Polly po-cket
Duyên đến là em

Duyên đến là em

Tác giả: Mặc Tử 1123

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325385

Bình chọn: 7.5.00/10/538 lượt.

phản xạ theo tự nhiên lập tức tiến vào trạng thái phòng thủ thậm chí là phản ứng tấn công.

Có lần nghiêm trọng nhất là khi Long Tuyền lấy lại tinh thần mới phát hiện thì ra anh đã sử dụng chiêu thức cầm nã thủ để hờ trên cổ Lưu Điền, tỉnh táo lại thì toàn thân anh toát ra mồ hôi lạnh. Nếu lúc anh trai anh đang ngủ mà có động tác phản kháng thì anh nhất định đã dùng lực ấn xuống rồi!!

Khoảng thời gian còn lại, Long Tuyền căn bản mở mắt nằm trên giường chờ trời sáng. Anh không dám ngủ, trong đầu lại nảy lên một vấn đề: chẳng lẽ anh không thích hợp kết hôn với một cô gái bình thường?? Ngộ nhỡ anh cũng làm vậy với người vợ mới cưới, cho dù cô không bị bóp chết cũng sẽ bị hù chết.

Nhưng thời điểm anh ngủ cùng chiến hữu sẽ không xuất hiện vấn đề này, có lẽ đây là một loại ăn ý giữa bọn họ trong thời gian hơn một năm đồng cam cộng khổ. Như vậy tức là anh phải tìm một cô gái có thể khiến anh hoàn toàn tin tưởng và buông lỏng cảnh giác?? Khó khăn, thật TMD khó khăn!! Long Tuyền cắn răng, vô cùng buồn bực. Anh mang theo tâm tình buồn bực nằm đến khi sắc trời sáng choang.

Sau khi ăn sáng rồi đọc báo một lát xong, Long Tuyền một thân trang phục như thanh niên đô thị bước ra khỏi nhà, đi bộ một đoạn đường ngắn ngồi lên xe buýt số 4 đi đến một nhà hàng Tây trên đường Xuân Hi ăn cơm trưa với đối tượng xem mắt cuối cùng.

Thật ra thì anh rất muốn tiếp tục đi bộ, nhưng là quần áo và đôi giày mới dưới chân rất không phối hợp với anh, vì vậy anh đành đi xe buýt.

Đến phía Tây đường cái thì xe buýt dừng lại, Long Tuyền nghĩ đến hình như cô gái có tên Lâm Lung sống ở gần đây, không ngờ mới đảo mắt một cái đã thấy cô nhanh nhẹn lên xe!!

Thật là khéo. Long Tuyền cảm thán trong lòng, chưa kịp chào hỏi với cô thì đã thấy ánh mắt cô nhìn lướt qua anh thẳng đến phía sau, cô hoàn toàn không chú ý đến anh.

Được rồi, hết cách rồi. Chiều cao chênh lệch quá nhiều, anh không trông mong cô bé Lâm Lung nhỏ nhắn này sẽ ngửa đầu xem xét tướng mạo vóc dáng của người xa lạ bên cạnh.

Long Tuyền đứng ở phía sau lưng tài xế cách hơn phân nửa số người trong xe lặng lẽ quan sát Lâm Lung. Thật ra thì vừa nãy anh không kịp gọi đối phương còn có một nguyên nhân vô cùng quan trọng – vẻ ngoài của cô có sự thay đổi thật lớn!! Thay đổi nhiều đến mức người có thể nhận dạng khuôn mặt nhanh như Long Tuyền phải mất hai ba giây mới có thể xác định đó chính là Lâm Lung.

Hôm trước cô mặc một bộ váy mềm mại, tóc thẳng trên vai. Hôm nay tóc cô được uốn xoăn gợn sóng, trên tóc còn mang một chiếc kẹp đính đá hình bươm bướm, khuôn mặt được trang điểm nhẹ, lông mi uốn cong, sắc mặt mềm mại, đôi môi màu hồng trơn bóng mê người, đôi khuyên tai trân châu màu đỏ nhạt nhẹ nhàng lắc lư khiến cho tầm mắt người nhìn không nhịn được dừng tại vành tai khéo léo nhỏ nhắn kia.

Cô rất biết cách trang điểm, từng nơi được chăm chút đúng mức, cô tự nhiên dịu dàng hơn quản lý cố vấn tài sản Tiếu Nam Nam, lại thanh thuần hơn quản lý truyền thông cao cấp Triệu Yến. Nếu không phải Long Tuyền đã từng gặp qua gương mặt không qua trang điểm của Lâm Lung thì trong chớp mắt vừa nãy tuyệt đối anh không thể phân rõ rốt cuộc cô có trang điểm hay không.

Cô mặc một chiếc váy lụa mỏng chiffon màu hồng nhạt vừa qua khỏi đầu gối, một đôi giày cao gót xinh xắn khéo léo và một chiếc lắc tay trân châu màu hồng khiến cô càng có khí chất phiêu dật duy mỹ.

Cô bé này… Long Tuyền đột nhiên cảm thấy không biết bản thân anh nên sợ hãi than hay là cười khổ. Chắc hẳn cô coi mình như món ăn trong mâm của người khác để xác định cách ăn mặc!! Biết anh là quân nhận, thậm chí là một quân nhân tương đối mộc mạc nên cô mới ăn mặc thanh lịch, uống một ly trà xanh tại quán trà trong công viên.

Thật là lợi hại, cách một ngày mà đã có thể thay đổi gương mặt, phong cách, ngay cả mùi vị trái cây thơm mát trên người cũng đổi thành mùi hương ngọt dịu, quả thật không khác gì bài kiểm tra hoá trang của bọn anh. Đáy lòng anh khẽ cảm thán, lại khẳng định môt lần nữa, nếu thành tích và thể chất của cô bé này có thể tốt hơn chút nữa thì tuyệt đối thích hợp cho việc nghiên cứu quan hệ quốc tế.

Đang nghĩ như vậy, Long Tuyền bỗng phát hiện nét mặt Lâm Lung không được bình thường. Lông mày cô khẽ nhíu lại, ánh mắt thường xuyên liếc về một người đàn ông tinh anh ở phía bên trái. Người nọ xách một chiếc cặp công văn màu đen đứng rất gần một cô bé học sinh cấp 3, dường như vị trí tay có gì đó bất thường.

Lúc đó Long Tuyền nghĩ là người đàn ông này đang định ăn trộm, nhìn qua lại phát hiện ra nữ sinh này mặc một chiếc váy ngắn, sắc mặt của cô bé cũng không tốt. Định thần nhìn lại, hừ, thì ra là bàn tay của hắn ta đang quấy rối!!

Ánh mắt Long Tuyền nhất thời lạnh lẽo, anh bắt đầu đi xuyên qua đám người trên xe buýt đến gần chỗ họ.

Anh cho rằng loại người này còn ghê tởm hơn cả ăn trộm. Ăn trộm cũng chỉ lấy tiền mà thôi, nhưng thứ mà người đàn ông này ăn trộm chính là trí nhớ hồn nhiên tốt đẹp và ấn tượn tốt của các bé gái với những người khác phái. Những cô gái có tuổi thơ hoặc thời kỳ trưởng thành gặp trường hợp quấy nhiễu hoặ