
chưa dập đầu ba cái xin lỗi bổn đại gia ta đây?
– Đừng hòng!_ nàng vênh mặt lên
– Còn ngoan cố sao?_ hắn nhíu mày
hắn đang chờ đợi tiếp theo nàng sẽ làm gì nữa, chỉ nghe thấy một giọng nói đầy ngạo mạn phát ra:
– Ta còn chờ ngươi làm “vô sỉ súc vật” đã, để cho bàn dân thiên hạ đều biết._ nàng cố ý nhấn mạnh câu rất quan trọng cho hắn tức điên người.
hắn ngạc nhiên lên tiếng:- Ngươi vừa nói gì?
Nàng lấy bàn chân của mình gạt chân hắn, quá bất ngờ hắn không ngờ tới nên theo phản xạ buông tay ra nắm nàng lỏng lẻo hơn. Nàng chỉ chờ tới đó dùng chân còn lại của mình gạt chân còn lại của chàng khiến hắn vội buông tay ra lùi lại. Nàng tiến đến nhanh nắm vào cổ áo của hắn và sử dụng một đòn quật qua vai bằng tất cả sức lực của mình. hắn chỉ cảm thấy mình bị nhấc lên khỏi mặt đất rồi đột ngột tiếp đất bằng một trạng thái rất ê mặt. hắn lồm cồm bò dậy và nhìn nàng đang bỏ chạy thục mạng với vẻ mặt hoảng sợ và nàng cất tiếng lớn khiến chàng giật nảy mình:
– Bớ người ta! Có kẻ biến thái giữa thanh thiên bạch nhật!
– Hả?_ hắn hét lên ngạc nhiên
Nàng bỏ chạy thật nhanh như đang tìm người làm chứng vì đoạn đường này quá vắng vẻ. Nàng vung hết tốc độ của mình và chạy một đoạn đường khá dài. hắn cũng hộc tốc đuổi theo như muốn bịt lại cái miệng phát ngôn linh tinh của nàng. Ở đây hai người thấy khoảng mười mấy người đang dọn hàng quán và nghe tiếng nói thất thanh bọn họ dừng công việc lại nhìn hai người. Ô hô, mười mấy người ư, đối với nàng thế là đủ rồi.
– Ở đây có kẻ biến thái, cứu tiểu nữ với!
Nàng liễm mắt nhìn quanh và nhìn thấy một người đàn bà khoảng bốn mươi. Được, chọn người này làm đối tượng, nàng nhanh chóng sử dụng vẻ mặt hoảng sợ vô độ và không quên nặn ra thêm vài giọt nước mắt cho tăng thêm diễn xuất hoàn hảo của mình. Nàng khép nép sau lưng người đàn bà đó với điệu bộ run rẩy. Bà ta nhìn nàng như thế nghĩ rằng chắc nàng đã quá hoảng sợ nên cảm thấy thương cảm vô cùng nên vỗ về:
– Không sao, không sao đâu.
Chương 18
Cùng lúc đó, mọi người đang nhìn hắn đầy giận dữ trong ánh mắt. hắn tức điên người mà không nói nổi lời nào khi nhìn thấy nàng chơi chiêu cuối thâm độc như vậy. Chiêu nào chàng cũng có thể chiều chứ chiêu này thì…
– Ngươi…_ hắn nghiến răng
Xung quanh, tiếng xì xào nổi lên có lợi cho nàng và vô cùng bất lợi cho chàng
“Giữa thanh thiên bạch nhật thế mà…”
“Bè lũ nam nhân biến thái”
“Hừ, dám ức hiếp con gái nhà lành.”
“Chắc là hắn muốn thử mùi vị con gái dân dã, ớn các cô kinh nghiệm đầy mình ở thanh lâu.”
hắn tức đến nỗi đỉnh đầu bốc khói đen xì, người dân ở đây thật lạ, trộm thì báo quan còn tên “dâm đãng” thì xử tại chỗ, họ túm hắn lại mắng chửi xối xả, nàng nhờ thế mà hả giận, trốn 1 góc cười ha hả như điên
hắn bị túm lại, bị mắng thì tức đến nỗi có nguy có nhồi máu cơ tim mà chết……….lòng tự trọng k cho phép hắn bị lăng nhục như thế này, hắn nhún người phi thân ra khỏi đám hỗn loạn
h thì hắn trên cao bay đi, người dân phía dưới vẫn nghểnh cổ lên mà mắng
nàng thấy hắn đi rồi thì cũng k nán lại ở đây nữa
*********************
tới kinh thành, nơi nào là sa hoa lông lẫy nhất???chỉ có 1 câu trả lời duy nhất, đó chính là hoàng cung. nàng lén lút đi đi lại lại ở 1 gốc khuất, xem xét kĩ lưỡng, cuối cùng quyết định phi thân vượt qua bức tường cao vài mét tiến vào trong
tiếp đất an toàn, nơi nàng đặt chân xuống là 1 hồ cá (ở bên cạnh hồ cá thôi), oa, nhìn đàn cá tung tăng bơi lội dưới nước thật là thích, lũ cá này là Hắc long và Bạch long_1 loại cá quý, người nuôi nó chắc giàu lắm (trời, vua không giàu thì ai giàu???)nàng dạo quanh Ngự hoa viên, 2 tay cầm 2 xâu kẹo hồ lô. bọn công công di qua nhìn nàng có vẻ là người sang trọng tưởng là phi tần trong cung nên cũng chào hỏi lễ phép. nàng hí hửng vì chẳng ai nhận ra mình, nang đi tiếp đến khi ăn hết 2 xâu kẹo thì thấy mình đang ở 1 nơi lạ hoắc, nhìn quanh thì thấy 1 cậu nhóc khoảng chừng 5t đang luyện kiếm……oa, bội phục, bội phục nha, tuổi nhỏ mà đã ham mê võ thuật rồi, sau này có thể sẽ là 1 cao thủ võ lâm, phải đến làm quen sau này ra giang hồ còn có người nâng đỡ(bao nhiêu người “nâng đỡ” tỷ mà vẫn chưa đủ sao??). nàng tiến lại gần, nhẹ nhàng bắn ám khi, thanh kiến trên tay rơi xuống đất, cậu bé quay mặt lại thì bắt gặp nàng đang đứng thưởng……..hoa….
mặc dù tuổi đang còn nhỏ nhưng dung mạo tuấn tú, da trắng mịn màng, đôi mắt đen chứa đầy khí phách anh hùng, mày kiếm khẽ nhíu lại, sống mũi thẳng tắp, đôi môi ánh bạc, cặp má phúng phính…………nhìn đi nhìn lại vẫn thấy đó là 1 tiểu mĩ nam, sau này sẽ hại dân hại nước nhiều đây, chưa nói đến sau này, ngay bây giờ, ngay tại lúc này, nhóc con đó đã “hại” nàng rồi, nàng nhìn nhóc con đến ngây ngốc (ôi, trẻ không tha, già không thương)
_nhìn cái j mà nhìn!ngươi có thấy vừa nãy ai bắn ám khi về phía ta k???
nhóc con lên tiếng, sau khi hỏi xong nó mới thấy mình ngu, đó chỉ là 1 cung nữ làm sao mà biết ám khí là cái j
nàng thì sực tỉnh, thầm khen khợi nhóc con võ công khá cao, nàng bắn bằng nội lực thế mà vẫn nhận ra, đúng là tuổi trẻ tài cao, bất quá vẫn chưa thể cao thủ đến nỗi nhận