pacman, rainbows, and roller s
Em chọn anh bỏ qua hắn

Em chọn anh bỏ qua hắn

Tác giả: Bonnie

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322422

Bình chọn: 10.00/10/242 lượt.

oảng 10 người họ hàng xa đến nịnh nọt cô cháu gái. Tưởng là sự quan tâm con cháu nhưng thật ra là quan tâm số tài sản khổng lồ hơn.

Một người đàn ông lên Minh tự nhận là luật sư mà ba cô đã viết di chúc đến, ông ta đọc phần tài sản mà ba cô để lại, một nửa là cho cô, một nửa là cho hội từ thiện cứu trợ trẻ em T,M

Cô cũng không phàn nàn vì xưa nay ba luôn là người thích làm từ thiện nên cũng chảng có gì lạ. Bắt đầu 10 người kia nhảy dựng lên, vợ em họ ba cô kêu:

– Ôi trời ơi ông anh quý hoá của tôi lại để hết tài sản cho kẻ khác không cho nổi em họ em hàng này lấy một đồng!

– Cô đang nói cái gì thế hả? ( Tiểu Yên hét lên)

– A a con nhỏ này mày quát cô mày như vậy hả?

Một bà thím chua ngoa nói:

– Có đứa con hỗn xược như vậy, mẹ nó vì cứu nó mà chết giờ thảo nào đám cưới thành đám ma! Đồ sao chổi!

– Kút ngay cho tôi! Lũ hám tiền.

Rồi Tiểu Yên đuổi bọn họ thậm chí cô còn cầm cốc nước hắt vào bà thím ham tiền độc mồm ấy.

– Con nhỏ này!

Bà ta toan đánh trả thì bị bảo vệ nhà cô lôi đi, cô ngã quỵ ra giữa sàn nhà, ” nhà to để làm gì, họ hàng để làm gì…ba cô mà biết thì chắc cũng còn điên hơn cô…một lũ sâu mọt, ăn tiền…” nhưng bà thím đó nói đúng, cô…là đứa con đen đủi.

Một đôi chân quỳ xuống trước mặt cô, anh đưa khăn lau nước mắt cho cô.

Tiểu Yên ngẩng lên thì thấy khuôn mặt của Nhân Kiệt.

– Tiểu Yên đã có anh! Em đừng khóc!

Cô toan đứng dậy lạnh lùng hỏi:

– Không cần anh đến đây làm gì!

– Anh muốn em về nhà với anh, chúng ta đã kết hôn rồi mà!

– Kết hôn ha ha!

Thứ cô dị ứng nhất bây giờ là hai chữ kết hôn, tại sao anh ta cho đến bây giờ vẫn bám lấy cô, Tiểu Yên giận giữ, đổ hết mọi oan ức lên đầu anh

Tiểu Yên chỉ tay vào mặt anh tuyên bố:

– Thà tôi lấy bừa một người còn hơn là lấy anh. Bây giờ tôi sẽ ra ngay ngoài kia kiếm đại một người nào đó cho anh xem.

Rồi cô chạy đi, đến lúc anh chạy theo thì cô đã lái xe ô tô đi mất rồi.

Chương 19 Cái nắm tay định mệnh.

Một đôi giầy thể thao màu hồng nhìn từ dưới lên trên thì hẳn sẽ giật mình bởi khuôn mặt của một người…. Tiểu Yên sát khí bừng bừng, cô đứng ngay giữ con đường đông người rồi chỉ tay lên ông trời:

” chúa hãy chứng kiến lời thề này của con nhé, con sẽ không lấy Lưu Nhân Kiệt, con sẽ đứng đây nhắm mắt lại và túm bừa tay ai đó, dù là nam hay nữ, dù là già hay trẻ,….bất cứ ai mà con túm tay phải..con …con…sẽ lấy người đó”

Nói đoạn thề xong cô nuốt ” ực” nước miếng một cái….lỡ mồm…lỡ mồm rồi.

Tiểu Yên lắc đàu lia lịa, sau đó hít một hơi rồi nhắm mắt lại.

” Cầu mong…là nam”.

Rồi cô xoè bàn tay ra từng bước một chậm chạp đi tới.

Chúa trời nhìn xuống cũng phải nói ” Tiểu Yên con nên đi nhanh chút đi, con đã thề rồi mà”

Tiểu Yên : ” Vâng ha ha..híc”

Cô nghe thấy tiếng ồn quát tháo nhau.

– Đứng lại mẹ khiếp! Mày đứng lại cho tao.

Rồi tự dưng tay cô bị ai đó túm lấy kéo đi tí thì kiến cô bổ nhào, theo đà vật lí cô cũng chạy theo, lúc này Tiểu Yên mở mắt ra, thứ đầu tiên cô nhìn thấy….” mái tóc dài lãng tử quen thuộc”

– Này! Anh!

Chàng ta quay đầu lại vẫn chạy thở hồng hộc:

– Chạy nhanh đi bọn…bọn ba cáo lùa.

Cô quay ra thì thấy một toán đầu trâu mặt hổ hét ráo riết:

– Bọn kia! Đứng lại đứng lại.

Thế là cô còn tăng tốc chạy nhanh hơn, quên chưa nói ” Tiểu Yên là vô địch điền kinh bên trường X của Mỹ”.

– A chạy nhanh thế.

Chàng ta cũng phải trố mắt nhìn. Cuộc rượt đuổi marathon hài hước không kém phần nguy hiểm đang diễn ra. Vừa chạy anh ta vừa xô đồ hàng trong chợ ngăn chân bọn chúng.

Tiểu Yên nhảy qua như chuyện ở huyện, còn bọn kia thì lũ lượt lăn ra đất ngã.

Tên cao gầy ngã bị gánh hàng đập trúng háng, hắn kêu ” Á” một cái.

– Au ùa ọn múng…manh.anh…( Mau lùa bọn chúng nhanh nhanh)

Một tên đàn em sơ ý còn dẫm chân hắn, mắt hắn mở to ra….

Trong lúc rượt đuổi như vậy chỉ có một điều không thay đổi…cô và anh vẫn nắm tay nhau.

Chương 20 Gặp người cũ

Hai người họ núp sau tường, im lặng…

– Mẹ khiếp chúng chạy nhanh quá!

Một tên vừa thở vừa nói, tên cao gầy xô hắn ra, hai tên đàn em đang dìu gã, một tên béo không may dẫm phải chân gã, gã quay ra nhìn:

Tên kia cúi đầu lia lịa:

– Em xin lỗi đại ca!

Gã cao gầy đánh bốp một phát vào cái đầu tròn lông lốc của hắn, mỗi một chữ trong câu nói là một cái đánh đau vào đầu tên đàn em ngu xuẩn kia:

– Mẹ..hôm..nay..đen..vãi…khốn …khiếp..cứ gặp..thằng đó..và con..đó là không…bao…giờ may mắn.

20 cái đập vào đầu tên béo khiến hắn nói mơ hồ ” đại ..ca dừng”, rồi ngã lăn ra đất bất tỉnh. Bọn đàn em còn lại chỉ biết trốn sau lưng nhau.

Tiểu Yên cười phá lên làm một tên chú ý:

– Đại..cao..đại..ca…em.em..ấy ó..

Tên lắp bắp ấy vừa nói vừa chỉ, Thục Xương chau mày ” tại cô đấy”

Tiểu Yên vẫn còn cố bịt miệng nhịn cười. Gã cao gầy tiến đến bức tường thì bị Thục Xương đánh một cái vào mắt, hắn lảo đảo:

– Bắt chúng.!!!!

Anh định dẫn cô chạy thì bị bọn kia bao vây không lối thoát, Tiểu Yên núp sau lưng anh:

– Mọi hôm thấy cô hổ báo lắm mà!

Anh vừa nhìn bọn chúng vừa hỏi cô.

– A ha nếu là đất Mỹ thì tôi không sợ đâu!

Sau đó bọn đàn em lao vào bắt hai người họ, anh không biết võ