Polly po-cket
Độc y xấu phi

Độc y xấu phi

Tác giả: Chá Mễ Thố

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210133

Bình chọn: 9.5.00/10/1013 lượt.

đầu Bách Lý Giao. Nữ nhân? Nam công tử chẳng lẽ là nữ nhân? Lại nhìn Hạng Quân Vãn môi hồng răng trắng làn da vô cùng mịn màng, quả thật có khả năng nữ phẫn nam trang, chỉ là hầu kết của hắn nổi lên không giống đồ giả, đại khái đây là cái gọi là nam nhân nữ tướng đi!

Vừa rồi Bách Lý Giao còn hoài nghi Hạng Quân Vãn là nữ nhân, sau khi nhìn thấy hầu kết của Hạng Quân Vãn, trực tiếp bỏ qua ý nghĩ này.

“Phượng Cửu, đã lâu không gặp.” Bách Lý Giao nghiêng mình làm một cái thủ lễ, mỉm cười, “Thế nào, ngươi quen biết Nam công tử?”

“Đâu chỉ quen biết, hắn vốn chính người nhà ta. Bách Lý Giao, ngươi tốt nhất cách Nam Nhi của ta xa ra một chút——” Phượng Cửu nói chuyện úp úp mở mở, khiến người ta suy nghĩ liên miên. Bách Lý Giao lại sửng sốt, hắn thế nào không có nghe nói Phượng Cửu có sở thích như thế? Xem Nam công tử tuổi tác cũng không lớn, chẳng lẽ là nam sủng của Phượng Cửu?

Biểu tình của Bách Lý Giao trực tiếp bán đứng nội tâm của hắn, Hạng Quân Vãn đang nghe Phượng Cửu “hồ ngôn loạn ngữ” rốt cuộc định thần lại, vung cùi chỏ tấn công xương sườn Phượng Cửu, khiến cho hắn đau đến kinh hô, buông lỏng tay ra.

“Nam Nhi, nàng đây là mưu sát trượng phu a!” Phượng Cửu nửa ngồi, ôm ngực. Cô nàng này, xuống tay thật ác độc! Nàng chẳng lẽ sẽ không biết hắn cũng là nhục thân, không phải làm bằng sắt?

Thấy Phượng Cửu nói chuyện càng lúc càng điên khùng, Hạng Quân Vãn tiến đến trước mặt Phượng Cửu, tay phải làm thành hình cái kéo, “Phượng Cửu, ngươi lại phá hư thanh danh của ta, ta liền răng rắc —— cho ngươi không được làm cha!”

Hai người cận kề, nhìn cực kỳ “mờ ám”, Bách Lý Giao không nghĩ tới Hạng Quân Vãn còn nhận thức Phượng Cửu, thân phận vị công tử kia càng ngày càng trở nên thần bí. Bệnh của Công Tôn Trường Khanh ngay cả Thánh y của Chu Liên quốc đều trị không khỏi, Nam công tử nếu thật có thể cứu Công Tôn Trường Khanh, nhất định là cao nhân có bản sự phi phàm, Thương Nguyệt Quốc này tương lai chỉ sợ không thể lường trước được!

Ba cực phẩm nam nhân xuất hiện ở đầu đường, rước lấy bách tính vây xem. Bách Lý Giao lam y, như gió biển nhẹ thổi, tươi cười thân cận sang sảng lại ở lúc ánh mắt chuyển động mang theo ngập tràn sát phạt. Phượng Cửu hồng y, hồng rực rỡ như mặt trời, khiến người chỉ dám chiêm ngưỡng từ xa, không dám tới gần. Về phần Hạng Quân Vãn bạch y, lại là tươi mát như núi giản u tuyền, chỉ là khi cảm giác mát lành ấy thâm nhập vào đáy lòng, lại giây lát lướt qua, cho người ta hụt hẫng.

“Nam Nhi lúc trước không phải gọi ta Cửu Lang sao? Hôm nay thế nào lại xa lạ như vậy?” Phượng Cửu bắt lấy lay phải của Hạng Quân Vãn, đem tay nàng bao bọc ở trong lòng bàn tay. Nữ nhân vô lương tâm này! Hắn ngàn dặm xa xôi cấp tốc trở về, trong lòng nhớ nhung đều là nàng, nàng cư nhiên công khai đi gặp chồng trước. Hay là, nàng còn muốn gương vỡ lại lành? Cho dù nàng muốn quay lại, hắn cũng nhất định phải phá cho bằng được!

“Ngươi nói bừa cái gì chứ!”

Từ trong lòng bàn tay truyền đến độ ấm khiến cho hai má Hạng Quân Vãn đỏ ửng, không biết Phượng Cửu hôm nay rốt cuộc mất cân bằng nội tiết hay gì, ôn nhu không giống mọi khi.

Đang lúc Hạng Quân Vãn muốn rút tay ra, một tiếng “cẩn thận”, Phượng Cửu ôm nàng bay lên, ba miếng Mai hoa tiêu dừng ở chỗ Hạng Quân Vãn vừa đứng. Mai hoa tiêu màu bạc ánh lên một tia màu đen, tiêu này có độc!

Dân chúng vây xem vừa thấy tình huống náy, lập tức chạy tứ tán, đường lớn đột nhiên nhiều ra thêm mười hắc y nhân che mặt, mục tiêu chính là Hạng Quân Vãn trong lòng Phượng Cửu.

Vốn dĩ chuyện này cùng Bách Lý Giao không quan hệ, nhưng mà nhìn thấy mục tiêu của hắc y nhân là Hạng Quân Vãn, Bách Lý Giao không có ý định khoanh tay đứng nhìn, lưu loát phi thân lên, đứng ở phía sau Phượng Cửu, cùng hắn đương đầu.

Mười người này, võ công không tầm thường, dù cho Phượng Cửu cùng Bách Lý Giao là tuyệt thế cao thủ, đấu với bọn họ cũng chỉ là miễn cưỡng thắng được. Mười người thần diệu ở chỗ đồng tâm hiệp lực, đi tới trước lui về sau, cư nhiên thiên y vô phùng, mười người như một. Cộng thêm nơi này là đường lớn Cẩm thành, Phượng Cửu cùng Bách Lý Giao e sợ tổn thương tới người dân vô tội, cũng bị bó tay bó chân, trong lúc nhất thời, song phương lại là ngang bằng.

“Ai phái các ngươi tới?” Phượng Cửu sắc mặt âm trầm, con ngươi diêm dúa lẳng lơ toát ra tia sáng khác thường. Chiêu thức của những người này hắn đã nhìn ra một ít manh mối, hắn không nghĩ tới, người nọ lại có lá gan lớn như vậy, cư nhiên lại phái người đến Thương Nguyệt quốc đối phó Hạng Quân Vãn! Ngay dưới mắt của hắn!

“Phượng Cửu, ngươi đừng giả bộ hồ đồ có được không! Những người này nhất định của Vân Tranh kia phái tới! Hành động của nàng chẳng nhẽ ngươi lại không biết?” Lời nói của Bách Lý Giao với Phượng Cửu có chút châm biếm.

Mọi người đều biết thiếu chủ Bàn Long thành có một hồng nhan bị bệnh—— Vân Tranh quận chúa, nàng này là nữ nhi của Thượng Thư Dực Nhân quốc, phụ thân Vân Tranh hộ giá bỏ mình, hoàng thượng Nguyên Khuê đem nàng làm con nuôi nuôi ở trong cung, tự tay nuôi nấng, hưởng thụ đãi ngộ của công chúa, bởi vì thân th