Đó chỉ là đóng kịch trước mặt cậu thôi. Cậu không nhớ rằng trước kia Tara và Victoria là bạn thân sao. Tara sẽ làm bất cứ điều gì cho Victoria.

– Cậu thôi đi! Có phải cậu nói thế vì mình quen với một ngôi sao tuổi teen nổi tiếng như Tara lên cậu nghen tị đúng không? Cậu thật hẹp hòi cà ích kỉ.

– Được thôi. Mình nói rồi cậu không ngeh rồi cứ chờ đấy cậu sẽ ngánh lấy hậu qảu khi cố tình học làm sang và chơi với một lũ rắn độc.

– Mình không học làm sang và Tara không pahir là rắn độc.

Nói xong Yumi quay lưng bước đi trong lòng cảm thấy hụt hẫng. Suốt buổi học hôm đó Yumi luôn có cảm giác hối hận và cô bạn đó cũng vậy. Nhưng vì bướng bỉnh Yumi vẫn chưa nhận ra được sai lầm của mình.

3 Ngày liên tiếp Victoria hoàn toàn lặng không hề động chạm tới Yumi một chút nào, bởi vì tất cả đã được vở kịch của Tara dàn dựng cách tốt nhất là cứ ngồi ở vé vip mà xem vở kịch này thôi. Còn Tara thì luôn chuản bị tất cả để cho vở kịch của mình được thành công.

———————————————————————————————————————————-

Tự dưng Tara nghỉ học mà không có lí do Yumi thấy vô cùng lo lắng cho Tara. Bằng cạch nhờ Zollet Yumi tìm được địa chỉ nhà Tara. Sau buổi học hôm đó Yumi tới tìm Tara.

King…Cong…

– Cô là ai? – Tiếng của quản gia nhà Tara.

– Cháu là bạn của Tara ạ.

Ông quản gia nhìn Yumi một cái từ đầu tới chân rồi lắc đầu nhưng vẫn bảo:

– Cô đợi ở đây một lúc để tôi vào nói với Tara.

– Vâng ạ. Cháu cảm ơn ông.

Yumi yên lặng đứng đợi khoảng 10 phút thì ông quản gia bước tới với vẻ mặt không được thiện cảm cho lắm:

– Cô chắc mình là bạn của tiểu thư Tara chứ.

– Vâng ạ. Cháu là bạn cùng trường với cô ấy.

– Tiểu thư Tara đâu có chơi với loại người gải mạo như cô.

– Cháu …. cháu là bạn của Tara thật mà.

Ông quản gai chỉ lắc đầu:

– Xin cô đi cho, tiểu thư Tara nói là không quen cô.

– Chắc là có nhầm lẫn gì đó hay là ông vào hỏi Tara lại xem.

– Tôi quá quen với kiểu người như cô rồi. Ở đây không có nhầm lẫn gì cả.

Đúng lúc đó có một cô giúp việc bước ra:

– Đây đúng là bạn của Tara. Mồi cô đi theo tôi.

Cô giúp việc dẫn Yumi đi thẳng đến phòng ngủ của Tara.

– Hj, Yumi.

– Tara sao hôm nay cậu không đi học vậy?

– Mình thấy hơi


Disneyland 1972 Love the old s