
an ngoãn ở nhà, nghĩđến đã thấy chán! Chẳng phải nói thẳng là tôi phải ngồi chờ chết giàsao?” Lại nói, Đồ Kiều Kiều cô không phải ngu ngốc, phụ nữ phải biếtcách nâng giá trị của bản thân, cho dù kết hôn cũng không có nghĩa là cả đời phải dựa vào chồng.
“Cái loại đàn ông gia trưởng này quả thực là chó má!” Cô hừ lạnh,tuyệt không để ý nói những lời thô tục trước mặt anh, dù sao cô đã sớmkhông còn hình tượng gì trước mặt anh rồi.
Lời của cô làm cho Đan Thiên Tề kinh ngạc, anh nghĩ cô giống nhưnhững cô gái khác, rất muốn gả vào nhà giàu danh giá, nhưng cô thìkhông, thậm chí còn có cách giải thích độc đáo của riêng mình.
Đan Thiên Tề không thể không thừa nhận, cô gái trước mắt luôn làm cho anh ngoài ý muốn, nhìn ngoan ngoãn dịu dàng, nhưng cá tính lại vừa khôn khéo vừa quật cường, mỗi lần gặp cô, đều làm anh phát hiện ra chỗ khácbiệt của cô.
Cô ở trong mắt anh là một phiền toái, đến bây giờ ý tưởng này vẫn không thay đổi, nhưng mà……
“Vì sao không nói lời nào?” Đồ Kiều Kiều ngẩng đầu, lại bắt gặp đôimắt suy nghĩ sâu xa của Đan Thiên Tề, cô chớp mắt mấy cái, nở nụ cười,hai tay đột nhiên yêu kiều ôm lấy cánh tay anh. “Sao nào? Bị tôi mê hoặc rồi sao?”
Tình sử của cô phong phú, đương nhiên hiểu ánh mắt đàn ông đại biểu cho điều gì, ý muốn trêu chọc lại toát ra trong đầu.
Hừ hừ, ai bảo Đan tiên sinh này ác liệt với cô, cô đương nhiên cũng phải cho anh nếm thử mị lực của cô.
“Có phải cảm thấy tôi rất đặc biệt, đúng không? Một chút cũng khônggiống với ấn tượng về những cô gái không thú vị khác?” Cô tiếp tục hỏi,mắt đẹp lóe sáng, giống như yêu tinh bướng bỉnh.
“Đây là những lời mà một cô gái nên nói sao?” Đan Thiên Tề buồn cườinhíu mày, cô gái này thật sự rất tự kỷ, nhưng mà…… Anh thừa nhận, cô tựkỷ như vậy không khiến người ta chán ghét, thậm chí… Còn rất đáng yêu.
“ Đồ Kiều Kiều tôi chỉ biết nói sự thật.” Cô độc nhất vô nhị là sựthật nha! Nếu là sự thật thì vì sao lại không thừa nhận? Cô rất thànhthực.
Cô kiêu ngạo như vậy làm cho anh bật cười, nhưng tầm mắt lại nhịn không được dừng lại trên cánh môi hơi hé mở của cô.
Mà cô cũng chú ý tới tầm mắt của anh.
“Muốn hôn tôi sao?” Đạp ũi chân, hơi thở của cô thơm như hoa lan.
Anh nheo mắt, nhìn tia khiêu khích trong mắt cô. Cô tuyệt không che giấu ý đồ của mình, cái tay ôm eo nhỏ không khỏi buộc chặt.
Loại chuyện không khống chế được này không phải là chuyện anh sẽ làm, ở trước công chúng thân mật là chuyện không nằm trong kế hoạch của cuộc đời Đan Thiên Tề anh.
Huống chi anh biết tất cả mọi người tham dự tiệc đều chú ý bọn họ,thân là trợ lý CEO T-K, hình tượng của anh phải thật nghiêm túc, loạichuyện chệch đường ray này không phải là chuyện anh sẽ làm.
“Hửm? Không muốn sao?” Cô chớp mắt, vẻ mặt vô tội.“Quên đi.”
Mũi chân nhón cao từ từ buông xuống, cánh môi mê người chậm rãi rời xa anh.
Sau đó, một bàn tay nắm lấy cằm của cô, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, con ngươi cô lóe lên tia đắc ý, môi mỏng đã bao phủ lấy cô.
Chương 5
Chương 5
Đan Thiên Tề đã không còn để ý anh và Đồ Kiều Kiều là quan hệ gì.
Hơn một tháng nay, ngày nào bọn họ cũng gặp mặt, phần lớn là cô đếncông ty tìm anh, hai người cùng nhau dùng bữa tối, cuối cùng…… Ừ, nhấtđịnh là lên giường. Đôi khi cô sẽ thất hẹn, gọi tới báo cho anh cô cóviệc, sẽ không dùng bữa tối với anh, cũng không đến chỗ anh. Lần đầutiên cô thất hẹn, anh bình tĩnh tắt điện thoại, đúng sáu giờ tan làm. Về nhà, anh nấu xong bữa tối, lại kinh ngạc phát hiện mình đã chuẩn bịphần hai người.
Đúng, từ khi cô biết anh biết nấu ăn, cô liền quấn lấy anh muốn anhnấu cơm cho cô ăn, dù sao anh cũng không thích ăn ở ngoài, đồng ý cũngkhông sao.
Sau đó, lần đầu tiên anh để cho phụ nữvào nhà anh, lần đầu tiên nấu thức ăn cho con gái, nhìn cô mở to mắt,kinh ngạc nhìn anh nấu ăn, vừa ăn vừa khen ngợi anh, bộ dáng đáng yêukia làm anh nhịn không được nhướng môi.
Sau này, ngày nào anh cũng tốn tâm tư nấu những món ăn khác nhau,thấy ánh mắt sùng bái của cô, trong lòng anh liền dâng lên một loại hưvinh.
Quen dùng bữa tối cùng cô, lần đầu anh cảm thấy ăn một mình thực nhàm chán, thiếu giọng nói của cô, giống như thiếu điều gì đó.
Nhìn bữa tối mình làm dư, anh cũng không biết mình bị gì, thế mà lạilấy hộp giữ ấm ra cho thức ăn vào, không chút nghĩ ngợi lái xe đến trấnnhỏ, sau đó tới nhà cô. Vừa đến nhà cô, anh mới cảm thấy hành động củamình thật ngốc. Anh đang làm gì vậy? Có khi cô đã ăn no rồi, anh mangbữa tối đến để làm gì?
Lại nói, quan hệ của anh và cô chỉ là bạn giường, đưa bữa tối đến…… Rất thân mật, không phù hợp với quan hệ của bọn họ.
Lúc anh đang hối hận chuẩn bị rời đi thì cửa sổ lại có ai đó gõ gõ, anh quay đầu, ngạc nhiên thấy một khuôn mặt tươi cười.
“Sao anh lại tới đây?” Anh mở cửa sổ xe, Đồ Kiều Kiều lập tức cười hỏi.
“Tôi……” Lần đầu tiên trong đời Đan Thiên Tề không biết nên nói gì, vẻ mặt có chút xấu hổ.
Đồ Kiều Kiều chớp mắt, nhìn thấy hộp giữ ấm đặt phía sau xe, khuônmặt nhỏ nhắn lập tức kinh ngạc. “Anh mang bữa tối tới cho em sao?”
“À……” Anh không được tự nhiên sờ sờ mũi.
“A! Em đang muốn đi tìm anh.” Cô v