
nhẽ lại kém thông minh đến mức không dịch nổi?
Long trầm ngâm ngồi xuống, vừa nheo mắt nhìn tôi, vừa tiện tay vuốt đầu em cún đang thè lưỡi cười rộng ngoác đến mang tai, đuôi liên tục ve vẩy. Tôi khẽ xoa cằm, tôi chợt nghĩ đến một câu nói bậy.
– A… đồ chó! Dám chửi đại ca à!
– Ôi zời ơi là zời! Tôi lạy ông! Đại ca! Chữ này có nghĩa là “Đại Ca”!!!
Long vừa nói, vừa chập hai tay vào chắp, lạy lấy lạy để tôi.
Tôi ngẩn người, các cơ mặt căng thẳng bắt đầu giãn dần ra, làm bộ suy nghĩ “À à… thì ra là như vậy à.” Long bảo cái này là do tâm địa xấu xa, chưa từng nghĩ tốt về người khác nên mới không dám nghĩ người ta có thể nghĩ tốt về mình. Ừ! Nói thế cũng được, tôi lại gật gù cho hắn thỏa mãn.
Long có thể khiến cho tôi bất ngờ hết lần này đến lần khác, nhưng tuyệt đối lại không phải kiểu người quá lãng mạn, bằng chứng là sau những ánh nến lung linh hay hoa hồng rải rác thì anh cũng chỉ để trưng bày cho đẹp vậy thôi, bước tiếp theo mới là thực tế. Long vẫy tay gọi cún, và cũng gọi cả tôi theo anh đi vào gian bếp, bên trong nguyên liệu để làm bánh đều đã được chuẩn bị đủ cả. Thì ra anh ta gọi tôi sang sớm thế này là để cùng làm bánh, không muốn làm một mình. Tôi thần người, chần chừ trong giây lát rồi mới cất tiếng hỏi.
– Đại ca hỏi thật. Đệ đã làm bánh bao giờ chưa đấy?
– Làm rồi. Bánh chuối, bánh xèo, chưa có loại nào là chưa từng thử qua.
Long thản nhiên nói, vừa nói vừa mặc tạp dề, rồi như nhớ ra điều gì đó, anh ta liền chạy ra phòng khách mang cái ipad lại rồi lên mạng tìm kiếm “công thức làm bánh gato”, sau đó mới đặt chễm chệ ngay trên chạn bếp, xoa hai cái găng tay màu xanh vào nhau, cười đắc ý.
– Thế này là quá chuẩn rồi. Người có khả năng nấu nướng thiên phú như đệ không gì là không làm được. Đại ca không phải lo!
Long vừa nói vừa vỗ bùm bụp vào lưng “đại ca” khiến tôi ho sù sụ, thật không biết nên mừng hay nên lo nữa đây. Thôi thì dù sao chuyện cũng đã đến nước này rồi, không liều sao biết? Cứ thử vậy.
Bản thân tôi cũng là một người biết nấu nướng, lại có chút ít kinh nghiệm làm bánh ngọt, nhưng chủ yếu là các loại bánh kem, bánh quy, chứ chưa từng làm bánh gato. Vậy nên vụ này có thể coi là liều mạng. Nhưng thật ra Long nói cũng không sai, cả hai đứa đều có khả năng nấu nướng, vì vậy việc học cách làm một loại bánh mới cũng không đến mức quá khó nhằn, trước kia những loại bánh tôi thử làm đều là lấy công thức từ trên mạng xuống, tập làm một lần là ăn được luôn, mong sao lần này cũng trôi chảy như vậy.
Đầu tiên chúng tôi tìm công thức làm cốt bánh, sau đó lấy ra đủ các loại nguyên liệu: đường, trứng, bột mỳ, bơ mềm và bắt đầu bắt tay vào làm. Lúc đầu Long tranh hết việc của tôi, cái gì cũng đòi tự làm, còn nói mời tôi đến thật ra cũng chỉ là để trổ tài cho tôi biết đường mà thán phục, tôi đứng dựa mình vào thành bếp, vừa lườm vừa bĩu môi chê bai, thế nhưng đến khi nhìn anh ấy chuyên tâm vào làm việc, bất kể là xây chuồng gà hay làm bánh sinh nhật cũng đều cực kỳ tập trung, vẻ tập trung của một người đàn ông khi đang làm việc vô cùng cuốn hút. Tự dưng tôi cứ đứng ngây người ra nhìn, im lặng một cách gượng gạo, không muốn nói thêm một câu thừa thãi nào nữa. Dáng vẻ của Long đánh trứng rất chuyên nghiệp, đôi mắt sâu chăm chú nhìn đứa con tinh thần của mình không rời một giây, vẻ căng thẳng hằn rõ trên đôi lông mày cương nghị, lúc rây bột, tôi còn để ý thấy từng giọt mồ hôi đang thấm ướt cả mái tóc mai đen tuyền của anh ấy. Từ trước đến nay tôi chưa từng khen Long đẹp trai, vì tiêu chuẩn đẹp trai của tôi rất cao, nhưng tôi công nhận, anh ấy là một người có vẻ ngoài nam tính và cuốn hút.
Mùi cốt bánh tỏa ra từ chiếc lò nướng đang được làm nóng ở mức 180 độ C khiến tôi tỉnh cả người, thì ra trong lúc mình đang ngây người đứng như bất động, Long đã một mình xử lý hết mọi việc rồi, con người này thật là khéo léo, giống như một bà nội trợ đảm đang chăm chỉ làm việc, còn ông chồng thì nhởn nhơ đứng đằng sau ngắm nhìn và chỉ tay năm ngón vậy!
Trong lúc chờ cốt bánh chín, Long cẩn thận tháo chiếc găng tay bám đầy bột mỳ ra đặt lên bàn, rồi quay sang nhìn tôi ân cần nói.
– Lấy cho đệ cốc nước.
Tôi gật đầu “ừm” một cái rồi cum cúp đi ra phía phòng khách, dừng lại ở chỗ tủ lạnh cắt giao giữa hai phòng, lấy cho Long một cốc nước mát, lúc đang định quay vào thì lại nghe thấy có tiếng chuông gọi cửa vang lên từ bên ngoài. Theo phản xạ, tôi thản nhiên xỏ chân vào đôi dép bông hình mỏ vịt, loẹt xoẹt chạy ra ngoài mở cửa trong bộ dạng lếch thếch như bà nội trợ, lúc nào cũng hớt ha hớt hải, Long nhìn theo mà không khỏi bật cười, nhưng nụ cười ấy cũng đột ngột tắt ngấm khi nhìn thấy người con gái xuất hiện đằng sau cánh cửa mà tôi vừa mở ra. Vừa nhìn thấy tôi trong bộ dạng lếch thếch, tay cầm chiếc cốc thủy tinh mát lạnh nhỏ từng giọt lách tách xuống mặt đất, trên mình vẫn còn đang mặc chiếc tạp dề màu hồng mà Long mua cho, khuôn mặt hồ hởi hơi vương chút bột mì, cô gái có vẻ ngoài thanh lịch, cao tầm mét sáu, tóc đen nhánh để ngôi giữa hơi xoăn dài, lập tức trợ