
ch khí.”
Khinh Ca Thủy Việt tim đập mặt đỏ, muốn nói gì đó, rồi lại không dám hấp tấp. Nhất Tiếu Hồng Trần không nhịn nổi, PM nàng cười nói : “Có Công Tử Phù Tô ở đây, công tử còn cần phải thêm phòng ngự sao ? Cậu vừa thấy công tử là tim lại đập loạn như nai con đi ? Cũng không có việc gì tự nhiên thêm phòng ngự làm chi.”
Khinh Ca Thủy Việt vui vẻ nói : “Đúng vậy, cái gì công tử cũng có rồi, mình cũng chẳng có thể tặng công tử cái gì được, chỉ đành vừa thấy mặt thì giúp công tử thêm phòng ngự. Dù sao mình thêm cũng là đại phòng ngự, cũng không kém so với Công tử Phù Tô.”
Nhất Tiếu Hồng Trần nửa trêu chọc nửa đề nghị : ” Chi bằng tặng cho công tử thêm một sủng vật cao cấp nữa đi.”
Khinh Ca Thủy Việt toát mồ hôi : ” Công tử đã có hai con rồi, hơn nữa xem chừng người như công tử không chú ý tới sủng vật. Thứ mà Tiên Tiêu Dao cần nhất chính là trang bị cao cấp cơ.”
Nhất Tiếu Hồng Trần đồng ý : ” Ừ cũng đúng vậy.”
Lúc này, Công Tử Tiểu Bạch hỏi Nhất Tiếu Hồng Trần trong đội ngũ : ” Muốn tổ đội phó bang chủ của nàng không ?”
Một đội người tối đa chỉ được tám người, bọn họ còn có thể thêm được một người. Nhất Tiếu Hồng Trần trả lời ngay : ” Có, nàng cố ý chạy tới, muốn đi theo bọn ta.”
Công Tử Tiểu Bạch là đội trưởng, nghe thấy vậy liền lập tức invite Khinh Ca Thủy Việt.
Khinh Ca Thủy Việt nhìn thấy những người ở trong đội vui mừng vô hạn, lập tức chắp tay bái Nhất Tiếu Hồng Trần, không thể không khâm phục : ” Cậu thật có mặt mũi, lại có thể nhờ bốn vị công tử và hai vị phu nhân tới giúp làm nhiệm vụ, làm thế nào vậy, có điều kiện gì vậy ?”
Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không giấu nàng, nhẹ nhàng nói : ” Lúc trước cái chìa khóa Thiên Cơ kia là mình lấy được, mình đưa cho bọn họ.”
Khinh Ca Thủy Việt kinh hãi : ” Là cậu sao ? Làm thế nào ? Tìm được ở đâu”
Nhất Tiếu Hồng Trần thở dài : “Nói ra thì dài dòng lắm, hiện tại không có thời gian, chúng ta cần nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ đã, khi nào về sẽ kể cho cậu nghe. Đi, chúng ta tới địa ngục.”
Lúc này, những người khác trong đội đã chạy tới truyền tống trận, lập tức biến mất. Khinh Ca Thủy Việt biết Nhất Tiếu Hồng Trần tiếp nhận nhiệm vụ có hạn định thời gian, cũng tạm nén lòng hiếu kỳ lại, lập tức chạy theo nàng tới Ma Vực.
Chốn địa ngục vẫn hừng hực lửa, nham thạch đầy đất, tia lửa nóng cháy bốc lên khắp nơi, tạo thành sự tương phản mãnh liệt so với Côn Luân băng tuyết trắng trời. Quái ở bên trong càng lợi hại hơn so với Dao Đài, vừa thấy bọn họ xuất hiện lập tức chạy lên vây công, tung ra hàng đống trạng thái bất lợi. Định thân, hôn mê, ngủ vùi, mị hoặc, suy yếu, người chơi chỉ cần trúng một trong những loại trên, trong vài giây đồng hồ vô pháp đánh trả, chỉ đành uống thuốc miễn cưỡng chịu đựng.
Trong đội ngũ của Nhất Tiếu Hồng Trần có ba Tử Trúc, dưới sự chỉ đạo của Công Tử Phù Tô phối hợp rất ăn ý, Đào Tử Yêu Yêu sử Kim Cương Phục Ma Khuyên, Khinh Ca Thủy Việt dùng Ma Ha Quyết làm quái chung quanh đều bị ngủ vùi, đồng thời lại sử dụng Phật Quang Phổ Chiếu tăng thêm máu cho tất cả bạn bè, Công Tử Phù Tô đứng ngoài trông coi, căn cứ tình huống phát sinh mà sử dụng kỹ năng phù hợp để bổ khuyết.
Có hậu phương cường đại như vậy, năm người còn lại không chút cố kỵ bắt đầu oanh tạc mãnh liệt, vừa chém vừa giết, kỹ năng bay đầy trời, thẳng một đường vừa đi vừa giết quái, thế như chẻ tre, tốc độ nhanh tới mức quái không kịp xuất hiện thêm, mỗi khi bọn họ đi qua đều bỏ lại một con đường trống trơn.
Khinh Ca Thủy Việt hò hét đầy thỏa mãn, sáu vị danh hào của Khải Hoàn Hào Môn cười ha hả vui vẻ. Nhất Tiếu Hồng Trần cũng nhặt được một túi đầy thứ tốt, cũng vui vẻ vô cùng.
Cứ như vậy, bọn họ giết quái tới thẳng chỗ sâu trong Địa ngục, trên đường cũng có mấy người chơi đang đánh quái, nhìn thấy thanh thế của bọn họ cũng thoáng giật mình, sau đó phát hiện ra quái ở xung quanh đã nhanh chóng bị tiêu diệt, đành phải đứng đó chờ quái mới sinh ra, thuận tiện chiêm ngưỡng tư thế oai hùng của mấy vị đại thần.
Mấy người Công tử Tiểu Bạch cũng chẳng quan tâm nhiều như vậy, chỉ một lòng một dạ phóng thẳng tới tầng cuối cùng. Ngẫu nhiên gặp thi thể ngã chết bên đường, Đào Tử Yêu Yêu và Khinh Ca Thủy Việt cũng hảo tâm đi phục sinh bọn họ. Công Tử Phù Tô cũng không ngăn cản, cũng không động thủ, chỉ chăm chú nhìn trạng thái của mọi người trong đội, đảm bảo bọn họ vừa thuận lợi đánh quái vừa đẩy cao tốc độ tiến lên. Dọc đường đi gặp mấy bang nhân của bang phái đối địch, bọn họ cũng không xông lên chém giết, mà chỉ lướt qua bên mình bọn họ như một trận gió, thuận tay sát luôn đám quái mà bọn họ đang đánh, làm mấy người kia chỉ có thể đứng đó ngẩn người.
Yêu tâm chỉ do loại Yêu Mỵ U Hồn ở đáy sâu địa ngục tự bạo sinh ra, bọn họ chạy tới cửa điện Sâm La, Công Tử Vô Kị không chút chần chừ lập tức vọt vào. Bảy người phía sau vừa mới tiến vào cửa, đã thấy anh quay đầu vọt ra. Mọi người đều rất kinh ngạc, lập tức hiểu được tình huống phía trước, đồng thời dừng bước, không tiếp tục đi tới.
Công Tử Vô Kị sắc mặt đen xì : “Vận khí của chúng ta rất tốt hay rất tệ đây ?”
Công Tử