
Nhi …
Sáng sớm ra mà đã đến đây làm gì ? Chan còn chưa kịp mời , Nhi đã chạy ào vào , nói rằng hôm nay muốn làm ăn sáng cho hắn .
Ừm… làm thì làm … con nhóc bệnh tật đó thích làm gì thì làm … Chan cũng chẳng buồn chấp ! Nhắc nhở nó vài câu cấm phá hỏng gian bếp nhà hắn , rồi Chan lại đi ngủ , chờ đến khi dậy có thức ăn là vừa .
Được Chan cho phép tự tung tự tác trong phòng bếp , cái Nhi hớn hở ra mặt , nó cứ lăng xăng chạy đi chạy lại mãi , cho đến khi mọi thứ đều xong xuôi , con nhóc mới hí hửng bê lên cho thằng Chan …
Nhưng …
“ Chó ghẻ đầu chết tiệt ! Làm cái quái gì mà không nghe điện thoại thế ! “
Tiếng thằng Chan mắng một ai đó khi đang nằm ôm điện thoại khiến cái Nhi chợt dừng khựng lại ở cầu thang … Bản năng của con gái khiến nó liền nhẹ nhàng áp sát tai mình vào cánh cửa , lặng lẽ lắng nghe .
“ Cheer chó chết ! Tôi mà bắt được thì cô chết với tôi ! “
……
“ Choang !!! “
Cả khay cơm lập bức bị đổ cái rụp xuống mặt đất …
Nhi lúng túng ngồi thụp xuống dọn dẹp , tay chân bủn rủn …
Nghe thấy tiếng động , thằng Chan cũng chạy ra xem sao …
Thấy mặt Nhi trắng bệch , trông thẫn thờ như người mất hồn , hắn cũng không khỏi lo lắng .
– Em làm sao thế ?
Vội gạt tay hắn ra , con bé mỉm cười gượng gạo , nói rằng “ em không sao “ , nhưng nỗi hận đối với Cheery ở trong lòng nó thì mỗi lúc dâng lên một lớn … Nhi quyết sẽ trả thù …
Chap 33 : Đằng sau lớp mặt nạ ấy là…?
————————
[ Sáng hôm sau '>
– Chan này ! Chú với cái Cheer là như thế nào đấy ? Để cho cái Nhi phải nhờ anh ra tay là sao ?
Tự dưng anh Gà nhắc đến Cheer , rồi lại còn dính líu đến Nhi , Chan không khỏi giật mình , hắn vội quay ngoắt lại hỏi cho rõ .
– Sao tự dưng anh hỏi em thế ? Mà Nhi nhờ anh ra tay là sao ???
– Ờ thì… chiều qua… chả biết như nào … tự dưng nó đòi gặp rồi nhờ anh xử lý một con bé làm ở xxx , nói con bé đó phá đám em với Nhi nên anh cũng đi xem thử xem sao …
Nghe đến đây , Chan chợt sửng cồ lên , hắn trừng mắt lên nhìn Gà rồi quát ầm ĩ .
– Cái gì cơ ? Nhi nhờ anh xử lý Cheer á ! Mẹ kiếp ! Con này điên à ! Phải dạy cho nó một trận mới được !
– Bình tĩnh ! Ô kìa mày cứ bình tĩnh ! Tao cũng đã làm gì nó đâu ! Tao còn phải cảm ơn nó không hết ấy chứ !
– Là sao …
………………………
Sau khi nghe Gà kể hết đầu đuôi câu chuyện , Chan cứ ngồi suy nghĩ mãi , muốn mắng cho Nhi một trận , nhưng lại sợ làm thế là quá đáng với một đứa đang đầy mình bệnh tật như con bé. Dù sao thì Nhi vẫn còn là trẻ con , nên Chan quyết định sẽ trừng trị con bé bằng cách khác .
Giờ ra chơi , rình sẵn ở lớp Cheer , hôm qua con bé đã nghỉ học , hôm nay chắc chắn phải đi học bù … Y như rằng , trống vừa đánh , Cheer đã cùng hội bạn ton ton chạy ra ngoài đầu tiên . Vừa nhìn thấy con bé , tên đạo tặc lập tức xông vụt ra , quàng tay thắt chặt lấy cổ của con bé từ phía sau , dí dao dọa nạt .
– Đứng yên ! Không tao chém !
Còn chưa kịp định thần lại xem kẻ chán sống này là ai , với phản xạ tức thời , nó lập tức tóm lấy cổ tay hắn , vừa bấm vào huyệt Hợp Cốc vừa xoay người vật ngược hắn ra phía trước khiến thằng Chan ngã nháo nhào ra đất . Lúc đó , mấy đứa mới hốt hoảng hét loạn lên .
– Ôi ! Chan à !
– Bố thằng dở hơi ! – Ben cười khẩy !
– Chết m. mày đi ! Ngu thì chết ! Bệnh tật gì ! – Mita hùa vào .
Chỉ biết bụm miệng cười , rồi Cheer cũng mau chóng cúi xuống vội vàng kéo Chan dậy , nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng khó hiểu .
– Hết trò à ?!
– Khỏe như này … thật đúng là chẳng bao giờ phải lo cho cô !
– Sao thế ? – Nghe câu nói của Chan có phần khó hiểu , Cheer liền dựng hắn dậy , rồi nhất quyết hỏi cho ra nhẽ … ngay tập tức quên ngay lũ bạn đang ở đằng sau …
“ Thế đấy ! Có zai là tớn hết cả mắt lên ! Quên hết bạn bè rồi ! “ – Đám con gái làu bàu.
……………
– Khịt ! Không sao là tốt rồi ! – Khẽ xoa mũi vì cú đánh bóng mặt đất ban nãy , Chan thở phào nhẹ nhõm khi thấy Cheer vẫn còn bình yên .
– Tất nhiên ! Tôi như này… anh cần gì phải lo lắng …
– Sao lại không lo lắng ! Vớ vẩn ! Điện thoại vứt đâu mà sao gọi suốt ngày hôm qua không ai nghe máy !
Nhắc đến điện thoại , nó mới sực nhớ ra … kể từ hôm sinh nhật , điện thoại hết pin con bé cũng chỉ vứt lăn lóc một xó , còn chưa thèm tìm mà sạc .
– Hê hê ! Hết pin rồi !
– Hết được mấy hôm rồi ! Sao không sạc ?
– Không thích được chưa ! Hỏi nhiều thế ! Thế có chuyện gì !!! – Thấy Chan dám to tiếng quát mình , Cheer cũng nhất quyết không chịu lép vế , nó gào lên .
– Trưa nay nhớ ở lại ăn trưa cùng bọn tôi đấy ! Cấm về trước ! – Thấy Cheer gào lên , Chan lại dịu giọng .
– Ko thèm ! Sao tôi phải ở lại .
– Anh Gà mời ….
– Ờ… thế được rồi !
Nhắc đến anh Gà , Cheer liền khựng lại đôi chút , bộ nhớ ngắn hạn của nó bỗng dội về những hình ảnh của tối ngày hôm qua … Thêm cả cái tin biết rằng chính con Nhi là kẻ đã bày ra trò mạt hạng này nữa . Cheer bỗng đồng ý trong tức khắc . Dù sao thì Gà cũng là tiền bối nên nó chẳng tiện từ chối .
Thấy Cheer bỗng dưng im lặng , đoán lờ mờ ra được con bé đang nghĩ đến chuyện gì . Tự dưng Chan lại muốn nói lời xin lỗi , nhưng trước tiên , hắn phải làm chuyện gì có ý nghĩa chú