Đại Tiểu Thư Đi Học

Đại Tiểu Thư Đi Học

Tác giả: Nhóc Nhí Nhố

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323432

Bình chọn: 9.5.00/10/343 lượt.

? nó lại hỏi

– Mình tên là Tuyết Mai. Còn bạn?

– Mình là Kỳ….. À bạn cứ gọi mình là Khay Vi đi.Xuýt nữa thì lỡ miệng.

– À ….Khay Vi, tên tiếng Anh luôn đó, mình làm bạn nha. Nhỏ kia tự nhiên dạn dĩ hẳn lên

– Uhm, hai người cùng cảnh ngộ mà,hihi. Vừa nói vừa gặm … gặm( gặm hoài có mỗi cái hambege mà ăn hoài không hết).

– Mà bạn học lớp nào vậy? Tuyết Mai lên tiếng hỏi

– Mình học lớp M3A (M3 là năm thứ 3, A là lớp A). Nó lên tiếng

– Ủa mình cũng học M3 A mà, à bạn là người mới hả?chắc tại hôm nay mình đi học muộn nên ko biết. hihi

– uhm, đúng rồi, coi như mình có duyên đi. Nhai… nhai…

– Hi, hai bạn, mình ngồi chung được không. Tự nhiên ở đâu có hai con nhỏ tới xin ngồi cùng bàn. – Mình thấy hết rồi nha, bạn thật là can đảm, trường này không ai dám chống lại Tuyết Trang chứ đừng nói là đánh chị ta,bạn thật là dũng cảm quá đi ,thật ra bọn mình cũng ghét chị ta lắm nhưng không làm gì được, ai kêu chị ta giàu vậy. Nhỏ xổ một hơi mà không để ý bên này nó với Tuyết Mai đang trố mắt nhìn hai sinh vật lạ từ trên trời rơi xuống cứ huyên thuyên hết chuyện này đến chuyện khác. Và cuối cùng là : chúng mình làm bạn đi.

– Không sợ bị liên lụy sao? Nó lên tiêng hỏi lại Gặm …gặm

– Cũng sợ chứ nhưng mình tin tưởng bạn, trực giác của mình ko sai bao giờ , bạn sẽ hạ được Tuyết Mai, cứu những người khốn khổ như bọn mình.”Trời nhỏ đó làm như phim kiếm hiệp không bằng, hahaha”- nó vừa nghĩ vừa gật gù cái đầu ra vẻ đồng ý làm hai nhỏ kia cứ tít cả lên.

– Mình là Nguyên Thảo,còn đây là Ngọc Ninh, chúng ta học cùng lớp với nhau đó.

– Chung lớp á. Cả nó cùng Tuyết Mai cùng ngạc nhiên.

– Hihi, tại bọn mình hay cúp học nên hai bạn không biết cũng phải

– À …. À. Nó tỏ vẻ đã hiểu

– Vậy từ giờ bọn mình à bạn nha. Nhỏ kia lại tiếp tục lên tiếng

– Ừ …Ừ, gật …. Gật

Vậy là ngày đầu tiên đi học nó đã trải qua rất nhiều chuyện như vậy, còn quen cả 3 đứa bạn từ trên trời rớt xuống, cũng thấy hay hay, nhất là nhở Nguyên Thảo mắc bệnh nói nhiều, nhưng chẳng phải những người nói nhiều thường có tâm địa trong sáng đó sao, nghĩ vậy nó cũng thấy an tâm.

Chương 12

CHÁP 12

RENG………….RENG……………….

Tiếng chuông vào lớp vang lên, cả bọn kéo nhau vào lớp, vừa đi vừa trao đổi số điện thoại của nhau.

– Này chiều có ai bận gì không? Đi shopping đi. Ngọc Ninh lên tiếng

– Cũng được, đi đi, chiều nay mình sẽ mua quà ra mắt mấy you luôn.Nó lên tiếng

– Chắc mình ko đi được đâu.Tuyết Mai ấp úng lên tiếng. Như hiểu được suy nghĩ trong đầu của Tuyết Mai, nó lôi kéo ngay- Đi đi mà, mình tặng quà mà you ko nhận là xem thường mình đấy nha. Nghe vậy, Tuyết Mai cũng gật đầu đồng ý nhưng vẫn còn miễn cưỡng lắm, thấy vậy nó chốt luôn – vậy 2h chiều nay hẹn gặp nhau ở trước Diamond nha. Nói xong nó đi thẳng xuống chỗ ngồi trước sự ngạc nhiên của 3 đứa bạn mới quen . “Quà ra mắt còn ở Diamond luôn đấy, phải nhà nghèo thật ko vậy trời”.

– À mà này, mày tao cho dễ sống đi, bạn bạn.. tớ tớ ko quen đâu. 3 đứa kia sock tập 2 rồi cũng lắc đầu đi theo nó.

– Này , em to gan lắm nha. Thì thầm

– Hả?chuyện gì mà to gan. Thì thầm

– Chuyện ở căn tin đó. Thì thầm

– À , chuyện nhỏ ấy mà. Thì thầm

Cứ mãi thì thầm to nhỏ, Quang Anh không hề biết là bà la sát dạy môn quản trị nhân sự đã vào lớp.

– Trần Quang Anh, em đang làm gì vậy không biết là vào lớp rồi à, còn nhiều chuyện hả? bị chửi mặt Quang Anh tiu nghỉu, thấy tội, còn nó thì nhờ cái lưng to lớn của Quang Anh che nên bà la sát không thấy, nên thoát tội, lúc này đang hihi… haha. Haizz chỉ tội cho Quang Anh, Nó chưa chưởng phát nào mà đã gục rồi.

2 giờ chiều.

Nó đang đứng trước cửa Diamond – nó cực kỳ đúng giờ, nhưng…. 3 đứa bạn nó đâu

2h15 Tuyết Trang đến

2h 30 2 người còn lại tới

Ya, tụi mầy xài đồng hồ dây thun với tao đấy à. Nó hét lên, như trời chuẩn bị sập xuống tới nơi. 3 đứa kia ra vẻ biết lỗi lắm: tụi tao xin lỗi, lần sau ko như vậy nữa, không như vậy nữa. úi dào giọng con này khỏe quá nhỉ. – còn có lần sau nữa hả? nó gầm lên như sư tử rống. Ôi chao, sao ko để ý xung quanh gì hết vậy chứ? Mọi người nhìn nó lắc đầu tiếc hùi hụi – đẹp mà khùng

Vừa bước vào cánh cửa của trung tâm thương mại Diamond, nó vui vẻ như những đứa trẻ, cứ chạy hết chỗ này tới chỗ kia, hết nhìn bên này lại ngó bên kia hệt như nhỏ nhà quê mới lên thành phố, làm 3 đứa còn lại đi sau nó mà cứ cúi cúi, sợ quê đây mà.

– Này cái áo kia đẹp ko? Nó chỉ vào cái áo pull trắng có in hình chú gấu poor

– ĐẸP…………….. cả ba đứa kia đồng thanh – trời mầy định tới đây để mua cái áo pull đó hả, mầy đúng là gái quê mới lên thành phố mà

– Cái gì ? Gái quê ? mới lên thành phố? Cái mặt nó lúc này không thể ngố hơn được nữa. Này mỗi người có sở thích riêng nha. Nó nói như để lấp liếm cái cục quê trong người nó – mà nè, tụi mầy thích gì thì chọn đi, tao tặng.

– Thật ko? Mầy có tiền trả ko đấy, sao tao thấy nghi ngờ quá nha

– Ô hay, mấy con này, lời bạn nói mà ko tin à,chọn đi, gì chứ mấy thứ này chỉ là con tép trên mép con miu mà tao thì là con miu, biết chưa? Con miu thì sao ? nhỏ Ngọc Ninh ngây thơ hỏi lại.- thì con miu liếm 1 phát thì co


Old school Swatch Watches