XtGem Forum catalog
Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Tác giả: Tiểu Yết

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324542

Bình chọn: 7.5.00/10/454 lượt.

việc pha chế , chạy ra bên ngoài , trừng mắt nhìn anh ta – ” Anh đến đây làm gì ?! ”” Đây là quán cà phê , tôi tất nhiên đến đây là uống cà phê ”

Thiệu Nha nhướn vai. Giọng điệu vô cùng tự nhiên nói.” Nếu anh muốn uống cà phê thì bên đường cũng có một quán StarBucks, anh qua bên đó mà uống. Ở đây chúng tôi không tiếp anh ”

Cô nhíu mày nói.” Xem kìa , đâu ra cái chuyện đuổi khách như bà chủ em chứ ? Khách hàng là thượng đế , không phải sao ? Khách đã bước vào quán thì tất nhiên là phải được phục vụ ”

Thiệu Nha cao giọng nói.” Tôi chính là không muốn phục vụ anh đấy. Quán chúng tôi đang đông khách rất bận rộn , nhân viên pha cà phê còn không kịp . Bỏ bớt không phục vụ một kẻ như anh cho đỡ mệt. Mời anh về cho ”

Lăng Nguyệt khoanh tay trước ngực , khinh khỉnh nói.Anh bật cười , thong thả nói một câu – ” Vậy tôi bao hết quán này ngày hôm nay là được chứ gì ? ”” Tôi đã nói rồi , chúng tôi không phục vụ anh . Dù anh có bao hay không bao cũng vậy thôi ”” Vậy nếu chỗ này vắng khách em sẽ phục vụ cho tôi chứ ? ”Lăng Nguyệt dần dần muốn nổi điên lên với cái người đàn ông. Cô hạ giọng xuống , gằn từng câu chữ – ” Thiệu thiếu gia, anh nghe cho rõ. Chúng tôi không phục vụ anh ! ”Thiệu Nha có chút suy tư nhìn cô. Sau đó bỗng lên tiếng nhẹ nhàng – ” Được rồi , vậy thì không cần phục vụ tôi ”” Anh !…. Thật sao ??? ”

Tưởng rằng anh ta vẫn lì lợm , cô còn tính nổi giận nhưng ai ngờ anh ta nghe lời như vậy chứ ? Chuyện lạ nha.Thiệu Nha gật đầu .

” Nhưng tôi vẫn sẽ ngồi ở đây ”” Vì sao ?! ”” Tôi có công việc cần giải quyết ở đây ”” Chẳng lẽ anh có hẹn với đối tác làm ăn ở đây hay sao ? ”” Cứ cho là thế đi ”” Sao lại hẹn ở đây ? ”

Cô ngạc nhiên nhìn anh ta.” Thuận tiện ” – Thiệu Nha biếng nhác phun ra hai từ.Thuận tiện ? Thuận tiện chỗ nào chứ ? Lăng Nguyệt bực dọc muốn lên tiếng nhưng anh ta đã xoay người đi đến chiếc bàn trống duy nhất ở góc quán và ngồi xuống.Cô liếc mắt nhìn nhưng Thiệu Nha không thèm đếm xỉa đến ánh mắt của cô. Chỉ là ngồi trên ghế , khoanh tay trước ngực , và… ngủ.Thật không thể tin được. Anh ta đến đây để ngủ sao ?!Lăng Nguyệt phát bực nhưng cô đành phải nhịn xuống. Dù sao như vậy cũng tốt hơn là bị anh ta làm phiền.Lăng Nguyệt lại chui vào trong quầy pha cà phê cho khách. Một lúc sau , đột nhiên một cậu nhân viên trong quán bước đến mặt mày nhăn nhó , có chút dè dặt – ” Chị Lăng à , em nghĩ chị ra xem cảnh này đi. Khách của chúng ta đang dần bỏ về hết rồi kìa ”Cô liền ngạc nhiên nhíu mày – ” Sao khách lại tự nhiên bỏ về ? ”Cậu nhân viên nhún vai , tay chỉ chỉ ra bên ngoài.Lăng Nguyệt nhìn cậu ta một cách khó hiểu. Cô liền nhanh chân đi ra bên ngoài xem thử.……………………………………..Một chàng trai cỡ chừng 20 tuổi đang ngồi uống cà phê cùng bạn gái thì đột nhiên một người đàn ông rất đẹp trai bay đến chỗ hai người . Người đàn ông ngồi vào bên cạnh cậu ta , rất tự nhiên quàng tay qua cổ cậu ta mà “âu yếm”.” Đi với em không anh ? Giá rất rẻ , chỉ có 200 NDT một giờ , còn được khuyến mãi thêm ‘áo mưa’, đi khách sạn năm sao. Hãy đến với em , em sẽ thỏa mãn cơn đói lồng lộn của con sói trong trái tim anh. Em nằm trên , nằm dưới gì đều được , có thể làm đủ mọi tư thế , điều đặc biệt hơn là thời gian của em đến hơn 30 phút lận , sức lực tràn đầy có thể đưa anh lên đến thiên đường ”

Thiệu Nha mặt dày vui vẻ nói một tràng , mời gọi “khách”.Anh ta vừa dứt lời , cô bạn gái và chàng trai đó trợn mắt nhìn, cả người cứng ngắc như tượng không nói nên lời. Có một con quạ đen bay qua đầu hai người kêu quạc… quạc.Chàng trai đó ngay lập tức kéo tay cô bạn gái ra khỏi quán cà phê. Thiệu Nha nhún vai lại tiếp tục đi mời khách , từng bàn từng bàn một. Và thế là từng bàn lũ lượt kéo nhau chạy khỏi quán.Mấy người phụ nữ một giờ trước còn mê trai đẹp thì một giờ sau đã nhìn anh ta sợ chết khiếp . Quán cà phê vốn rất đông khách nhưng chưa đầy một tiếng khách đã đi hết.Lăng Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng đó mà máu nóng sôi hết cả lên. Cái tên bê đê biến thái chết tiệt kia đang làm cái trò dơ bẩn gì ở chỗ cô vậy.” Này !!! Anh đang làm cái trò gì vậy hả ?! ”Thiệu Nha ngồi ung dung gác chân lên ghế sau khi đã đuổi hết được khách.

” Giải quyết công việc ”” Đây là công việc của anh hay sao chứ ? ” – Cô tức giận lớn tiếng.Anh còn rất mặt dày thích thú khoe khoang – ” Thực ra chỉ là nghề phụ nhưng kiếm được tiền rất khá nha ”” Anh !!! Đúng là tên đàn ông không biết xấu hổ là gì !!! Đi ra khỏi quán tôi ngay !!! ”

Lăng Nguyệt nóng nảy mà quát.” Người đẹp , em đừng có nóng giận như vậy. Đáng ra lúc đầu em nên chịu pha cà phê cho tôi mới phải ”” Bây giờ , anh đang đổ lỗi cho tôi ? ”” Thì đúng là lỗi của em mà. Nếu như em chịu đàng hoàng bán cho tôi một ly cà phê thì đâu có chuyện này xảy ra ”Lăng Nguyệt cố gắng nhịn cơn giận xuống , nhìn thẳng vào anh ta – ” Được rồi , tôi sẽ bán cho anh. Nếu như uống xong anh sẽ đi chứ ? ”” Tất nhiên ”” Được , vậy anh uống gì ? ” – Cô thấp giọng hỏi. Lăng Nguyệt chỉ muốn mau chóng tống cổ tên điên này ra khỏi quán của cô.” Một ly Espresso ”

Thiệu Nha cười cười trả lời.” Ngồi ở đó , chờ tôi một chút ”Nói xong