XtGem Forum catalog
Điệp khúc tình yêu – Quỳnh Dao

Điệp khúc tình yêu – Quỳnh Dao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322403

Bình chọn: 10.00/10/240 lượt.

là hai điều hoàn toàn khác nhau, một ngày naò đó con có con, con có nghĩ là đứa con ruột của con với Sở Sở có sự va chạm, lúc đó con sẽ đứng về phía naỏ

-Con chưa hề nghĩ đến điêù đó.

Bà Lưu tấn công tiếp:

-Con đã nói hôn nhân là một canh bạc mà con lại không tính cho xạ Thế là thế naò? Nghe cô Hương nói mẹ ruột của Sở Sở rất đẹp?.

-Bà ấy vẫn còn sống.

Linh San buột miệng, lời của nàng làm bà Lưu ngạc nhiên.

-Saỏ Mẹ của Sở Sở chưa chết ư?

Đạ chưa, bà ấy chỉ ly dị với Bằng Phi và anh Phi lãnh nuôi bé Sở Sở

Căn phòng như nghẹt thở, mọi người nhìn nhau, rôì theo đuổi ý nghĩ riêng của mình, thật lâu mới nghe ông Lưu lên tiếng

-Thì ra hắn đã trải qua một canh bạc

Linh San nhìn cha:

-Vâng. Anh Phi đã có một cuộc hôn nhân và đã thua cuộc. Con chọn cuộc hôn nhân này với một người đã từng trải đúng là một sự mạo hiểm

-Một kẻ đã từng thua, hẳn có nhiều kinh nghiệm

Ông Lưu gật gù. Nhưng Linh San đã dậy cương quyết.

-Thôi đừng nói gì nữa cả, con hiểu ý của mọi người ở đâỵ Ở nhà này tiếng là dân chủ, là tự do nhưng động tí là không cho phép con cái có quyền tự do lưạ chọn hôn nhân của mình, mấy người bảo thủ chuyên chế phong kiến. Tôi biết ở đây ai cũng phản đối cuộc hôn nhân của tôi với Bằng Phi chỉ với một lý do là: Ông ấy đã từng có vợ và đưá con riêng sáu tuổi, chứ không ai tìm hiểu cái nhân cách, cái tính tình của Phị Tại sao vậỷ Tại sao vậỷ

Linh Trân cũng hét:

-Linh San! Em phải sáng suốt một tí!! cha mẹ chúng ta nếu cổ lỗ như người khác thì đâu cho phép ăn nói như vậy

Linh Vũ chen vaò:

-Chị San, sao chị làm cho chuyện rối lên như thế?

Linh San giận dữ:

-Chị làm gì mà rối

-Tại sao chị không chọn một người còn độc thân như anh Nhiếp Sanh, mà lại chọn một người đã có vơ. Và đứa con riêng đê? Làm gỉ Hôm trước anh Nhiếp Sanh rất dễ thương, anh ấy đã tăng cho em một dĩa hát?.

Linh San giận đỏ mặt:

-Ðồ tham lam!! Chỉ cần người ta cho mi mấy cái dĩa hát là mi muốn đem chị bán đứng ư?

Linh San quay về hướng cha mẹ, mắt đỏ ngầu:

-Thưa ba, thưa má!! Ba má muốn nghĩ sao thì nghĩ, con đã quyết định, dù quyết định có ngu muội , có gây đau khổ. Con cũng đã quyết lấy anh Phi

Nói xong Linh San quay lưng chạy ra cửạ Bà Lưu đuổi theo nói:

-Linh San, con đừng bỏ đi, chúng ta sẽ thảo luận kỹ hợn

Linh Trân nói;

-Mẹ đừng lo, nó không chạy xa đâu

Ông Lưu thở daì lắc đâù

-Con với cáị

Đúng như điều của Linh Trân dự đoán, Linh San xông ra khỏi nhà thì chạy thẳng tới căn số 4Ạ Con người bao giờ cũng thế, khi gặp phải chuyện đau khổ hay bối rối đều tìm đến với người mình yêụ Cửa mở, cô Hương với nụ cười thật tươị

-Mời cô Linh San vào nhà ngồị Thầy tôi mới vưà điện thoại về cho biết khoảng 9:00 sẽ về đến nhà.

Linh San ngỡ ngàng nhớ lạị Bằng Phi buổi sáng có nói tối nay hội đồng quản trị Công ty mở hội nghị nghiên cứu các phương thức để tăng gia sản xuất, có lẽ sẽ về hơi trễ. Không có Bằng Phi, Linh San hơi thất vọng, nàng nặng nề bước vaò phòng Sở Sở. Bé Sở Sở dang ngồi ở sa lông xem ti vi, thấy Linh San bước vaò nó vui vẻ.

Đì ơi tại sao chú ong con phải mãi tìm mẹ thế?

Linh San giật mình, câu nói vô tâm của con bé đánh trúng quả tim đang bứt rứt của nàng. Linh San bước đến ngồi cạnh bé Sở Sở, nàng nhìn lên màn ảnh tivị Chú ong con không mẹ bay khắp nơi tìm mẹ với lời gọi thảm thiết:

-“Mẹ ơi, mẹ ở đâụ? con nhớ me qúa!! Mẹ bay về đây đi để con ở cạnh mẹ”

Linh San đưa tay tắt maý. Bé Sở Sở ngạc nhiên quay lại

-Sao dì làm thế?

Linh San ôm con bé vào lòng, vuốt mái tóc nọi

-Tóc con dài rôì, đến mùa hè có thể thắt bím được đấỵ

Cô Hương đã mang trà ra, cô nhình Linh San và bé Sở Sở nói một cách vô tư.

-chú ong nhỏ tìm được mẹ rồi đấy, giống như Sở Sở thôi

Sở Sở lắc đâù.

-Nội bảo mẹ của bé đã chết rôì!

Cô Hương vẫn cười nói:

-Thì bây giờ bé có mẹ mới

-Mẹ mới là gì?

Bé Sở Sở hỏi với đôi mắt hiếu kỳ. Nó vòng tay bá lấy cổ Linh San, thái độ thân mật của nó làm nàng xúc động.

-Này bé có còn nhớ mẹ không?

Bé Sở lắc đầu:

-Con không nhớ nhưng hôm trước con thấy cha con có tấm hình của mẹ. Mẹ con đẹp lắm, giống như nàng Bạch Tuyết vậy, không biết bây giờ cha con bỏ đâu mất rồị

Bé Sở Sở nói đúng, lúc Bằng Phi ở nước ngoài, khi nó chỉ mới 2 tuổi khi Khâm Đồng đã bỏ nhà ra đi, trách sao bà nội của Sở Sở chẳng nói là mẹ nó đã chết. Nghĩ cũng lạ, tại sao Khâm Đồng không đến thăm con, khỏang cách ngắn ngủi chứ naò có xa xôi gì mà không nhớ con, đến thăm con được.

Linh San thăm dò:

-Bé Sở Sở này, con có muốn có một người mẹ mới không?

Bé Sở Sở nghiêng đâù nhìn Linh San với nụ cườị

-Mẹ mới! Thế nào là mẹ mớỉ

-Thì bao giờ cha con cưới vợ, con sẽ có mẹ mới, người này sẽ yêu con, nuông chiều con, mua áo mới cho con và dẫn con ra vườn bông, tập cho con viết, tập con hát.

Bé Sở Sở mở to mắt ngây thơ nhìn Sang lắc đâù.

-Không, con không thích mẹ mới

-Tại sao vậỷ

Đì ơi! Dì cũng có thể hát cho con nghe, đưa con đi chơi, mua áo mớị Như vậy con cần gì có mẹ mớị

Linh San bất giác đỏ mặt. Nàng sung sướng, muốn nói nhưng không làm sao mở miệng được. “Con có muốn dì là mẹ mới của con không? ” Nhưng nàng chỉ biết nhìn