Đại ca xã hội đen “Cầm thú tinh khiết”

Đại ca xã hội đen “Cầm thú tinh khiết”

Tác giả: Toán Miêu Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326824

Bình chọn: 10.00/10/682 lượt.

tâm, xem như buông xuống tất cả phòng bị đối với Trình Thất.

Cô gái nhìn một chuỗi mã số, đem một con số bên trong gửi đi, sau khi thoát ra, lại đem thẻ mới lắp vào: “Tôi thiết lập xong rồi, chỉ cần nhấn số một có thể gọi đến điện thoại của tôi, tránh khỏi lạc đường, điện thoại di động của anh đã không cách nào gọi được rồi, cho nên ngày mai nhất định phải theo sát tôi hiểu chưa?”

“Cô thật xem tôi như đứa trẻ ba tuổi sao ?” Người đàn ông liếc mắt, bỗng nhiên quay đầu lại, vui vẻ nói: “Hôm nay là một ngày vui vẻ nhất của tôi trong cuộc đời này, trở về sẽ có thưởng lớn!”

Có thể thưởng hai mươi tỷ không? Có thể buông tha thống nhất không?

Một ngày vui vẻ nhất trong cuộc đời này, ngày mai sẽ để cho anh vui vẻ hơn.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, hai người xuất hiện tại cửa chợ đêm đã tới đêm qua, nhìn một con hẻm nhỏ, cô gái vác lấy túi xách hưng phấn chỉ vào một chỗ vui vẻ nói: “Trời ạ, nơi này lại có bánh rán trái cây, Lạc Viêm Hành, chúng ta có lộc ăn, anh ở chỗ này chờ hai tôi phút, đừng đi đâu, tôi đi mua bữa ăn sáng!”

Lạc Viêm Hành không nhịn được dựa vào vách tường: “Đi nhanh về nhanh!” Bánh rán trái cây mà thôi, có ngon gì đâu? Dĩ nhiên, cô thích là tốt rồi.

Trình Thất vừa bước nhanh về phía trước vừa lớn tiếng nói: “Dì ơi, nhìn dáng vẻ của dì là người Hoa sao? Cho tôi hai cái!” Truyện được dịch trực tiếp tại dien dan le quy don. Mà lúc này bốn phía tuy có mấy người đi đường, nhưng căn bản không tồn tại gian hàng bánh rán trái cây, cuối cùng liếc nhìn người đàn ông đứng ở đầu con hẻm, Lạc Viêm Hành, thật xin lỗi, Phi Vân Bang vĩnh viễn chỉ có thể là Phi Vân Bang, vĩnh viễn!

Người đàn ông mang bịt mắt nhàm chán vuốt vuốt mái tóc, vào buổi sáng sớm, bề ngoài xuất chúng chói mắt không ai bằng, khóe môi khẽ nhếch nụ cười, như thế xem ra, anh thật đúng là tin tưởng cô, quyết định quay đầu đi vào đám người, không phải mấy ngày nữa mắt sẽ tốt sao? Sau khi chờ anh phản ứng kịp, nhất định sẽ tìm người dẫn đường đến cục cảnh sát, dĩ nhiên, cô tin lúc ấy đã nắm được hàng trong tay rồi, tranh đoạt từng giây chạy tới sân bay, tại sao trong lòng luôn có cảm giác chột dạ?

Cô chột dạ cái gì? Không phải anh hại cô trước cho nên cô sẽ làm như vậy sao? Anh không đem cô ép đến đường cùng, mới đánh chủ ý lên lô hàng kia?

Tất cả đều do anh tạo ra!

Ở bên này Lạc Viêm Hành đợi hơn mười phút mới phát hiện không đúng, dùng sức lực, hô lớn: “Trình Thất? Trình Thất?” Người đâu rồi?

Đưa tay sờ về phía túi áo, mới phát hiện ví tiền, thậm chí ngay cả tay đồng hồ cũng không mang theo, lúc này trong người không có đồng nào, càng không cách nào nói chuyện với người ngoài, tiếng Nga, tiếng Pháp, tiếng Anh, ngay cả tiếng Arab cũng tinh thông, duy chỉ có tiếng Latinh, tiếng Italy không nghiên cứu nhiều.

“Trình Thất. . . . . .”

Chẳng lẽ lạc đường rồi sao ? Hay. . . . . . Cố ý? Cô gái đáng chết này, vừa định đi ra hẻm nhỏ, nhưng lại ngại thật sự người ở phía trước, không thể làm gì khác hơn là tìm cái bậc thềm ngồi xuống, anh nghĩ. . . . . . Cô cũng sẽ không làm như vậy, chuyện này đối với cô không có chỗ tốt.

Một giờ, hai giờ, ba giờ. . . . . .

Không còn hơi sức móc ra thuốc lá đốt lên, con dấu, ha ha, là lấy con dấu đi nhận hàng rồi hả ? Quả thật giống như tính cách của cô.

Hai trăm ngàn khẩu súng máy có thể đánh tỉnh anh không tồi, trả lại ân huệ đã từng mang, trả lại một đao kia, ít ra sau này yên tâm thoải mái.

Kéo bịt mắt ném xuống đất, so với hôm qua, lập tức già đi rất nhiều, hí mắt hút một điếu thuốc, sau khi chậm rãi phun ra, một ngày đêm, chỉ có một ngày đêm, chỉ một ngày đêm cũng không chịu nổi sao?

Kẻ ngu si mới ôm lấy anh, so với ôm lấy một đống súng máy thì có lời nhiều hơn, không biết ở đây mấy tiếng, nhưng vẫn không có ý muốn rời khỏi, có lẽ một lúc nữa sẽ trở lại, hưng phấn hô ‘Lạc Viêm Hành, tôi đi lạc rồi, xấu hổ quá’ hoặc là lạnh lùng nói với anh ‘Lạc Viêm Hành, lô hàng này đối với tôi mà nói rất quan trọng, cho nên tôi xin lỗi! ’

Hay ít nhất cũng là ‘Lạc Viêm Hành, đem tiền kia trả lại cho tôi, chúng ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, bang hội không thể thống nhất. . . . . . ’

Mặc kệ là cái gì, anh đều có thể tha thứ cho cô.

Đã thành công trở về thành phố F, Trình Thất xoay người lên xe, ra lệnh: “Đều đã xử lý tốt rồi sao?” Nhanh chóng đem xe đổ ở nhà ga.

“Chị Thất, người mua đang chạy tới, còn tìm một diễn viên nháy tiếng, tất cả chuẩn bị thỏa đáng!”

Một cô gái nào đó nhíu mày khen: “Tôi thật sự càng lúc càng xem thường các người rồi, không tệ, chuẩn bị một chút, tối nay hành động!” Sau khi cắt đứt điện thoại di động, lập tức nhăn mặt, cũng không biết hiện giờ người đàn ông kia như thế nào, đến nay Long Hổ cũng không có tin tức, chỉ sợ anh vẫn còn tìm cô chứ? Một người đàn ông cho dù không nhìn thấy cũng không thể đi lạc, tùy tiện kéo cảnh sát là có thể bao ăn uống no rồi.

Sau đó nhất định sẽ hận chết cô chứ? Hận thì hận đi, so với các anh em bị Long Hổ lấn áp, tình cảm nam nữ không tính là cái gì, thật sự cho rằng người Long Hổ sẽ đối xử tử tế với bọn họ sao? Dùng cái mông nghĩ cũng khó có khả năng, ban đầu


Lamborghini Huracán LP 610-4 t