
t nó đã rơi. Mọi người mong chờ giây phút quyết định. Trong nhà họ Nguyễn, khi cô dâu đọc
xong lơfi tuyên thệ, nếu co ấy khóc thì cô ấy đã yêu chàng trai. Nhưng nếu giọt nước mắt của cô ấy rơi xuống, giọt nước
được gắn vào day chuyền ấy phát sáng thì điều đó cho biết cô dâu này sẽ là hậu duệ của cụ tổ. Bởi vì cụ tổ nhà họ
Nguyễn có trái tim nhân hậu,bao dung. Bà là một người vô cùng quan trọng đối với nhà Nguyễn. Ai là hậu duệ của bà
thì người đó đã được cụ tổ ban phúc và lựa chọn. Từ trước tới nay, kể cả mẹ Phong cũng chưa làm giọt nước ấy sáng
được, mẹ Phong bật khóc. Bởi bà biết Ngọc là co gái tốt nhưng chắc chắn để có được phúc của cụ tổ bạn ko phải dễ,
phải vượt qua bao nhiêu sóng gió,cả hai phải có lòng tin tuyệt đối vào nhau, yêu thương nhau và chấp nhận hi sinh cho
nhau ở bất kì tình huống nào. Ngọc ngước lên thấy Phong và mọi người khóc và hắn cũng khóc co ko hiểu chuyện gì
xảy ra thì Phong đã ôm chầm lấy cô và nói: ” Cảm ơn em, cô dâu của anh”
PART 7
Cả vị cha xứ cũng khóc rồi ngài tuyên bố với giọng run run :
– Ta tuyên bố bữa tiệc bắt đầu.
Mẹ Phong và m.n trong gia đình chạy lên lễ đài nơi nó và hắn đứng. Bà nói :
– Chào mừng con đến nhà họ Nguyễn !
Nó mỉm cười hạnh phúc, sau đó hắn và nó đi tiếp các vị khách . Khi đang tiếp ông Jonh , ông Jonh nói:
– Chúc mừng cậu,vợ cậu thật đẹp .
Người đứng bên ong ta là con gái của ông ta , co gái ấy tên là Joyice . Cô thấy vẻ đẹp của Phong thì đã yeeu anh ngay từ
đầu găjp mặt. Dù biết anh đã có vợ nhưng cô vẫn níu kéo hi vọng cuối cùng là anh ko yêu nó. Từ giây phút đó, sóng gió
đã đến với nó và cả hắn nữa.
Tối, khi về phòng nó mệt muốn rã rời, bay giờ nó chỉ muốn ngủ một giấc ko ai quấy rầy cho tới sáng. Ngâm mình trong
bồn tắm gần cả tiếng đồng hồ, nó mặc bộ đồ ngủ màu tím hình mèo Kitty. Chạy ngay om lấy cái giường rồi nhắm mắt
ngủ luôn. Nhưng nó ko biết rằng cái vật mà nó đang om ko phải là gối ôm mà là hắn. Mùi hương thơm tho nó ức hít lấy
hít để, nó nói mớ:
– Tên Phong chết tiệt kia, ta đã lỡ yêu ngươi từ lâu lắm rồi. Ngưowi mà bỏ ta để yêu đứa con gái khác ta sẽ giết ngươi.
Khỏi phải hỏi hắn vui như thế nào ( muốn nhảy ra khỏi giường luôn đó chứ) nhưng vì nó đang om hắn nên hắn phải
nằm yên.
Kết cục: suốt đêm đó hắn ko ngủ để canh nó thức dậy, nếu ko khi tỉnh dậy nó sẽ nghĩ hắn theo suy nghĩ mà chỉ có nó
mới nghĩ ra được .
PART 8
Sáng thứ 2 , nó thức dậy với tâm trạng cực kì thoải mái. Lấy cốc nước trên bàn uống, nó thấy có một tờ giấy. Tờ giấy viết:
” Dậy rồi thì xuống ăn sáng. 8 h là sẽ bắt đầu học, đồng phục anh để trong tủ ấy.”
/đôi lời của tác giả: cảm ơn các bạn đã ủng hộ gì của minh . Mới hôm qua đến hom nay mà số lượt xem đã tăng. Cảm ơn
rất nhiều ạ.* cúi đầu*/
Khoác bộ đồng phục len người , nó thầm nghĩ: Trường này thiết kế đồng phục đẹp nhỉ !. Miêu tả sơ về đồng phục nha:
con gái mặc áo sơ-mi trắng dài tay, đeo cà vạt đỏ, váy đen ngắn, tất đen,giày đen, áo vest màu đỏ khoác ngoài. Con trai
thì mặc áo sơ-mi cộc tay, viền đỏ, áo khoác ngoài màu đen, đeo cà vạt đỏ, quần dài đen,giày đen. Ma chuẩn bị xong nó
bước xuống nhà ăn sáng với hắn. Nó công nhận hôm nay nhìn hắn thật khác. Lúc đi choi thì hắn như một người ăn
mặc hợp thời trang và cá tính cùng cái khuyên tai màu đen lấp lánh. Lúc kết hon hắn như chàng bạch mã hoàng tử lịch
lãm và phong độ. Còn bây giờ nhìn hắn như chàng thư sinh lãng tử nhưng mang nét đẹp lạnh lùng. Hôm nay , hắn đánh
rối mái tóc nâu xoăn nhẹ của mình, làm phần mái xéo hơi rối, mặc đồng phục, thắt cà vạt hờ,đeo khuyên tai đen lấp
lánh. Hắn thấy bộ dạng của nó thì phì cười, nhìn nó mà bảo:
– Tổn thọ nhan sắc của anh đấy, bà xã à!
– Ai là bà xã của anh. Nó gân cổ len cãi.
Về phần hắn, thấy nó hom nay thật đáng yêu. Để xoã mái tóc màu lam và kẹp cái nơ màu tím ở mái. Đeo khuyên tai
đen,đồng phục chỉnh chu, đôi chan nhỏ nhắn mang chiếc giày búp bê màu đen sao mà dễ thương thế. Lúc nó gân cổ lên
cãi nhìn cái ám phúng phính búng ra sữa của nó phồng lên,đôi môi nhỏ nhắn chu lên hắn muốn nhéo và hôn đôi môi
ấy quá. Nhưng hắn đã cố gắng kiềm chế bằng cách quay mặt đi và ăn nốt phần còn lại của mình. Nó cũng chẳng nói gì
nữa.
PART 9
Sáng, nó đã đứng trước cổng trường . Nó rất mong gặp lại Hoa- nhỏ bạn thân mà nó chơi thân suốt hơn 10 năm qua. Khi nó và hắn tới, mọi ánh mắt đổ dồn vào hai người.
Nhưng thật là bất công mà , nó đẹp ngời ngời như vậy mà mọi ánh mắt đáng ghét ,đố kị đổ dồn vào nó. Còn bao nhiêu
trái tim thì cứ nhắm cái mặc hắn mà tiến thẳng. Bắt đầu tiếng xì xầm vang lên: Trời ơi, hình như là hai người nay mới
kết hon hôm qua nè. Người ta đăng tin quá chừng .
– Ờ ha, chú rể đẹp trai bấy nhiêu thì cô dâu cũng xinh nhưng chắc chỉ là hồ ly bám theo vì tiền thôi.
Nó cúi gầm mặt xuống, siết chặt tay thật sự bay giờ nó muốn chạy đến và tát cho con nhỏ đó một cái thật mạnh nhưng
nó đang kiềm chế. Nó đi vào trường và lướt qua mọi ánh mắt ấy. Buổi sáng , ánh sáng tràn ngập lối hành lang đứng
trước lơp ,co giáo bảo tụi nó vào và bảo:
– Hai em vào đây!
– Thưa