80s toys - Atari. I still have
Điên

Điên

Tác giả: Húy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323760

Bình chọn: 9.00/10/376 lượt.

đến dự nhé?”

An An nhướn mày hỏi: “Sao anh biết hai người họ cử hành hôn lễ?” Bạn bè của Lô Vi cũng không có mấy người, cô ấy khá thân với cô nên đã mời cô làm phù dâu từ lâu.

Cô vừa nói xong liền nhớ ra, những gia tộc danh gia vọng tộc của thành phố H này, sao lại không có quan hệ với nhau chứ?

Tập Mặc Nhiên trầm ngâm giây lát mới đáp: “Anh có quen biết Kỷ Minh Thần.”

An An thờ ơ gật đầu, cúi đầu ăn cơm tiếp, Tập Mặc Nhiên thấy cô không nói gì, bèn hỏi lại: “Cùng đi nhé?”

“Tôi thì thế nào cũng được!” An An đặt đũa xuống, lấy khăn tay lau miệng, thản nhiên nói: “Cha mẹ anh cũng tới dự đúng không? Tôi đi với anh cũng được, nhưng bọn họ liệu có vui vẻ khi thấy chúng ta ở bên nhau không?”

Tập Mặc Nhiên cứng đờ người, song anh lập tức khôi phục lại sự bình tĩnh, mỉm cười nói: “Không sao, sớm muộn gì cũng nên gặp mặt.”

“Thôi đi, tôi không dám đâu, ngộ nhỡ cha mẹ anh phát hiện ra nghề nghiệp của tôi thì tính sao bây giờ?” An An nhoẻn cười, không đợi anh lên tiếng, liền bỏ lại một câu “Lát nữa anh rửa bát nhé” rồi đứng dậy bỏ vào phòng ngủ.

Tập Mặc Nhiên nhìn chằm chằm vào chỗ ghế ngồi trống không ở phía đối diện, nhắm nghiền mắt lại, lát sau mới bình thản mở ra.

*

Hôn lễ của cô bạn thân Lô Vi của An An tổ chức vào đầu tháng tư, lúc ấy cái bụng của cô dâu đã to lên trông thấy.

Lô Vi cứ ôm tâm trạng oán trách mãi. Cô ấy đã mang thai được mấy tháng, Kỷ gia và nhà ngoại của Lô Vi đều là bậc thế gia vọng tộc, một người là con trai duy nhất cưới vợ, một người là cháu gái thất lạc nhiều năm, hôn lễ của hai người họ đương nhiên được tổ chức hoành tráng, chu đáo tỉ mỉ. Điều này khiến Lô Vi cũng đỡ khó chịu hơn nhiều.

Hôm thành hôn, Lô Vi xuất giá từ nhà ông ngoại. Cô đang mang thai, nên không cần nhúng tay vào bất cứ chuyện gì, mặc kệ mọi người bận rộn, cô chỉ quan tâm hàn huyên với hai cô bạn phù dâu.

Phù dâu là An An và Dương Nhược Di, hai bên đều biết nhau, nói chuyện khá thoải mái. Có điều An An luôn cảm nhận thấy Dương Nhược Di thi thoảng liếc sang dò xét mình, thoạt đầu cô còn hơi buồn bực, nhưng sau chợt hiểu ra, cô ta vốn là cháu gái của Dương lão tướng quân, hẳn là anh em họ với Tập Mặc Nhiên.

Lô Vi ngồi trên ghế vừa để thợ trang điểm hoá trang cho, vừa nháy mắt ra hiệu với An An, rồi làm bộ húng hắng ho, cất tiếng hỏi: “An An, chẳng phải trước đây cậu từng hỏi tớ Kỷ Minh Thần có anh em họ gì không à? Mặc dù anh ấy không có ai, nhưng có một anh bạn ngon nghẻ lắm, tính tình rất tốt, cực kỳ ôn hoà nhã nhặn, dung mạo vô cùng đẹp trai, lát nữa để tớ giới thiệu cho cậu nhé?”

An An lạnh nhạt giễu cợt: “Có người tốt như thế, cậu còn gả cho Kỷ Minh Thần làm chi?”

Lô Vi làm bộ đau khổ: “Đừng nhắc đến vết thương lòng của tớ! Nếu tớ mà quen anh chàng kia trước Kỷ Minh Thần, tớ đã giành lấy cho bằng được rồi! Nhưng mà bây giờ có con rồi, làm sao mà từ bỏ được…” Cô cúi đầu ngắm cái bụng của mình, ra chiều vui vẻ: “An An à, tớ nghiêm túc đấy, lát nữa anh chàng ấy sẽ đến đón tớ cùng với Kỷ Minh Thần, hai người vừa khéo là phù dâu phù rể, hợp quá còn gì!”

An An giả vờ giơ tay đánh: “Muốn ăn đòn hả!”

Dương Nhược Di vốn là người lãnh đạm, cô ta dấn thân vào nghề là bởi một lòng đam mê diễn xuất, bình thường ít khi qua lại với người trong ngành. Tuy khá hợp với Lô Vi, nhưng lại không thân với An An, vì trong ấn tượng của cô ta, tuy tính cách An An không tệ, nhưng có vẻ hơi tục, hung hăng háo thắng, không phải kiểu cô ta thích. Cho đến tận hôm nghe tin bộ “Hồng trần phá” sửa kịch bản, cô ta mới chính thức để ý tới cô bạn thân của Lô Vi này. Thấy hai người họ đùa giỡn, cô ta bèn nhoẻn cười bảo Lô Vi: “Có phải gái đã có chồng đều thích giới thiệu đối tượng cho người khác không thế? Sự nghiệp của An An đang phát triển, cậu đừng có làm lỡ tiền đồ của cô ấy!”

Lô Vi ít khi đọc báo, lại thêm Kỷ Minh Thần quản chế nghiêm khắc nên cô ấy càng không biết giới giải trí biến đổi đến thế nào, chuyện giữa Tập Mặc Nhiên và An An cô ấy không hề phát hiện ra.

An An nghe vậy chợt giật mình, tức thì ngẩng lên nhìn Dương Nhược Di. Cô ta nói thế là có ý gì, phản đối việc cô ở bên Tập Mặc Nhiên, hay là cố tình che giấu, để Lô Vi đỡ quấy rầy mình?

Đang suy tư, tầng dưới truyền tới từng tràng cười đùa ầm ĩ, có người kích động kêu lên: “Đến rồi đến rồi, chú rể đến rồi!”

Chương 39

Trích dẫn: Đến tận khi Lô Vi bắt Kỷ Minh Thần cắn răng chịu đựng, hát hết một đoạn bài quốc ca, bên nhà trai lại tặng thêm một phong bao lì xì dày cộp, cửa phòng mới được mở ra. Chú rể tuấn tú khôi ngô, mặt mày sáng sủa dẫn theo hai phù rể nhanh nhẹn xông vào, An An mới chợt hiểu ra những lời ban nãy của Dương Nhược Di.

Hoá ra cô ta đã biết chú rể là ai? Không những thế còn úp úp mở mở ngăn cản Lô Vi nói tiếp, hẳn là cô ta muốn thấy lúc cô và Tập Mặc Nhiên gặp nhau thì sẽ thế nào?

Do cậu bạn tốt phải nín nhịn hát hết một đoạn quốc ca, nên lúc mở cửa, gương mặt Tập Mặc Nhiên vẫn còn vương ý cười, song lúc thấy An An mặc lễ phục phù dâu màu hồng nhạt đứng bên cạnh cô dâu, nét cười liền chững lại bên môi.

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt ngắn