XtGem Forum catalog
Đồ ngốc! Đứng lại cho anh

Đồ ngốc! Đứng lại cho anh

Tác giả: Vợ SooHyun ♥

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322725

Bình chọn: 9.00/10/272 lượt.

ng con cá vào chậu nước bên cạnh, nhìn chúng nổi bồng bềnh trên nước rồi từ từ chìm xuống đáy chậu. Anh đang nói chuyện điện thoại với ai đó, cô giật giật tay anh, anh xoay lại nhìn cô. Cô chỉ vào chậu nước với những con cá đủ màu, rồi cười toe, đó là lần đầu tiên cô cười trong suốt những ngày qua

– Em thích không?

– …………….

Cô đang mải mê nghịch những con cá trong chậu nước. Nó tung tóe khắp nơi, anh dùng khăn chặm nhẹ những giọt nước dính trên mặt cô, cô nhìn chăm chú vào bảng tên gắn trên ngực áo anh, cô chạm nhẹ vào nó, rồi lại ngước lên nhìn anh.

– Cái đó là bảng tên, trên đó có ghi tên anh, em cũng có tên đấy, khi nào em nhớ lại anh sẽ làm một cái giống thế này cho em.

Có hai nữ bác sĩ vào phòng, cô sợ sệt núp sau lưng anh.Anh mỉm cười xoa đầu cô và nói rằng bạn anh tới nên không có gì phải sợ.

– Hoàng Duy, anh đang ở đây à, em tìm anh nãy giờ đó!

– Có chuyện gì vậy Huyền Mi?

– À không có gì em chỉ muốn hỏi tối nay anh có rảnh không, em có tài liệu tiếng Anh muốn nhờ anh dịch giúp.

– Ừ, lát nữa cứ đưa cho anh .

– Uhm, thanks anh nhé!

Cô nhìn chằm chằm vào hai người đang nói chuyện với anh, cô xuống giường đi đến chỗ của hai người đó, nhìn chăm chú vào cái bảng tên.

– Anh Duy à, cô ấy muốn gì vậy?

– Hình như cô ấy thích cái bảng tên của em đó Huyền Mi, tháo ra đi, cả Hà Chi nữa!

– Uhm, đây, cho cô nè!

Cô lay nhẹ vai anh, tay cô cầm bảng tên của vị bác sĩ có tên là Hà Chi, chỉ vào chữ Hà, bảng tên của vị bác sĩ kia chỉ vào chữ Huyền Mi. Hà Huyền Mi ghép lại thành một cái tên, anh lờ mờ hiểu ra được điều gì đó

– Hà Huyền Mi, Hà Huyền Mi là tên ai vậy nhỉ!

– ……………………………………..

– Đó là tên một người em quen đúng không?

– ………………..

– Em thấy cái tên này ở đâu phải không?

– ………………

– Đây là tên em đúng không?

– ……………Gật đầu

Hoàng Duy tới thăm cô trong một buổi chiều mưa tầm tã, cô không có ở đó. Các cô y tá cũng đã quá mệt mỏi với một bệnh nhân điên điên dại dại, không chịu trả tiền viện phí, họ biết cô không ở trên giường từ nhiều giờ trước, nhưng bệnh viện còn rất nhiều việc để làm, còn nhiều bệnh nhân khác cần họ chăm sóc.

Duy chạy ra ngoài tìm cô, cô không thể đi xa được. Anh băng qua dãy hành lang lầu 3 rồi tiếp tục chạy xuống các lầu dưới. Anh vào tất cả các phòng nhưng không thấy cô. Duy gọi cho các bác sĩ ở những khu vực khác, nếu có bệnh nhân đi lạc thì báo ngay cho anh. Duy chạy ra khu vườn sau bệnh viện , mưa trắng xóa làm hạn chế tầm nhìn của anh. Vừa đi, anh phải liên tục vuốt nước mưa trên mặt.

Anh tìm thấy cô trong một bụi hoa gần đó, thân hình nhỏ bé của cô gần như biến mất sau cái bụi hoa rậm rạp ấy. Cô đào một cái hố trên mặt đất, đôi tay rớm máu vẫn đều đều xốc đất cát vứt sang một bên.

– HUYỀN MI, EM LÀM CÁI QUÁI GÌ Ở ĐÂY VÂY?

Duy hét lớn làm cô giật mình. Cô nghe tiếng anh thì vội vàng đứng dậy, để hai tay ra sau lưng không muốn anh nhìn thấy cái gì đó. Cô sợ sệt cúi gằm mặt, đứng nép sát vào bụi hoa. Còn anh, anh vẫn luôn là người điềm tĩnh, hôm nay là lần đầu tiên anh nổi giận và nạt nộ người khác. Duy tiến đến gần, cầm lấy đôi tay dính đầy đất cát của cô kéo cô về phòng.

Lấy một chiếc khăn lau đầu tóc cho cô. Anh quên rằng mình cũng đang bị ướt không thua gì. Anh rửa sạch đất cát bám trên tay , chặm nhẹ những vết thương. Cô vẫn nắm chặt lòng bàn tay, gỡ thế nào cũng không chịu buông ra.

– Em đang cầm cái gì vây?

– …………….

– Ngoan đi, đừng bướng nữa, tay em bị thương nhiều lắm, nếu cứ thế này thì anh sẽ bỏ mặc em muốn làm gì thì làm.

Duy giả vờ đứng dậy, xoay lưng bước đi. Cô vội níu áo anh lại, rụt rè nhìn anh rồi xòe lòng bàn tay trước mặt anh, một con cá màu trắng bị gãy đôi, do cô đã bất cẩn làm rơi sáng nay. Cô đã rất sợ, suốt buổi sáng cô ngồi ép chặt hai mảnh vỡ lại với nhau, ép đến đỏ cả các đầu ngón tay nhưng chúng vẫn không chịu liền lại.

Mi trốn vào chiếc mền khi anh nhìn cô. Duy thở hắt ra, anh xoa nhẹ tóc cô, có ai ngốc như

cô không?

– Ngốc quá, gãy thì thôi, anh sẽ đưa em con khác, ngồi dưới mưa làm gì?

– ……………….

– Nếu em cứ trốn mãi dưới đó thì anh sẽ đi thật đó.

– …………..- lấp ló đôi mắt dưới cái mền

– Tay em bị chảy máu nhiều lắm, đưa tay cho anh

– Em muốn chôn con cá bị gãy vì sợ anh la phải không?

– ………….gật

– Lần sau đừng làm như vậy nữa, tay có đau không?

– ……….gật

– Có biết anh lo thế nào khi không thấy em trên giường không? Khi nãy anh lớn tiếng anh xin lỗi nhé.

– ………….

– Được rồi, đi ngủ đi

Nghe thấy hơi thở đều đều của cô, nghĩ rằng cô đã ngủ say, anh kéo lại chăn đắp cho cô, nhẹ nhàng rời khỏi phòng, không biết rằng cô đã mở mắt khi anh đứng lên. Cô vẫn chưa ngủ, đêm nay cô lại thao thức, cũng như những đêm trước, cô với tay lên chiếc đồng hồ trên bàn, ngồi nhìn những chiếc kim quay, chờ đến buổi sáng anh lại đến thăm cô, anh không biết điều đó…………………….

Duy nằm xuống giường sau khi đã thay bộ quần áo ướt sũng. Hình ảnh cô cứ lờn vờn trong tâm trí anh làm anh thao thức . Trong bệnh viện, anh chỉ chăm sóc mình cô, phần vì không muốn làm việc nhiều, phần vì muốn chăm sóc cô thật tốt. Anh đã gắn bó với cô suốt 3 tháng, kho