XtGem Forum catalog
Độc y xấu phi

Độc y xấu phi

Tác giả: Chá Mễ Thố

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210572

Bình chọn: 8.00/10/1057 lượt.

hắn, lúc này lại như thế. Giống như hai lần té xuống cùng mộ cái hố, Bách Lý Giao cảm thấy hết sức bất mãn, vừa định né tránh, Vân Tranh đã từ xa đi đến.

“Giao ca ca……” Nghe thấy thanh âm mềm nhũn, Bách Lý Giao trên người khó chịu giống như có kiến bò, chỉ là tâm tư Vân Tranh đều đặt ở trên người Phượng Cửu, không có chú ý tới những thứ khác.

“Giao ca ca, ngươi có nhìn thấy Phượng Cửu hay không? Quản gia nói hắn ở chỗ này.” Vân Tranh vẫn mặc chiếc váy màu tím nhạt như trước, một bộ dáng chim nhỏ xấu hổ nép vào người, ánh mắt lại không ngừng ở chung quanh tìm kiếm thân ảnh Phượng Cửu. Đang lúc Vân Tranh kinh ngạc vì sao Phượng Cửu không ở đây, Bách Lý Giao mỉm cười, quăng cho nàng một trái bom, “Phượng Cửu? Phượng Cửu sớm đi rồi.”

“Cái gì?!” Nhậm Vân Tranh lại quên mất phải giả vờ yếu ớt, lúc này lại khôi phục tướng mạo sẵn có, “Giao ca ca, ngươi nói là thật sự? Phượng Cửu đi rồi?”

“Đúng vậy, hắn mang theo Nam công tử đi rồi. Nam công tử nói ngủ không ngon, bọn họ tựa hồ trở về ngủ đi……” Bị Phượng Cửu lừa hai lần, Bách Lý Giao quyết định thêm mắm thêm muối thêm chút gia vị cho Phượng cửu cùng Vân Tranh, cái này gọi là nhất báo hoàn nhất báo.

Ngủ?! Vân Tranh cắn môi, ngón tay đâm vào trong lòng bàn tay. Phượng Cửu chết tiệt, biết rõ nàng đến đây, còn mang theo Nam công tử đi mất, chẳng lẽ bọn họ đã đi đến một bước kia rồi sao? Hoàn hảo nàng còn lưu hậu thủ, sai Hắc Ưng canh giữ ở bên ngoài. Phượng Cửu, ngươi muốn bảo hộ Nam công tử, ta không cho ngươi như ý!

Rời khỏi chưa được bao lâu Phượng Cửu liền cảm giác được sát khí, “Đi ra!” Phượng Cửu dừng bước lại, tóc trên trán bị gió thổi bay lên.

“Thiếu thành chủ, đừng làm khó dễ ta. Quận chúa sai ta mang Nam công tử đi, mời người tránh ra……” Khuôn mặt Hắc Ưng vô cảm như trước, chắn trước Phượng Cửu cùng Hạng Quân Vãn. Hắn biết mình đánh không lại Phượng Cửu, nhưng Vân Tranh hạ tư lệnh, hy vọng Phượng Cửu xem mặt mũi lão thái quân sẽ không làm khó hắn.

Khi hàn khí xuyên thấu đến từng mạch máu nhỏ ở gáy Hắc Ưng, hắn rốt cục hiểu được lần này hắn tính toán sai lầm rồi, Phượng Cửu chân chính đem Nam công tử đặt ở trong lòng.

“Nam Nhi, muốn xử hắn thế nào?” Phượng Cửu cúi đầu, khóe môi kề sát vành tai Hạng Quân Vãn, thanh âm mị hoặc, lại tràn ngập từ tính.

Chương 54: Lõa Nam Treo Tại Hướng Dương Môn

Edit: KangKang

Beta: Tuyết Ảnh Nhi

“Tùy ta xử trí sao?” Hạng Quân Vãn cười híp mắt nhìn Hắc Ưng, trong ánh mắt kia mang theo hàn ý, khiến cho Hắc Ưng nhịn không được rùng mình một cái. Vị Nam công tử này kiều diễm ướt át, nếu như mặc nữ trang, nhất định sẽ là một vị giai nhân.

Hạng Quân Vãn muốn chơi đùa, Phượng Cửu đương nhiên là hai tay tán thành. Mua vui cho giai nhân, là một trong những biện pháp ôm mỹ nhân về. “Tùy nàng……”

“Đem hắn lột sạch treo ở chợ phía đông Hướng Dương môn, ta muốn khiến cho toàn bộ mọi người trong kinh thành đến thưởng thức thân thể hắn ——”

Lời này vừa ra, Hắc Ưng hoàn toàn muốn chết. Phượng Cửu ở đâu tìm được cái tên cực phẩm như vậy trở về, thế nhưng dùng phương pháp như thế đến tra tấn hắn! “Giết ta đi! Thiếu chủ, giết chết ta!”

“Giết ngươi, chẳng phải là tiện nghi cho ngươi? Ngươi lần này tiếp tục khiêu khích điểm mấu chốt của ta, ngươi cho rằng ta không còn cách nào khác để trị ngươi sao?” Hạng Quân Vãn mở môi, đối với Hắc Ưng xuy một tiếng. Chỉ nghe một trận mùi hoa Sơn Chi thản nhiên, Hắc Ưng thẳng tắp té trên mặt đất, tuy rằng ánh mắt mở thật to, nhưng miệng lại không phát được ra thanh âm nào.

Hạng Quân Vãn lộ chiêu thức ấy, khiến cho Phượng Cửu đại khai nhãn giới. Nếu lúc trước Hạng Quân Vãn cũng dùng những thứ này, cái hôn kia hắn là không chiếm được.

“Phi Sương.” Phượng Cửu ra hiệu, Phi Sương xuất hiện ở trước mặt bọn họ, đem Hắc Ưng khiêng ở trên lưng. Vừa rồi hết thảy Phi Sương cũng nhìn thấy rõ ràng, hắn đồng tình nhìn Hắc Ưng. Người đừng thấy Hạng Quân Vãn ngọt ngào ân cần, lại xem nhẹ tà khí ngẫu nhiên hiện lên trong mắt nàng chứ……

Hắc Ưng xuất hiện, tựa như một cái bọt nước, thoáng chốc đã bị Hạng Quân Vãn ném qua phía sau. Bất quá trải nghiệm lần này đối với Hắc Ưng mà nói, lại là sỉ nhục lớn nhất từ trước tới nay.

Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, sáng sớm mọi người liền thấy được một nam nhân bị treo dưới Hướng Dương môn. Chờ đến lúc mặt trời lên, chuyện Hắc Ưng đã truyền khắp kinh thành. Hướng Dương môn bình thường vốn nào nhiệt lại bởi vì Hắc Ưng xuất hiện mà trở nên chật chội không chịu nổi.

Các nam nhân hưng trí bừng bừng nhìn Hắc Ưng, so sánh dáng người mình và hắn, nhóm tẩu tử đã kết hôn thoải mái ngắm thân thể hắn, một bên nhỏ giọng nghị luận, ngẫu nhiên còn truyền đến một trận tiếng cười. Chỉ có nhóm đại cô nương tránh ở sau đám người, mang theo tâm tình ngượng ngùng cùng tò mò, vụng trộm khẽ liếc mắt một cái, sau đó lại vùi đầu xuống.

“Ta là gian phu.” Có người lớn tiếng đem những chữ được viết bằng mực đen trên lưng Hắc Ưng đọc lên, dẫn tới người bên ngoài cười vang.

“Thì ra là gian phu! Không biết dâm phụ là ai?”

“Ha ha, đúng vậy, bắt kẻ thông dâm phải bắt cả đôi, bắt một người làm gì ch