
ày chẳng chú ý gì đến vết thương, vết thương trên vai lúc trước còn chưa khỏi, giờ lại thêm trên lưng, chăm sóc anh như thế, vừa mới đỡ một tí liền phát hỏa.
Dịch Nam Phong ngây người trong chốc lát, tiểu cô nương Lân Nhi đã bao lâu rồi không gọi anh là “Phong ca ca?”, phỏng chừng đã mười năm rồi đi, từ lúc cô trưởng thành, bỗng nhiên cô gọi cả tên lẫn họ của anh, giờ đột nhiên nghe thấy, anh thở dài, xem ra được cái này mất cái nọ..
“Bây giờ anh phải làm sao đây?” Nhìn vào mắt Lân Nhi, Dịch Nam Phong thất bại. Có thể tưởng tượng ra một cảnh như thế nà. Hai người, một nam một nữ, một nửa ngồi, một nửa quỳ, giữa hai chân của người đàn ông có một cự vật cường tráng ngẩng cao đầu, đỏ rực thạt dọa người.
“Em dùng tay” Thật cẩn thận dùng tay cầm vật cực nóng, vừa lắc một chút,Dịch Nam Phong nghiến răng nghiến lợi, cô nắm nơi đó của chính mình thật không đúng mực, tuy đau nhưng cũng khoái hoạt, cuối cùng gầm nhẹ một tiếng.
Buổi sáng, lúc tỉnh lại, huynh đệ cứng rắn phía dưới bị cô nắm trong tay, Dịch Nam PHong càng nảy sinh ra ý định muốn ăn cô, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, kết quả là, tối hôm qua làm qua loa cho xong chuyện, cho nên anh nhĩ, nếu đêm nay không thực làm một phen, chắc dục hỏa trong người sẽ thiêu cháy anh mất.
Bận rộn chuẩn bị một thau nước muối, chờ cho Dịch Nam Phong lau xong liền giặt sạch. Hiện tại đã qua bảy, tám ngày, miệng vết thương bắt đầu khép vảy trở nên ngứa, bác sĩ đề nghị dùng nước muối rửa vết thương, vì thế mỗi lần Giản Lân Nhi đều pha nước muối rửa cho anh, sau khi rửa xong anh liền đi ra ngoài.
Nhưng rất là kỳ quái, đêm nay Dịch Nam Phong cứ đứng đó, Giản Lân Nhi vụng trộm nghiêng đầu lên phía trước nhìn anh một cái, không phát hiện ra vật giữa hai chân anh, kỳ thật nó đụng phải cái mũi cô, cô rụt người về sau, đưa tay sờ loạn trên lưng anh.
Vật nhỏ không biết sống chết, một tay đặt trên lưng anh, một tay dùng khăn lau, Dịch Nam Phong không nói gì, lau mình xong liền ngoan ngoãn đi ra ngoài.
Giản Lân Nhi buồn bực, thật là buồn bực. Cô tắm cho mình xong, sau đó ra ngoài thấy Dịch Nam Phong đang nằm úp sấp ngủ, cô cũng tắt đèn lên giường.
Trong bóng đêm, âm thanh chăn mền vang lên, hơi thở bên cạnh, tận lực cách xa anh, nhưng Dịch Nam Phong vẫn cố ý nhích tới.
“Ngủ!”
…
“Ngủ đi.”
…
“Ngủ .”
“Phong ca ca… Ngô…”
Từ đầu tới cuối, Dịch Nam Phong vẫn trầm mặc, vùi đầu vào làm chuyện chính, chỉ có Lân Nhi là nói chuyện. Đợi cho oanh tạc đủ trong miệng cô, sau đó xoay người đè ép lên, miệng cũng ngăn lại tiếng hô của cô.
Người bên dưới lắc lắc đầu, Dịch Nam Phong không kiên nhẫn, đêm nay cho dù trời có sập cũng không thể ngăn cản được chuyện của anh, chuyện của Lân Nhi đã giải quyết xong, hơn nữa ngày ngày nhìn cô bên cạnh mình mà không làm được gì, anh thương nhớ khó chịu cồn cào tới mức không chịu được.
“Đừng nhúc nhích!”, thấp giọng nói, một tay đặt trước ngực cô, một tay xoa bóp đùi cô. Ngón cái để phía trên, sau đó dùng sức ép vào, xoa bóp xung quanh huyệt động của cô.
Miệng bị phong kín, đầu lưỡi bị anh cắn tới phát đau, không tự chủ nuốt nước miếng của anh trong miệng cô xuống, đáng hận hơn cả là đầu lưỡi của anh còn cố gắng xâm lấn tới cổ họng mình, cô phát hiện đêm nay anh rất cương quyết, Giản Lân Nhi rốt cục cũng không chống cự nữa, mặc cho anh ‘tinh trùng lên não’.
Nghe Lân Nhi ‘ừng ực’ nuốt từng ngụm, Dịch Nam Phong càng trở nên điên cuồng hơn
Lưỡi hoạt động linh hoạt, thân thể không ngừng di động, hận không thể đem cô dung nhập vào trong thân thể của mình.
Chương 67: Chương 67: (18+)
Edit: Rika
“Ngô. . . .Anh nhẹ chút. . . .” Giản Lân Nhi bị anh cắn tới đau, người này là cầm, thuộc tính thú, động một chút là há mồm cắn người.
Rốt cục buông cô ra, vết cắn sưng đỏ, hai người thở phì phò, Dịch Nam Phong đưa lưỡi liềm môi, Lân Nhi ngẩng đầu hít thở, vừa hít đủ thì lại bị Dịch Nam Phong hôn tiếp, dục hỏa trong anh càng tăng. Bàn tay to của anh không an phận, liều mạng xoa nắn ngực cô, Lân Nhi giật mình, chân nâng lên một nửa, chưa kịp làm gì đã bị anh đè xuống.
“Sao, còn muốn đá anh xuống sao?”. Gắt gao đè nặng Lân Nhi, tứ chi dây dưa cùng một chỗ, Dịch Nam Phong dời đầu xuống, cắn lên ngực cô, cắn, mút, hơi thở đều đặn ấm áp phả lên ngực cô
Lân Nhi không nói lời nào, Dịch nam Phong tiếp tục hôn trước ngực mình, vốn vì đau mfa tỉnh giờ tâm trí lại tan đi mất, miệng vô ý thức phát ra âm thành rầm rì, nghe được tiếng rên này Dịch Nam Phong càng phấn chấn.
“Tiểu hỗn đãn, ta sẽ cắn nát”. Một tay nắm ngực cô, miệng hôn lên đó, chỉ thấy miệng anh há to, chỉ hận không thể đem hai khối thịt này nhét vào trong miệng, nhai nát nuốt xuống bụng.
“A. . .Đừng có cắn nữa. . .”. Cô nâng eo lên, phía dưới sớm đã ẩm ướt, Dịch Nam Phong đưa tay sờ vào, cả người cô như nhũn ra, chỉ lát sau phía dưới cô sớm ướt thành một đại dương, Giản Lân Nhi cảm thấy nước trong người mình cứ tuôn ra ào ạt.
Hai người trong chăn, hương vị tình dục tăng lên quá mức, cơ thể cô gái thơm tho, cơ thể người đàn ông mãnh liệt, còn có hương vị ám muội đặc trưng, mùi mồ hôi, mùi ái dục, tất