Ring ring
Đồ hâm! Tôi thích cậu!!!

Đồ hâm! Tôi thích cậu!!!

Tác giả: Nguyên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323142

Bình chọn: 7.00/10/314 lượt.

ố hắn và bố Nhi là đối tác làm ăn và cũng là bạn thân.Khi Nhi lên 8, gia đình ông đã chuyển nhà đi trong im lặng.Ko ai biết lí do vì sao nhưng có thông tin là ông đang trốn nợ.Sau đó ko còn tin tức gì nữa.Và mới gặp lại chưa lâu mà giờ đã nghe được tin này.Thật buồn.

Bây giờ Thế Anh cũng không biết nói gì để an ủi Nguyên Nhi.Sự tình đã vậy có nói thêm thì càng khiến sự việc thêm rối rắm và làm Nhi đau buồn hơn thôi.Nghĩ vậy hắn im luôn.

Nhi thì cứ ôm lấy hắn khóc lấy khóc để.Hắn im lặng để cho Nhi ôm.Cứ thế 5′,10′,20′ trôi qua Nhi không còn tí sức lực nào cô bé ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Nhi thật tội nghiệp,đôi mắt sưng mọng.Người Nhi run bần bật,những tiếng nấc ấm ức vang lên.Khuôn mặt tái xanh chắc cô bé buồn lắm.Lúc nhỏ Nhi đã rất yếu đuối vì thế cô sẽ không dễ dàng chấp nhận được cú sốc này.Tại sao ông trời lại hành hạ một cô bé dễ thương này chứ.

Hắn đưa tay vén những sợi tóc đang bết chặt trên khuôn mặt xinh đẹp của Nhi.Lau khô những giọt nước mắt đang chảy dài.Hắn làm thật nhẹ nhàng vì sợ làm cô bé thức giấc.

Hắn giật mình khi Nguyên Nhi ôm chặt hắn hơn,cô bé hoảng loạn la hét không ngừng mắt vẫn nhắm nghiền.

-Đừng!!!Đừng hại ông ấy.Trả lại bố cho tôi….

CHAP 18: :)

Không biết nói gì.Thôi thì chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhá :'>

***

Hắn lo lắng lay người Nhi:

-NHI!Tỉnh lại đi.Không ai hại bố em đâu.Không sao bố em ko bị sao cả.

Nghe tiếng gọi Nguyên Nhi vội mở mắt,nhưng khuôn mặt vẫn toát lên nỗi sợ hãi:

-Bin!!!bố em sẽ ko sao chứ.Bố em sẽ ở lại với em đúng không.Anh nói đi.

Thấy cô bé đang rất hoảng loạn.Anh mở lời an ủi:

-Ừ.Bố em sẽ không sao đâu.Em đừng lo lắng nữa nhé.Em phải mạnh mẽ lên bố em mà thấy em như thế này ông sẽ rất buồn.Nghe anh em phải bình tĩnh thật bình tĩnh Nhi à.Anh tin em sẽ làm được.

Cô bé có vẻ nguôi nguôi.Cô buông hắn ra,đưa đôi tay bé nhỏ lau thật sạch ko để lại một dấu vết nào của nước mắt.Cô ngồi im lặng không nói gì nữa.Cả 2 cứ ngồi như vậy cho đến khi hắn mở lời.

-Nhi này.Anh có một thắc mắc rất muốn hỏi Nhi.

Nguyên Nhi quay sang nét mặt lạnh tanh.Cô nói :

-Anh nói đi.

-Gia đình em vì sao lại chuyển đi đột ngột như vậy?

-Chuyện này….

-Anh chỉ hỏi vậy thôi nếu em thấy khó quá thì bỏ qua cũng được_hắn nói giọng nữa đùa nữa thật.

Nguyên Nhi im lặng không nói gì chỉ thở dài.Nhưng rồi cô lại cất tiếng nói:

-Mọi chuyện là do em.Chắc anh còn nhớ hôm sinh nhật của em chứ.Sau khi em bị bắt cóc,giải quyết xong việc ở công ty.Bố em quyết định đưa em sang Mỹ để bảo đảm tính mạng của em.Ông chấp nhận bỏ tất cả chỉ vì em.Ông ấy không cho ai biết vì sợ chúng lại bám theo gia đình em.Ông ấy luôn luôn nghĩ cho em,em nợ ông ấy quá nhiều.

À ra là vậy sự thật không phải như người ta đồn đại.Bố Nhi thật là một ông bố hoàn hảo,ông thật sự rất thương con vì vậy cũng dễ hiểu thái độ của Nhi lại kì lạ như vậy.

Hắn không hỏi gì thêm.Chờ cho tinh thần cô bé dần ổn định lại hắn mới cất lời:

-Nhi em thấy ổn hẳn chưa anh đưa em về nhà.Anh cũng muốn gặp bố em nữa cũng lâu lắm rồi không gặp mà.

Nghe hắn nói vậy Nhi đứng phắt dậy kéo tay hắn rồi nói:

-Em ổn mà.Mình đi thôi chắc bố em cũng nhớ anh lắm đấy_Nhi cố gượng mở một nọ cười gượng gạo cho hắn yên tâm.

-Mà anh học trường này à.Mà sao anh lại ra đây em thấy m.n vẫn học mà?

Hắn gãi gãi đầu rồi nói:

-À ừ anh mới chuyển tới.Chuyện dài lắm để anh kể em sau nhé.Giờ anh đưa em về đã :)_hắn rất khôn ngoan né tránh ngay.

thế là hai đứa giắt nhau tung tăng đi ra nhà xe để đi gặp bố vợ tương lai.

=================================================

Để Thế Anh yêu Nguyên Nhi luôn được không mấy chế.Sự vừa nói xong bị ném đá quá :)

CHAP 19 : BỐ?

R.e.e.nggggggg…..

Tiếng chuông báo hiệu kết thúc buổi học vang lên.Tuấn Anh vội vàng đi thật nhanh tới lớp kiểm tra thằng em quý tử để còn hộ tống về nhà nữa chứ.Bố cậu mà biết cậu dung túng cho hắn thì có mà toi cả 2 đứa.

Cậu chạy thật nhanh xuống cho kịp.Cậu đi vào đúng lúc hai hot girl nhà ta vừa bước ra khỏi cửa.Thấy trai đẹp mắt Hải Yến cứ sáng lên như vừa bắt được tiền.Nhỏ nhìn cậu đắm đuối.

-Chào em.Cho anh hỏi em có thấy Thế Anh đâu ko?_cậu hấp tấp hỏi

Quỳnh Giao quay sang thấy ánh mắt đắm đuối như con cá chuối của nó.Vội lay người gọi:

-Này con kia.Người ta đang hỏi mày đấy điếc à?

Đang trong cơn hám trai nghe Quỳnh Giao gọi Hải Yến mới chợt tỉnh.

Cô nàng xấu hổ lắp bắp hỏi lại:

-À lúc nãy anh nói gì vậy nhỉ??

Thế anh cười mỉm trả lời:

-À anh muốn hỏi là em có thấy Thế Anh ko ấy mà.

Cô nàng Quỳnh Giao đứng giữa chả hiểu chuyện gì cứ đứng đực mặt ra.Im lặng như người vô hình.

Hải Yến lúc này đã tỉnh hẳn trả lời cậu bằng nụ cười duyên vô cùng bất thường:

-À Thế Anh hả.Lúc đầu tiết tới giờ em ko thấy cậu ta vào lớp.

-Vậy à.Cảm ơn em nhé.Mà em tên gì nhỉ hôm đấy anh quên ko hỏi?

Cô nàng giả vờ e thẹn trả lời:

-À em tên là Hải Yến.

Cậu cười toe khi thấy vẻ ngượng ngùng của nhỏ.Rồi cậu quay sanh hỏi Quỳnh Giao:

-Còn đây chắc là Quỳnh Giao rồi nhỉ?Em mới vào trường 2 tuần đúng ko?

Quỳnh Giao trợn mắt.Nhăn mày mắt liên tục đảo qua đải lại như rang lạc.H