The Soda Pop
Đôi vk&ck 16 tuổi

Đôi vk&ck 16 tuổi

Tác giả: Pu_snow

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3214274

Bình chọn: 9.5.00/10/1427 lượt.

on một chiếc máy bay riêng để tụi con bay qua Pháp– Được rồi. Sở dĩ ba của Joyce biết nó là vì vk&ck ông là bạn của ba mẹ nó. Ông tức tốc gọi người chuẩn bị1 tiếng sau người ta thấy có một chiếc máy bay bay trên bầu trời với tốc độ chóng mặt. Trên đó là 7 con người đang lolắng cho một người ở đất nước Pháp lãng mạn và xa xôi kia. PART 26Bệnh viện quốc gia Pháp…Ở phòng cấp cứu là một cô gái xinh đẹp đang nằm trên giường. Đôi mắt nhắm nghiền,mặt ko còn sức sống cô đâu biếtrằng ngoài kia là 11 ngưowfi đang lo lắng cho cô biết chừng nào. Lúc hắn đến,đã có ba mẹ hắn và nó đó, hắn hỏi mẹ:– Mẹ ơi, Ngọc đâu rồi– Ngọc nó đang ở trong kia. Chỉ tay vào phòng cấp cứu bà buồn bãHắn chạy lại nhìn vào phòng, thấy nó nằm đó lòng hắn đau như cắt. Các bác sĩ trong phòng cấp cứu và y tá trán đổ đầymồ hôi. Nhìn 11 người ngoài kia họ cũng biết cô gái này quan trọng nhuw thế nào , càng kinh ngạc hơn nữa đây chính làcon gái của tập đoàn giàu nhất thế giới . Họ làm sao mà ko cảm thấy áp lực chứ, vị bác sĩ già nói vơis cô y tá:– Máy trợ tim. Nhanh lên,nhịp tim sắp dừng lại rồi,kéo màn lạiCô y tá nhìn thấy hắn nhưng vẫn kéo màn lại. 30 phút sauTING tiếng phát ra từ đèn ở phòng cấp cứu. Bác sĩ đi ra,ông lắc đầu nói:– Tôi thật lòng xin lỗi. Cô ấy…cô ấy đã mất rồiBỊCH… hắn ngồi bệt xuống đất. Kim quay vào lofng Tuấn khóc nấc, cả Joyce và Nga cung thế . Mẹ nó mặt đỏ hoe,ko cònsức sống. Ai cũng khóc người nhà bệnh nhan đi qua nhìn vào phòng cấp cứu và cô gái ai cũng biết chuyện gì đã xảy ra.Có nhiều người đã khóc , họ cúi chào thể hiện sự cảm thông. Hắn lao vào phòng cấp cứu, nhịp tim của nó ko hoạt độngnữa . Thế là hết rồi, ôm nó hắn khóc khóc rất nhiều. Ngày đó bầu trời ko còn trong xanh , nước Pháp lãng mạn bây giờthời khắc này đã hết rồi. PART 27Từ ngày hôm đó,hắn trở nên điên dại ai nói gì cũng ko nghe. Ngày nào cũng vào bếp làm thật nhiều đồ ăn và bánh ngọtrồi đem ra phòng khách, vừa nhìn mấy đứa kia và ba mẹ vừa nói:– Mọi người nhìn xem Ngọc thích ăn món nào. Cười nữa chứMọi người nhìn nhau lắc đầu, chỉ có các vị phụ huynh nhìn nhau đầy ẩn ý. Thật ra mấy ngày trước:– Li hôn sao? Các phụ huynh nhìn nhau– Ko thể như vậy được , hai đứa nó yêu nhau như vậy làm sao có chuyện Ngọc kí đơn li hôn được . Mẹ Ngọc lên tiếng– Đúng vậy. Được rồi tôi có một kế hoạch. Ba hắn nóiThế là các vị phụ huynh tạo ra màn kịch như trên. Cô gái nằm trên giường bệnh là nó, nhưng mà chiếc máy đo nhịptim đã được chỉnh lại sau khi cô y tá kéo màn . Bác sĩ hoá trang cho nó giống như người chết vậy. Sau đó được chuyểnvào phòng hồi sức đặt biệt. Đây là phòng bí mật của bệnh viện.* Trở về hiện tại *– Nếu bây giờ có một điều ước con sẽ ước gì hả Phong ? Ba hắn hỏi– Con ước được quay ngược thời gian để con sẽ ko làm cho cô ấy đau khổ để chọi chuyện ko như bây giờ. Hắn nhìn vàomột khoảng không vô định.– Ta biết rồi, tất cả đi theo ta. Mẹ nó nóiBệnh viện quốc gia Pháp– Ông Paul, tôi muốn mọi người biết sự thật về con bé. Mẹ nó nói với vị bác sĩ đã phẫu thuật cho nó– Thưa bà Trần,tôi e là đã có chuyện xảy ra. Cuộc phẫu thuật thành công nhưng tỉ lệ cô bé muốn tỉnh lại rất thấp. Tôi đãkiểm tra và phát hiện rằng trước khi lên cơn đau tim con bé đã suy nghĩ về việc gì đó, và nó làm cho cô bé bị sock nặng.Và theo tình trạng bây giờ, cô bé đang trong tình trạng sợ hãi. Nó sợ rằng khi tỉnh dậy se phải chịu thêm cú sock lần nữanên co bé đã ko tỉnh dậy. Nếu co bé ko muốn tỉnh dậy và ngủ nhu vầy thì ys thức dần dần sẽ biến mất và sẽ lâm vào tìnhtrạng sống thực vật. Mà cô bé đã ngủ hơn 2 tuần rồi.Bà Trần như ko tin vào tai mình, con bà sock nặng đến thế sao? Bà ra khỏi phòng vị bác sĩ và lấy hết can đảm để nói:– Phong à,thật ra thật ra…Nhìn ba nó bà nói– Bé Ngọc vẫn còn sống.Ai cũng la len kinh ngạc, hắn như bất động. Nụ cười hạnh phúc chưa kịp nở trên môi, hăsn thấy nhu sét đánh ngang taikhi bà Trần nói tiếp:– nhưng con bé nó ko chịu tỉnh dậy. Ý thức nó đang dần mất đi nếu ko nhanh thì no sẽ sống thực vật.Xin lỗi mọi người phần này hơi ngắn PART 28– Mất…mất đi ý thức sao? Ko được con sẽ làm cho Ngọc tỉnh dậy. Hắn nóiMọi người đến phòng hồi sức đặt biệt. Căn phòng này là phòng VIP mà ba mẹ nó đặt, căn phòng rộng màu kem ,có ánhđèn vàng. Chiếc máy lạnh đặt ở trên cao luôn mở với nhiệt độ là 24 độ , ở bên trái phòng vào một chiếc giường . Xungquanh là nhiều máy móc hiện đại. Đặt kế bên chiếc giường là chiếc bàn gỗ có bình nước và 4 cái li thủy tinh. Còn trangtrí thêm một bình hoa hồng. Bên tay phải góc trong cùng là WC . Lại gần giường nó nhìn gương mặt xanh xao và đôimắt nhắm nghiền của nó làm hắn cảm thấy xót xa. Vuốt nhẹ mái tóc nó hắn nói:– Mọi người đi nghỉ đi. Con sẽ ở đây với Ngọc– Vậy ta về trước ,mấy đứa ở lại nhé. Các vị phụ huynh nói và đi ra cửa– Để tụi này đi mua gì đó để lót bụng. Cả đám dắt nhau điTrong phòng chỉ con mình nó và hắn. Hắn khẽ thì thầm bên tai nó:– Ngọc này, bà có nhớ lúc mình còn nhỏ ko? Lúc đó tui cũng nằm viện như thế này bà cũng kể chuyện cho tui nghe đó.Bà có nhớ lúc mình còn nhỏ ko ? Cái năm mà mình 10 tuổi ấy. Năm đó tui với bà được tổ chức sinh