
ồ, chính cậu nói rằng vụ bắt gian phu dâm phụ trên giường bốn năm trước có thể là do người ta giăng bẫy rồi dụ cậu nhảy vào. Chẳng phải mấy chuyện trên phim ảnh và tiểu thuyết đều như vậy sao?”
“Bùi thánh mẫu à, mình xin cậu đấy, mọi chuyện đã rối như thế này rồi, cậu đừng làm nó rối thêm nữa! Đặt bẫy sẵn ấy hả, mình không ngờ là cậu lại nghĩ ra được việc đó cơ đấy! Nếu anh ta tốt đến vậy thì sao cậu không theo đuổi đi?”
“Chồng của bạn, tuyệt đối không động vào! Nếu cậu không phải là bạn thân của mình thì mình đã theo đuổi anh ấy từ lâu rồi.”
“Bây giờ cậu theo đuổi cũng chưa muộn mà, mình không bận tâm đâu!”
Sam Sam phẫn nộ nhìn Hàn Tú: “Được rồi, mình đã hoàn thành tâm nguyện của cậu, từ bây giờ, mình sẽ bắt đầu theo đuổi Đường Trạch Tề. Mình mà thành công thì cậu đừng có mà hối hận đấy! Mở thật to mắt ra mà xem nhé! Cái đồ miệng nói một đằng, tim nghĩ một nẻo!”
Sam Sam nói rồi mở cửa phòng, bước ra ngoài, vửa hay nhìn thấy Tiểu Thất đang mang chỗ quần áo vừa giặt xong đi ngang qua, chuẩn bị ra ban công phơi. Sam Sam nghĩ mình phải nắm bắt cơ hội này, nếu để mất thì sẽ khó để có lần thứ hai nên nhanh chóng bước đến, kéo tay Tiểu Thất nói: “Anh bận rộn cả ngày rồi, tối về nhà lại nấu nướng cho chúng tôi nữa nên để tôi giúp anh việc này nhé!”
Tiểu Thất cau mày nhìn Sam Sam với vẻ khó hiểu rồi ngó sang Hàn Tú. Hàn Tú lạnh lùng “hừ” một tiếng rồi đóng sập cửa lại.
Lúc này, Sam Sam mới nói: “Cô gái đó rất kiêu ngạo, rõ ràng là thích
anh rồi, thế mà còn cố tỏ vẻ như không có gì. Anh yên tâm, tôi sẽ giúp anh đón người đẹp về dinh.”
Tiểu Thất mím môi, không nói lời nào.
“Đừng nản chí, đã có tôi giúp đỡ mà!”. Sam Sam đập một cái rất mạnh lên vai của Tiểu Thất, sau đó cố tình quay về phía phòng của Hàn Tú hét lớn: “Tiểu Thất à, để em giúp anh phơi quần áo nhé! Anh đừng khách khí, cổ phiếu mà hai hôm trước anh giới thiệu cho em đã tăng giá ầm ầm rồi. Nào, phơi xong thì chúng ra vào phòng anh, tiếp tục nghiên cứu cổ phiếu nhé!”
Tiểu Thất vẫn mím chặt môi, chợt hiểu ra ý đồ của Sam Sam. Anh không phản đối cũng không tán thành, lẳng lặng lấy lại chỗ quần áo từ tay Sam Sam rồi đi ra ban công.
Sam Sam thấy Tiểu Thất không chịu phối hợp, chỉ biết bất lực lườm anh.
Vừa phơi quần áo xong, Tiểu Thất liền bị cô kéo ngay về thư phòng. Đóng cửa lại, Sam Sam quay ra hỏi: “Rốt cuộc anh có thích Hàn Tú hay không?”
Tiểu Thất cau mày, quay mặt đi chỗ khác, vẫn không nói gì.
Sam Sam đặt tay lên trán, thầm nghĩ người đàn ông này thật khó hiểu, đứng đực cả ngày trời mà không “gáy” được tiếng nào, đúng là ngớ ngẩn!
“Thôi bỏ đi, bỏ đi! Chuyện của hai người thì hai người tự lo đi, tôi chẳng thèm quan tâm làm gì. Tất cả cứ để tùy duyên, tùy duyên vậy!”
Tiểu Thất khẽ mấp máy môi như muốn nói điều gì nhưng lại chẳng thốt nên lời. Qua một hồi lâu, anh mới thở dài một tiếng rồi chuyển sang chủ đề khác: “Không phải cô muốn nghiên cứu tình hình cổ phiếu sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy!”. Sam Sam gật đầu lia lịa.
Tiểu Thất bèn mở sách nghiên cứu cổ phiếu ra, Sam Sam liều xông đến xem. Xem mãi các báo cáo phân tích tình hình chứng khoán, ánh mắt cô bất giác chuyển qua nhìn Tiểu Thất đang ở bên cạnh.
Tuy Sam Sam chẳng có chút cảm tình nào với Đường Trạch Tề của bốn năm trước, nhưng cô hoàn toàn ủng hộ Đường Trạch Tề của hiện tại ở bên Hàn Tú. Anh thật thà, nhân hậu, tính tình tốt, biết nấu ăn, làm việc nhà giỏi lại đẹp trai nữa. Điều khiến cô khâm phục nhất chính là khả năng phán đoán tình hình cổ phiếu của anh, đúng là tinh tường, mới qua có vài ngày mà cô đã kiếm được gần mười ngàn đồng rồi. Mọi người thử nói xem, nếu không gặp được một chàng trai hoàn hảo như vậy trong đời thì người phụ nữ còn cầu gì hơn thế chứ? Nếu không phải Sam Sam kiên định với nguyên tắc “Chồng của bạn, tuyệt đối không động vào!” thì cô đã chẳng ngại ngần gì mà không theo đuổi anh ngay. Có điều, nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, nếu cô theo đuổi thì chưa chắc đã thành công, bởi vì tâm tư của anh rõ ràng chẳng hướng về phía cô.
Hầy, cái con nha đầu Hàn Tú ngốc nghếch này!
Hàn Tú bịt chặt tai lại để không nghe thấy bất cứ tiếng động nào ở bên ngoài.
Cô thực sự không thể tin rằng Sam Sam lại nỡ đối xử với cô như vậy. Quả nhiên có người khác giới liền mất luôn tính người!
Cứ theo đuổi đi, cứ theo đuổi đi! Chẳng liên quan gì đến cô hết!
Hàn Tú đặt tay lên ngực, thấy trái tim khẽ nhói đau, cảm giác như chẳng thể nào thở nổi.
Copy mối tình đầu – chương 12
Chương 12: Mâu thuẫn giữa yêu & không yêu
(1)
Tiểu Thất vốn không nhiều lời, nếu người khác không chủ động trước thì anh tuyệt đối không mở miệng, kiếm chuyện làm quà, riêng Hàn Tú là trường hợp ngoại lệ. Tiếc là sau khi vì anh mà xảy ra “tranh chấp” với Sam Sam, Hàn Tú càng chẳng thèm để ý đến anh, nhìn thấy anh thì chỉ lườm một cái rồi bỏ đi.
Chỉ có Hàn Tú đối xử với Tiểu Thất như vậy, còn mọi người trong công ty, từ già đến trẻ, ai cũng rất quý mến anh, bởi vì anh vừa đẹp trai lại vừa ít nói. Tuy anh luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng như cảnh báo “Người lạ cấm lại gần!”, nhưng đối với các thím, các dì thích “tám”