
giúp, Dương cũng thấy ngạc nhiên nhưng việc quan trọng bây giờ là xử lý đám này nên cậu cũng không nói gì , tiếp tục cầm 2 con dao đâm tới tấp…
Chẳng bao lâu sau, đám quái vật đã tạm gọi là không xuất hiện nữa, máu của chúng đã vấy lên 3 khuôn mặt điển trai và làm áo của 3 người gần như chuyển sang màu đỏ, cả cánh tay phải của Huy toàn máu là máu vì cậu không dùng dao như 2 người kia mà trực tiếp dùng tay không . Huy quay lại phía Vi, cộc cằn nói: “Sao em không lo học mà vào đây làm gì hả?”“C… Chỉ là muốn tìm xem trong này có gì bí mật thôi mà, sao anh biết em ở đây??” – Vi thắc mắc.“Chính mắt anh thấy em và tên kia vào đây mà! Sao mà không biết được chứ?” – Huy gắt.“ Mau… mau… đi cứu em tôi… làm ơn!”- Dương đã kiệt sức, yếu ớt nói rồi ngã gục, đôi mắt màu hổ phách yếu ớt khép lại.“ Còn có người bị bắt à?” – Huy nhìn về phía Dương, lại gắt.“ Là bạn em…” – Vi lí nhí.“ Chết tiệt! Không biết tên khốn đó đã làm gì chưa nữa! Phong, cậu lại đỡ lấy tên đó mau lên, chúng ta tới chỗ hắn!” – Huy căng thẳng nói.
Vi đi cùng với Huy, còn Phong (tên con trai đi cùng Huy) thì mặt lạnh băng dìu Dương bước theo phía sau.
Hoàng Vũ Phong, 18t, chòm sao Thiên Yết+Tính cách: Có thể gọi là “tảng băng di động”, lạnh lùng, huyền bí, không muốn người khác quan tâm mình, ít nói+Thân thế: là đứa con riêng bị đuổi khỏi gia tộc. Có 1 nỗi buồn trong quá khứ nhưng thường giấu nỗi đau trong lòng không muốn chia sẻ cho ai (kể cả Huy)+Ngoại hình: Đẹp trai với mái tóc màu xanh dương, đôi mắt màu tím thẫm lạnh và sâu mang đậm vẻ lạnh lẽo.
Định mệnh… Nước mắt – Chương 14
“Mày thả bạn tao ra!” – Huy xông vào căn phòng đang nhốt An và Vân, gào lên giận dữ. An bất ngờ không còn gì bất ngờ hơn. Sao cái tên heo mọi lại ở đây chứ? Lại đi cùng Vi nữa, tên lập dị nào đang đỡ Dương thế kia? Cả 3 tên đó người toàn máu là máu. Tình hình gì đây? Một đống dấu chấm hỏi to đùng hiện lên trong An. Mặt cô cứ nghệt ra, không biết nói gì luôn.=.=
“ Anh! Không thể nào!” – Vân hốt hoảng nói. Chực lao về phía Dương bất động, người bê bết máu và máu từ vết thương ở hông cứ rỉ ra mãi nhưng cái dây trói tay chết tiệt không thể tháo ra được, Vân giãy giụa liên hồi, nước mắt trào ra, đau đớn…
“ Cậu ta còn sống!” – Giọng nói lạnh băng của Phong vang lên khiến Vân đã bình tĩnh phần nào nhưng vẫn cố giãy giụa mong thoát hỏi cái sợi dây chết tiệt trong vô vọng.
Ánh mắt lạnh toát của Phong cứ nhìn Vân mãi, ánh nhìn thản mặc….
“ Oh! Ra 2 cô em này của mày sao? Làm gì mà để 2 bé đi lạc vào lãnh địa của tao vậy?” – Tên đó nhởn nhơ quay quay con dao nói.
“ Đi lạc mà mày trói lại thế kia à?” – Huy nhìn về phía An rồi cộc cằn nói với hắn.
“Không phải tao, là người của tao cơ! Mà vào đây được chắc mày giết không ít người của tao rồi nhỉ?” – Hắn dừng quay dao, ánh mắt đang hằn lên những tia đỏ ngầu, khát máu.“ Mày thả họ ra mau nếu không muốn bị tao giết, cả bọn thây ma gớm ghiếc của mày nữa!!” – Huy nghiến răng.“ Oh! Mày quên giao kèo của chúng ta rồi à? Người của mày vào đây thì sẽ tùy tao xử lí, người của tao dám bén mảng ra ngoài thì sẽ bị mày giết, bây giờ, người của mày vào đây, đáng ra phải bị tao xử lí chứ?” – Hắn thản nhiên nói.“ Nhưng bọn đàn em chết tiệt của mày bắt người của tao! Tao có quyền đến đòi lại!” – Huy gắt.“Nhưng chẳng phải 2 bé đã ở đây sao? Tao còn chưa xử lí bọn đột nhập như chúng mày đó!”“ Hừ! Không nói nhiều! Có thả người không?” – Huy điên tiết gào , con dao ở thắt lưng đã được rút ra, sáng loáng không dính dù chỉ 1 chút máu.“ Mày giết hết đám người của tao mà không dùng đến dao à? Khá đấy, tất nhiên là tao cũng muốn xung đột 1 tí với mày, lâu quá không có ai để chém giết, tao chán lắm rồi đây này!”
Nói rồi hắn rút trong người ra 1 lọ thuốc nhỏ màu đỏ tươi trông như máu, uống cạn, tay cầm con dao ra thế chuẩn bị, đôi mắt dần chuyển sang màu đỏ ngầu, trông thật kinh tởm. Vân vì giãy giụa nhiều kèm thêm đói nên đã mệt lả, thiếp đi còn An căng mắt nhìn trận đấu sắp bùng cháy giữa 2 người … không! 1 người và 1 quỷ dữ!!
Hắn cầm dao trên tay điên tiết lao về phía Huy, Huy cũng thế. Hai con dao khát máu chạm vào nhau , thứ chúng muốn là cả thân hình nhuộm máu của kẻ đối diện. Cái tiếng dao cứa vào da thịt vang lên vô tình, trào lên giữa không gian u ám… đắng chát…
Tiếng máu phụt ra hòa vào từng giọt mồ hôi lạnh của chủ nhân chúng,rơi tách xuống sàn nhà nhơ nhuốc… Mùi máu tanh của lũ quái vật lúc nãy bắt đầu sộc lên… xâm chiếm cả căn phòng… Cảnh tượng 2 cơ thể tàn sát nhau sao khủng khiếp… ghê sợ quá…
1 trong 2 người… đang bị những lưỡi dao đắng chát liên tiếp cắt vào thân thể… cố gắng phản kháng lại… nhưng không được… người đó nhắm mắt… chờ lưỡi dao đó ghim thẳng vào tim… Nhưng:
“ Anh Huy, anh dừng lại đi mà!” – Một giọng nói thiên thần vang lên lấn át không khí tàn nhẫn nơi đây.
Lưỡi dao của Huy dừng lại,cậu quay sang nhìn đứa em họ duy nhất, cậu thương yêu nhất đang gào lên vô vọng – Là Vi.
Ánh mắt đỏ ngầu yếu ớt cũng nhìn về phía Vi, hắn bất ngờ! Tại sao cô lại kêu dừng lại chứ? Hắn là kẻ thua cuộc, sao lại không để Huy kết liễu hắn? Hắn