
Em Dám Quên Tôi
Tác giả: Cuồng Càng Thêm Cuồng
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 327573
Bình chọn: 7.00/10/757 lượt.
này là từ ba tập đoàn tài chính lớn tạo thành, đó là tập đoàn Triệu Dương của Đồng Nhiên, tập đoàn tài chính tư nhân của Đồng Tự và tập đoàn Hằng Thái.Trong phần đông thành viên ban quản trị tới tham dự, đại diện cho tập đoàn Hằng Thái là con gái của chủ tịch tên Huỳnh Kỳ Kỳ, cũng xem như là một bóng hồng giữa bụi rậm.Cô ấy khoảng hai bảy hai tám tuổi, mặc một bộ trang phục lịch sự cao cấp tối màu, chân đi một đôi giày cao gót đế hồng nhọn của Louboutin, mái tóc ngắn màu đỏ tím mềm mại vén ra sau vành tai trắng nõn, thật sự là một đại mỹ nhân trời sinh, ngay cả Cảnh Giai Tuệ cũng nhịn không được mà ngắm nhìn Huỳnh Kỳ Kỳ vài lần.“Đồng tổng, mọi vấn đề chi tiết và bảng biểu tôi đã làm thành PPT, sau đây sẽ trình bày cho mọi người xem.”Sau khi tắt hết đèn trong phòng họp, Huỳnh Kỳ Kỳ đứng lên, đầu tiên là mỉm cười gật đầu với Đồng Nhiên, sau đó đi đến trước màn hình chiếu, cầm bút laze vừa chỉ vừa nói chi tiết từng vấn đề.Cảnh Giai Tuệ ngồi nghe bọn họ nói, đầu óc tinh tế chắt lọc vấn đề, cuối cùng mới biết hóa ra ba tập đoàn thực lực hùng hậu liên hợp lại là để buôn bán bia!Hơn nữa lại không phải là mặt hàng bia nổi tiếng, mà là bia của địa phương!Chi phí của một chai bia thì được bao nhiêu tiền? Còn không bằng ở công ty cũ của cô, một cuốn vở có thể lãi đến một phần ba! Mấy ông chủ lớn này có phải là đang nhàn rỗi không có việc gì làm hay không?Thế nhưng một lúc sau, khi Huỳnh Kỳ Kỳ trình bày kế hoạch, Cảnh Giai Tuệ lại yên lặng ở trong lòng hít một ngụm khí lạnh.Giá thành của bia tuy rằng không cao, nhưng nó là sản phẩm được tiêu dùng hàng ngày của mọi người.Song tuy nó là sản phẩm được tiêu thụ nhiều, nhưng lại không có những công ty phân phối độc quyền như sữa tắm, dầu gội…hay các vật dụng hàng ngày khác.Sản phẩm bia này tuy có nhu cầu rất lớn, phạm vi phổ biến rộng khắp, nhưng thể tích và trọng lượng lại rất lớn, hơn nữa khi đổ vào bình có thể dẫn đến việc bất ngờ nổ tung trong điều kiện xấu, cho nên yêu cầu trong khi vận chuyển cũng phải đặc biệt cao.Nhưng nếu tăng giá vận chuyển thì giá bia cũng sẽ tăng, người tiêu thụ từ đó sẽ không có khả năng mua nổi.Thử nghĩ một chút, gần nhà mình các ông các chú sẽ thường mua loại bia cỏ rót vào bình lớn, hay sẽ bỏ tiền mua những chai bia có nhãn hiệu nổi tiếng?Sở dĩ đó là lý do mà từng địa phương sẽ có những sản phẩm bia khác nhau, có rất ít những xí nghiệp lớn có thể giữ vị trí độc đại trong phạm vi cả nước, cho dù nhãn hiệu đó có nổi tiếng, thì khi đem ra tiêu thụ cũng không thể đạt đến độ bao phủ rộng khắp, thủy chung không có khả năng dẫn đầu thị trường.Cuối cùng, ai có thể đưa sản phẩm đến với người tiêu dùng với giá thành ít nhất, người đó sẽ nắm chắc phần thắng.Mà việc cần làm của ba tập đoàn liên hợp này, dường như không có khả năng hoàn thành được.Bọn họ lúc này giống như một con quái thú đang mai phục, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm vào các xưởng bia to nhỏ trong khắp cả nước, lựa chọn khu vực thích hợp làm mục tiêu, hợp lực mua lại thành công thì lập tức thay đổi hệ thống làm việc, thống nhất một nhãn hiệu sản phẩm, sau khi loại bỏ những nhãn hiệu của các địa phương không có tính cạnh tranh thì trở thành nhà độc quyền.Những người kinh doanh đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, chính là luôn nhìn xuống chúng sinh theo cách như vậy, từng bước tính toán để có được lợi nhuận từ mồ hôi nước mắt của dân chúng.Sau khi kết thúc hội nghị, tất cả mọi người đều đứng dậy rời đi, chuẩn bị chọn một nhà hàng tốt để đi ăn trưa, nhân tiện thảo luận thêm với nhau một số điều.Huỳnh Kỳ Kỳ đi chậm hơn mọi người một bước, tựa hồ cố ý chờ Đồng Nhiên, trước mặt một người đẹp có khí chất như vậy, Đồng Nhiên liền thu hồi dáng vẻ mạnh mẽ, rất lễ độ gật đầu với cô một cái rồi nói : “Tôi còn một số việc cần làm, khả năng sẽ xong muộn, mấy người không cần chờ tôi, cứ đi dùng cơm trước đi.”Ánh mắt Huỳnh Kỳ Kỳ hiện lên một chút thất vọng, nhưng lại nhanh chóng nở nụ cười : “Vậy thì tôi đi trước, nếu tôi nhớ không lầm thì hình như Đồng tổng không ăn hải sản đúng không? Tôi xin mạo muội giúp anh gọi cơm trước vậy.” Nói xong, cô hơi híp mắt cười, kín đáo nhìn hắn.Loại quan hệ làm ăn này, Đồng Nhiên không thể từ chối được, sau khi cười nói cám ơn, Huỳnh Kỳ Kỳ mang theo thư ký, dáng vẻ tao nhã bước ra ngoài, từ đầu đến cuối đều không liếc mắt nhìn Cảnh Giai Tuệ một cái.Khi trong phòng chỉ còn lại Đồng Nhiên và Cảnh Giai Tuệ, hắn đi tới trước mặt cô gái đang ngây người kia rồi ngồi xuống bên cạnh, tay cầm chuột không dây, xem lại biên bản cuộc họp mà cô đã ghi lại.Cuộc họp kéo dài hơn ba giờ, các thành viên của ba công ty đều có những ý kiến bất đồng, thật không ngờ cô lại kiên nhẫn như vậy, không có bỏ qua bất cứ một chi tiết quan trọng nào, thậm chí cô còn đánh dấu đỏ vào các vấn đề được đánh giá cao.Đồng Nhiên biết, cô làm như vậy không phải là vì muốn lấy lòng hắn, hay là cậy mạnh phô trương gì cả, đó tất cả đều là do thói quen làm việc của cô tạo thành, có những thói quen đã xâm nhập vào xương tủy, ví dụ như khi ta cởi tất rồi vứt bừa trên sàn nhà, cả đời vẫn vậy, lúc còn trẻ thì đá tất, lúc g