Đũa lệch dễ thương

Đũa lệch dễ thương

Tác giả: Sư Tiểu Trát

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326082

Bình chọn: 8.00/10/608 lượt.

n.

“Cao hơn một chút nữa”.

Cô tiếp tục giơ cao hơn.

“Chưa đủ”.

Cô lại giơ cao tiếp.

“Hai cánh tay duỗi thẳng, giơ lên quá đỉnh đầu”.

Cô làm theo, sau đó bị một quả mơ đập trúng sống mũi, theo đã rơi xuống mũi chân.

“Ơ, cao quá”. Giọng anh ta không hề áy náy, chính khí lẫm liệt đến mức làm người ta phẫn nộ: “Bây giờ hạ thấp xuống một chút”.

***

Sau chương trình, Bối Nhĩ Đóa ở nhà nghỉ ngơi ba ngày. Đường Lật gọi điện thoại tới thăm hỏi, hai người nhắc tới Diệp Trữ Vi. Bối Nhĩ Đóa không nhịn được hỏi: “Anh ta thật là quái dị, các bạn kiếm ở đâu ra thế?”

Đường Lật cười ha ha, nói: “Là sếp Úc của bọn tớ đích thân mời anh ta đến. Bạn không cảm thấy quái dị mới là chuyện lạ. Tốt nghiệp đại học I hạng xuất sắc, thủ khoa khối tự nhiên tỉnh mình năm đó, chuyên ngành động vật học ảo lòi, thần kinh não chắc chắn không thể giống những người khác được. Tiết lộ cho bạn một bí mật nữa, anh ta từ trước đến nay cũng chưa có mói tình nào vắt vai giống như bạn, cho nên cặp tay mơ các bạn thoạt nhìn có vẻ rất hợp nhau”.

Bối Nhĩ Đóa mấp máy môi, im lặng không có ý kiến gì.

“Sao? Bạn có hứng thú với anh ta à?” Đường Lật suy nghĩ rồi nói tiếp: “Nhưng mà anh ta khó cưa lắm đấy!”

Khóe miệng Bối Nhĩ Đóa giật giật, sau khi kết thúc trò chuyện mới thầm nghĩ: “Mình có hứng thú với anh ta? Ha ha ha ha…”

Ngày hôm sau Bối Nhĩ Đóa lại nhận một việc làm thêm là chụp ảnh cưới khung cảnh trường học cho một đôi vợ chồng mới cưới, vì thế cô cùng họ đi tàu hỏa tới thành phố W, trở lại trường đại học nơi họ quen biết và yêu nhau, lấy những cây anh đào làm bối cảnh, chụp một xê ri ảnh theo phong cách trẻ trung duy mỹ.

Đến lúc cô về thì chương trình của Đường Lật đã phát trên mạng rất nhiều ngày, trong thời gian đó Đường Lật đã nhắn tin cho cô báo tin vui, số lượt view cao hơn quá nhiều so với mong đợi. Bởi vì quá bận nên Bối Nhĩ Đóa đã bỏ sót tin này.

Cô ngủ liền mười một tiếng, bù lại toàn bộ thời gian thiếu ngủ do tàu hỏa rung xóc cả hai lượt đi về. Khi tỉnh lại xem giờ thì đã là chín giờ hai mươi ba phút tối, cô cảm thấy đói, đi mở tủ lạnh lấy bừa vài thứ ăn tạm. Cô vừa ăn vừa xem chương trình giải trí, nhân tiện rảnh rỗi đăng nhập weibo(4) của mình. Vừa vào weibo cô đã phát hiện có chuyện không phù hợp. Tại sao số người theo dõi tăng vọt lên mười ngàn? Có bốn trăm hai mươi lăm bình luận mới và cả mấy trăm tin nhắn cá nhân?

Đây là tài khoản của cô sao? Bối Nhĩ Đóa rùng mình, vội vã nhìn lại. Đúng là tài khoản của cô, nickname của cô là “Đã tên là Nhĩ Đóa rồi thì còn có tâm tình gì lấy nickname”.

Cô hết sức thận trọng mở một bình luận ra xem thử.

“Ơ, tại sao lục khắp weibo của bạn mà vẫn không tìm được ảnh của Diệp Trữ Vi? Bạn có cần phải giấu anh ấy kĩ như vậy không?”

Cô toát mồ hôi lạnh, run run mở một bình luận khác.

“Quả thật không có ảnh chụp chung. Dislike”.

Một bình luận nữa.

“Đã xem chương trình, ha ha, hai bạn thật đẹp đôi. Chiều cao chênh lệch ba mươi phân, hôn có mệt lắm không?”

Một bình luận nữa.

“Mau khoe ảnh ân ái cho tớ lóa mắt nào!”

Một bình luận nữa.

“Đoàn tham quan đã đến nơi đây, bày tỏ sự chú ý, ngồi chờ xem ảnh, biểu tượng mặt mèo”.

“Chờ đến lúc bạn trở thành một người cuồng khoe chồng”.

“Vì sao bạn nhất định không chịu đăng ảnh? Mọi người like tôi cho tôi lên top đi nào!”



Bối Nhĩ Đóa đọc mười phút, đờ đẫn bấm dấu gạch chéo góc trên bên phải, cầm cốc nước lên uống một ngụm, đột nhiên phun thằng vào màn hình máy tính.

Cô đăng kí tài khoản weibo chưa được bao lâu, bình thường ngoài đăng một vài hình ảnh mình chụp hay viết mấy dòng tản mạn thì đại đa số chỉ đăng một số tri thức bách khoa cuộc sống và mấy truyện cười nhạt thếch, những thông tin về đời sống riêng tư gần như không có. Hơn nữa tư liệu cá nhân của cô cũng không điền đầy đủ, tại sao những người đó lại tìm được weibo của cô?

Suy nghĩ một lát, chỉ có tháng giêng co đăng hai tấm ảnh tự sướng, một lí do nữa là tên thật và nickname của cô đều là Nhĩ Đóa.

Đúng là phiền phức, cô cảm thấy hơi ngỡ ngàng, vội lấy lại tinh thần gọi điện thoại cho Đường Lật, kẻ đầu sỏ gây ra họa này.

Kết quả là gọi đến cuộc thứ mười ba mới có người nghe máy. Vừa nghe thấy là vì việc này, Đường Lật thoải mái ngáp một cái, cười nói: “Không sao, thời đại toàn dân giải trí, mọi người chỉ coi hai bạn là một chuyện mua vui thôi chứ không có ác ý”.

“Nhưng bây giờ rất nhiều người đều hiểu lầm tớ và Diệp Trữ Vi là một đôi, làm thế nào?”

“Thế này nhé…” Đường Lật suy nghĩ một lát, nói ngập ngừng: “Dù sao bây giờ bạn đang độc thân, Diệp Trữ Vi cũng không có bạn gái, người khác có hiểu lầm cũng không có thiệt hại gì mang tính thực chất đối với hai người. Mạng vốn chính là một bữa tiệc ồn ào, chỉ cần tắt máy tính là thế giới sẽ lập tức yên tĩnh trở lại, bạn không nên lo buồn quá vì chuyện này”.

Bối Nhĩ Đóa nghi hoặc: “Bạn nói vậy có nhẹ nhàng quá không?”

“À… Nói thật là trước đây bọn tớ cũng không ngờ chương trình này lại có người xem, bọn tớ chỉ làm một chương trình mang tính thử nghiệm thôi, tuyệt đối không nghĩ tới tình hình như hiện nay, cho nên…” Âm lượng của Đườn


Old school Easter eggs.