
Cuộc sống mới hạnh phúc của Chu Tiểu Vân
Tác giả: Tầm Hoa Thất Lạc Đích Ái Tình
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3210034
Bình chọn: 7.00/10/1003 lượt.
ếu là một số chủ tiệm cơm vẫn đặt mua thịt lợn của Chu Quốc Cường hay bác bán than. Đã chuẩn bị tám mâm mà vẫn chưa đủ, cuối cùng phải kê thêm hai bàn sát nhau trong sân nhà Chu Quốc Phú.
Lúc đó, phải chạy đi mượn bàn tròn, ghế khiến Chu Quốc Cường tất bật như con thoi.
Vẻ mặt ông luôn cười tươi roi rói, liên tục chào hỏi mọi người. Có khách không mời mà đến khiến ông cực có thể diện. Làm tiệc còn sợ đông khách sao?
May mà lúc mua thức ăn sợ không đủ nên cố ý mua nhiều một chút, miễn cưỡng đủ cho mười mâm.
Mẹ Vương Tinh Tinh, Vu Thuý Liên ngồi cùng bàn với các bà các cô trong thôn, thấy cả một con gà và chân giò không khỏi líu lưỡi: “Hôm nay nhà bác hai họ Chu tốn không ít tiền đấy nhỉ, nhiều món thế này khéo lỗ không ít!”
Tam cô lục bà ngồi cùng bàn, miệng đầy thức ăn, không ngừng gật đầu rồi sôi nổi bàn tán.
Chương 123: Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn
Ăn xong, khách khứa lần lượt ra về.
Chu Phương và Thẩm Hoa Phượng thu dọn bát đũa, một chậu đầy bê ra cạnh giếng ngồi rửa. Tống Minh Lệ không thể ngồi không nhìn người khác làm, cô vén tay áo giúp Triệu Ngọc Trân xếp bát.
Chu Quốc Cường còn bận hơn, đầu tiên là bê hết bàn đi mượn lên xe ba gác để mang đi trả cho người ta.
Triệu Ngọc Trân dặn dò: “Khi trả nhớ cảm ơn họ, đưa cho nhà người ta ít kẹo chia vui.”
Chu Quốc Cường cao giọng đáp: “Còn cần mẹ nó nhắc sao? Tôi chuẩn bị sẵn rồi.”
Đại Bảo dẫn đầu một đám nhóc ba chân bốn cẳng giúp chuyển ghế bê bàn, tranh thủ thời gian cùng Thạch Đầu “Giáng long thập bát chưởng”, cùng Ngô Lỗi tập chiêu “Gió xoáy chân”, không biết là đang làm hay đang chơi nữa.
Người lớn trong nhà đều bận, Chu Tiểu Vân tất nhiên không nhàn rỗi. Thu dọn, rửa bát hôm nay không đến phiên cô làm. Cô liền lấy chổi quét sạch trong sân ngoài ngõ.
Bà nội cố ý đến gần Chu Tiểu Vân, kéo tay cô, ý bảo cô theo mình vào phòng.
Chu Tiểu Vân buông chổi ra, trong lòng thắc mắc, trông dáng vẻ thần bí của bà nội kìa.
Hoá ra bà nội muốn đưa tiền lì xì cho cô. Tất nhiên cô không chịu nhận, nhưng không chịu nổi bà nội cố nhét vào. Đây cũng là tâm ý của bà nên đành nhận lấy.
Ai ngờ một màn này bị Tất Uyển Đình nhìn thấy. Tất Uyển Đình đương nhiên phải kể cho mẹ chồng nghe.
Bà ngoại suy nghĩ bà nội Đại Nha đã đưa tiền cho cháu, bà là bà ngoại cũng phải đưa một ít mới phải đạo. Đơn giản tìm một tờ giấy đỏ gấp thành phong bao lì xì cho Chu Tiểu Vân.
Chu Tiểu Vân nhận được hai khoản tiền bất ngờ, trong lòng rất vui vẻ, quan trọng hơn là tấm lòng của trưởng bối khiến cô cảm động. Sau lưng len lén mở phong bao ra nhìn, oa! Hai bà thật ăn ý! Không biết hai người có bàn trước với nhau hay không, đều cho năm nguyên.
Tiểu phật Di Lặc đáng yêu nhìn hai tờ tiền mặt nở hoa rồi! (Nó là cái tượng đất đó) Chu Tiểu Vân nhét tiền vào trong, cầm lên áng chừng trọng lượng, ừm, đúng là khiến mình hài lòng!
Thứ hai, Chu Tiểu Vân mặc áo khoác dạ Tống Minh Lệ mua cho đi học, tỉ lệ quay đầu lại nhìn là 200%.
Tại sao lại là 200%? Đương nhiên vì tất cả mọi người đều quay lại nhìn bằng hai mắt chứ sao!
Trịnh Hạo Nhiên dây dưa mãi ở chỗ cô thảo luận đề số học hơn mười phút chưa chịu đi. Vương Tinh Tinh bị kẹp ở giữa thấy mình là bóng đèn to đùng, đành nói với Trịnh Hạo Nhiên: ” Bạn học Trịnh Hạo Nhiên à, để tôi chuyển sang chỗ ông, ông ngồi chỗ tôi, được không ?”
Lúc này, Trịnh Hạo Nhiên mới phụng phịu về chỗ.
Lý Thiên Vũ không cam lòng tỏ ra yếu thế, cũng cầm đề toán tới hỏi Chu Tiểu Vân: “Chu Tiểu Vân, đề này tớ không hiểu lắm, cậu có thể nói cho tớ biết không?”
Chu Tiểu Vân không thèm nhìn đề liếc cậu một cái rồi đáp: “Xin lỗi, không thể.”
Ngữ khí lạnh như băng khiến Lý Thiên Vũ nhất thời không nói gì, cúi đầu ủ rũ như cà héo.
Cố Xuân Lai thích nhất nhìn cảnh bạn thân bị chê cười, đừng hy vọng cậu thấy Lý Thiên Vũ đáng thương. Ai bảo Lý Thiên Vũ không biết điều? Chu Tiểu Vân rõ ràng không muốn nói với ông, ông cứ đâm đầu về phía trước, đụng vào tường là tự mình nhận lấy.
“Hi, nghe tôi nói này Tiểu Vũ, ông đập đầu vào tường chưa đủ à ? Chu Tiểu Vân không để ý đến ông, ông không nhìn ra à? Cần gì dùng mặt nóng áp lên cái mông lạnh.” Cố Xuân Lai nhỏ giọng nói thầm vào tai Lý Thiên Vũ, sợ hai nữ sinh ngồi trước nghe thấy.
Chu Tiểu Vân nghe thấy thì không sao, cùng lắm ánh mắt lạnh lùng liếc cậu một cái. Nhưng Vương Tinh Tinh kia thì đanh đá lắm. Nếu nói xấu Chu Tiểu Vân bị cô bạn này nghe thấy, cô ấy có thể làm ầm ĩ với bạn cả buổi sáng.
Ngẫm lại cũng khó trách, nếu là có người nói xấu Lý Thiên Vũ, Cố Xuân Lai cũng đâu chịu ngồi yên?
Trịnh Hạo Nhiên không ưa Lý Thiên Vũ, chẳng phải cậu vẫn giúp bạn tốt đối phó cậu ta sao? Mặc dù tên mặt trắng Trịnh Hạo Nhiên kia thành tích tốt, là con trai của thầy Trịnh thì sao, không có nghĩa là có thể dùng lỗ mũi hướng lên trời nhìn người khác! Hừ, Cố Xuân Lai cậu không để yên đâu.
Lý Thiên Vũ không hiểu mình bị sao nữa. Rõ ràng Chu Tiểu Vân chưa từng có sắc mặt tốt nhìn mình, vì sao mình cứ lấy lòng bạn ấy, muốn bạn ấy nói chuyện với mình chứ?
Đây đúng là một vấn đề khó có lời giải đáp. Dù sao, chỉ cần ngày hôm đó, Chu