
đến cái từ này, là một chuyện cười. Phượng Cửu, nếu cả đời này ngươi phải bồi thường tính mạng người thân, ngươi cũng nguyện ý?”
“Ta nguyện ý.” Phượng Cửu đột nhiên nhìn về phía Bất Liễu đại sư, phượng nhãn xinh đẹp lúc này đã tràn ngập kiên định.
Cùng Phượng Cửu đối mắt hồi lâu, Bất Liễu đại sư mới thật sâu thở dài, “Tùy ngươi, ta già rồi, chuyện những người trẻ các ngươi ta không xen vào. Nghiệt duyên thiện duyên, đều là một ý niệm, hy vọng các ngươi về sau thật có thể không hối hận ——”
“Nếu thực sự có ngày đó, ta nguyện vì nàng thành ma, vĩnh không hối hận. “
Hai người nói chuyện đều là cách không truyền âm, cũng không có người thứ ba nghe thấy. Sau đó, Bất Liễu đại sư giống quả bóng cao su xì hơi, ngồi yên trên ghế, ánh mắt vốn dĩ tinh tường trở nên vô thần, vẫn nhìn Hạng Quân Vãn.
Một nén nhang, rất nhanh đi qua, cung nhân đem sáu bài thi của sáu người thu lại rồi dâng lên, đứng đầu, Vân Tranh viết ba mươi hai bài, Hạng Quân Nhu viết hai mươi hai bài, Hạng Quân Vãn lấy chênh lệch mỏng manh một bài, thắng hiểm Công Tôn Triêu Tịch, thành người thứ ba.
Hạng Quân Vãn thế nhưng qua cửa? Đây là điều mọi người ở đây đều không ngờ đến. Làm sao có thể? Nàng không phải phế vật sao? Phế vật biết thơ từ? Hay là trước đây nàng đều ngụy trang?
“Không có khả năng!”
Công Tôn Triêu Tịch không tin kết quả này, từ trong tay Bách Lý Giao đoạt lấy bài thi của Hạng Quân Vãn. Nhìn một lượt từ trên xuống dưới, Công Tôn Triêu Tịch xém chút ngất xỉu.
“Không công bằng!” Khi Công Tôn Triêu Tịch đoạt lấy bài thi của Hạng Quân Vãn, hét lên, “Đây không phải là thơ nàng viết, đều là nàng chép!”
Thanh âm của Công Tôn Triêu Tịch, lập tức đưa tới sự chú ý của mọi người, sau khi Bách Lý Giao kiểm tra bài thi củ Hạng quân Vãn, biểu tình trở nên cổ quái, “Xác thực, những bài thơ này đều là trong ‘Hồng Lâu Mộng’.”
“Hồng Lâu Mộng”, đây là câu mà nửa năm qua mọi người quen thuộc nhất. Không biết từ chỗ nào xuất hiện Di Hồng công tử sáng tác ra tác phẩm “Hồng Lâu Mộng” này, khiến cho tất cả mọi người trầm mê ở trong thế giới mà hắn tạo nên.
Khi nghe nói thơ từ của Hạng Quân Vãn đều là sao chép từ “Hồng Lâu Mộng”, mọi người sau khi kinh ngạc đã có chút tức giận bất bình.
“Người nào a! Thế nhưng sao chép! Rất đáng xấu hổ!”
“Đúng vậy a! Cư nhiên sao chép Di Hồng công tử, thật không biết xấu hổ!”
Có những thanh âm, những nữ tử khác cũng bắt đầu rục rịch. “Tỷ tỷ, sẽ không, ngươi làm sao lại rập khuôn người khác a! Rập khuôn ai không rập, ngươi làm sao rập khuôn “Hồng Lâu Mộng”, tất cả mọi người đều biết rõ, ngươi đây không phải là tự rước lấy nhục sao?”
“Đúng vậy a! Chưa thấy qua da mặt ai dầy như thế! Cư nhiên ở trong cuộc thi làm ẩu, thật không biết đại tướng quân là thế nào giáo dục nữ nhi, vì sao khác biệt lớn như vậy!”
Công Tôn Triêu Tịch đối với phát hiện của mình hưng phấn không thôi, giống như bắt được bím tóc của Hạng Quân Vãn, dường như nhất định phải mượn cơ hội này đem nàng giết chết. Vừa rồi Phượng Cửu đối với Hạng Quân Vãn bảo vệ khiến cho tâm Công Tôn Triêu Tịch run rẩy đau, lúc này thật vất vả có cơ hội, nàng làm sao có thể khiến cho Hạng Quân Vãn xoay người!
“Ngươi hay là nhận thua, rời khỏi trận đấu đi! Như thế giữ lại mặt mũi cũng tốt hơn một ít!” Công Tôn Triêu Tịch khóe miệng câu khởi, cằm nâng thật cao. Nếu Hạng Quân Vãn tiếp tục, như vậy nàng liền tiến vào tốp ba, cũng có cơ hội tham gia trận đấu cuối cùng, có thể cùng Vân Tranh ganh đua cao thấp.
Nhìn những nữ nhân trước mắt này nháy mắt biến hóa sắc mặt, Hạng Quân Vãn cảm thấy có chút khôi hài. Nếu các nàng biết được “Hồng Lâu Mộng” chính là xuất từ nàng tay, lại sẽ là cái biểu tình gì. Bất quá nói lại, Hạng Quân Vãn tự nhận là chính mình không phải nữ siêu nhân toàn năng vô địch, ngâm thơ làm phú? Không phải sở trường của nàng, chỉ có thể rập khuôn thành quả của tiền nhân, tuy rằng quả thật vô sỉ, nhưng có được trí nhớ cường đại, cũng là một môn bản sự, không phải sao!
“Hi Quận Vương, xin hỏi quy tắc trận đấu vừa rồi là cái gì?” Đối với nghìn người chỉ trích, Hạng Quân Vãn cũng không nóng lòng phản bác, mà là chuyển hướng Bách Lý Giao.
Ánh mắt của nàng u lãnh trong suốt, như thâm cốc u tuyền, khiến cho Bách Lý Giao trong lòng chợt lạnh. Hắn lần đầu tiên phát hiện, nữ tử dung mạo tầm thường này thậm chí có một đôi con ngươi đắc ý kinh người.
“Cửa thứ ba thi thơ từ, lấy nhiều thủ thắng.” Đối với câu hỏi của Hạng Quân Vãn, Bách Lý Giao đem quy tắc rành mạch lập lại một lần.
“Đúng vậy! Quy tắc trận đấu chỉ nói là ‘ lấy nhiều thủ thắng ’, cũng không có nói phải là chính mình viết a! Chỉ cần ta trong cùng thời gian hoàn thành, điều này cũng không vi phạm quy tắc.” Hạng Quân Vãn nhún vai, “Chẳng lẽ không đúng ý tứ này sao?”
Cái này, đại gia cuối cùng là biết được Hạng Quân Vãn “Vô sỉ”. Nàng thế nhưng lợi dụng sơ hở đến “xuyên tạc” quy định trận đấu, thật là kẻ đệ nhất vô sỉ mặt dày!
“Không tính, ngươi đây là đầu cơ trục lợi!” Công Tôn Triêu Tịch có chút hổn hển. Quy tắc là nàng đưa lên, hiện tại Hạng Quân Vãn dùng quy tắc nàng chế định đến phản bác nà