Pair of Vintage Old School Fru
Em chọn anh bỏ qua hắn

Em chọn anh bỏ qua hắn

Tác giả: Bonnie

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322351

Bình chọn: 10.00/10/235 lượt.

bên ngoài, đôi lông mi dài cụp xuống, cô đã biết cái sự thật không nên biết, tại sao ba cô lại làm vậy? Cô chỉ muốn bay lên thiên đường mà hỏi ông ngay thôi.

Một người con trai đi vào, anh nhẹ nhàng đi đến, Tiểu Yên không để ý cho đến khi nghe thấy tiếng người vang lên cạnh tai mình.

– Tiểu Yên!

Cô quay đầu lại, thật trùng hợp hay hắn cố ý mà để cô hôn phải má hắn một cái, Đôi mắt cô mở to tròn nhìn cái tên nam nhân tinh quái đó. Chàng ta xoa xoa má rồi cười mãn nguyện, cô bực tức quát hắn, làm tên đang cười giật bắn người.

– Thục Xương! Anh làm gì ở đây!

Thục Xương chau mày lại véo mũi cô, rồi ra vẻ mình là bề trên ra lệnh:

– Mang em đi chỗ khác!

Tiểu Yên đã vô cùng ngạc nhiên khi anh ta lại biết cô ở đây mà đến rồi, giờ còn bảo sẽ mang cô đi, hắn đúng là lộ nguyên bản chất không tầm thường của mình rồi.

Chương 56 Cho tôi xin số vợ anh

Tiểu Yên thật sự muốn vùng lên mà đánh cho anh mấy cái, nếu không phải vì giờ cô là bệnh nhân thì anh đã ăn đòn rồi. Cô ra vẻ kinh bỉ cười nhạo anh:

– Mới hôm nào còn từ chối tôi! Sao giờ bám tôi hoài vậy.

Thục Xương không những không cảm thấy giận anh còn chịu làm kẻ thua cuộc, anh cười tinh quái ôm cô trả lời:

– Bây giờ cho tôi bám cô nhé! Cho đi mà tôi không chịu nổi nỗi nhớ khi vắng cô nàng Tiểu Yên đâu.

Cô bực tức xô anh, tách cái tên xua nịnh kia tránh xa lỗ tai dễ bị dụ của mình, rồi chìa tay ra nói :

– Cho tôi xin số vợ anh!

– Để làm gì!

Cô cười một cách rất đểu ánh mắt thâm tình, tinh quái không kém, lại còn chớp mắt ra vẻ ngây thơ:

– Còn việc gì ngoài chuyện cho cô ấy biết rằng anh đang dụ dỗ tôi ngoại tình, đang lăng nhăng khi có vợ, đang cặp bồ khi đã có người thương, mà tiện cho hỏi luôn có điều luật nào đền tổn thất danh dự của tôi không?

Ra là cô đang xỏ mũi anh, cô đúng là cô nàng quái dị bướng bỉnh, anh cười gian tà, tay với dây chuyền nước gỡ ra sau đó bế cô lên nói giọng rất thâm tình, gian gian.

– Anh đã nói rõ ràng từ hôm đó rồi! Từ cái hôm anh bảo em chờ anh! Thì anh đã nói rõ ràng anh yêu ai nên cô ấy đã bỏ về Pháp ngay hôm đó.

Lúc ở gần mới để ý kĩ thấy má trái của anh có vết xướt ra như kiểu bị cào, cô sờ lên rồi gặng hỏi:

– Anh bị ai đánh sao?

– Món quà của Hồng Quân đấy! tin anh chưa.

Cô có chút vui mừng trong lòng nhưng bề ngoài lại rất sóng yên biển lặng, không nói gì nữa, cuối cùng ngoan ngoãn nghe lời anh, để anh bế đi. Vừa ra khỏi cửa phòng bệnh cô thoáng giật mình thấy hai tên vệ sĩ vẫn đứng canh gác nhưng mặt mũi chúng bị bầm dập lại còn nhắm mắt như kiểu bị đánh bất tỉnh, Thục Xương còn khôn khéo dùng mũ che mặt bọn chúng. Các cô y tá đi qua tất nhiên sẽ không biết chuyện anh đã làm với mấy tên đó, anh đúng là tính toán cái gi cũng đâu vào đó.

Vậy mà bảo anh chỉ là anh chàng nhân viên bán hàng hiệu rau củ quả… đúng là vỏ bọc quá hoàn hảo mà, cô lắc đầu ngao ngán, và rồi cười cái sự ngốc nghếc đã yêu cái vỏ bọc của anh.

Chương 57 Sự thật bản di chúc

Sau khi giải thoát cô khỏi tay của Nhân Kiệt, anh đã đưa cô đến nơi an toàn, và ở đó có cả luật sư Hàn và vợ con ông. Luật sư Hàn bắt đầu giải thích:

– Tôi được chủ tịch Vương Hoàng giao cho viết bản di chúc, cơn đau tim của ông làm ông ấy lo lắng sẽ chết lúc nào không hay. Hôm đó là lần cuối cùng ông ấy sửa đổi, ông ấy đưa cho tôi cái máy chỉ nhỏ bằng cúc áo và dặn khi nào cần cứ bấm nút gọi ông ấy sẽ đến cứu tôi. Lúc đi từ biệt thự Vương gia về thì trên đường bị bọn lạ mặt bắt cóc, ban đầu chúng giam tôi tại nhà, sau đó tôi đã bấm nút gọi cho ngài ấy, ba cô đã cho người đến cứu tôi. Khi tôi và vợ con đang yên ổn tại khu nhà nghỉ ngoại thành Hà Nội, lại một lần nữa bọn chúng đến bắt tôi đi, và dẫn tôi về biệt thự mà không thể không biết ” Lưu gia”. Bản di chúc cô được hưởng hợp pháp 90% tài sản của ông, còn lại cho quỹ bảo trợ trẻ em nhà nước.

– Không đúng phải là của hội trẻ em TM chứ! ( cô ngạc nhiên).

– Người chủ mưu đằng sau là Lưu Nhân Kiệt, hắn làm bản di chúc giả, hội trẻ em TM thực chất là thuộc tập đoàn Thái Bình, hắn muốn lấy cớ rút tiền ba em vào đó và trôi vào túi hắn thôi!

Thục Xương phân tích những gì anh đã điều tra cho cô nghe, anh đã phải tốn rất nhiều công sức để lấy thông tin vì Nhân Kiệt bưng bít rất khôn khéo.

Túi quần cô lại rung lên, cô bắt máy nghe điện thoại đầu dây bên kia lên tiếng:

– Chúng tôi là toà án chấp pháp thực hiện bản di chúc của cô Tiểu Yên. Mời cô đến toà án để thực hiện theo các quy định luật pháp về bản di chúc của ngài Vương Hoàng. Ngày 26/ 5 đã là hạn chót theo quy định của pháp luật….

Tiểu Yên vô cùng giận dữ Nhân Kiệt, bây giờ có lẽ phải vạch trần sự giả dối của hắn, nhưng chợt nghĩ đến những gì mà ba cô đã phá hoại gia đình hắn, cô lại thấy muốn buông xuôi.

Tối hôm đó, mặt trăng sáng ánh lên cả mặt đất, cây cối, Tiểu Yên đang khoác một chiếc khăn choàng tựa đầu vào vai anh. Cô thì thầm:

– Rốt cuộc làm sao anh biết được mọi chuyện mà giúp em!

Thục Xương dịch tay ôm sát người cô lại gần ngực anh rồi mỉm cười thủ thỉ:

– Chiếc vòng cổ anh tặng em ấy! Nó đẹp không.

Cô vui v