
ậu trai trẽ đi vòng quanh cũng được kha khá , nó và hắn cũng bỏ vào đó một số ích biếu ông lão nhưng ông lại từ chối , ngược lại còn cảm ơn bọn nó nữa chứ... Tạm biệt ông lão nó và hắn đi kiếm thứ gì đó ăn. Ngồi dưới gốc cây to nhơi ổ bánh mì hắn đưa cho nó cùng chai nước suối. Hắn vừa đi đâu đó về còn cầm theo cái máy ảnh ,hỏi nó– Này chụp hình không ?Nó nghe tới cũng hí hửng bỏ dở ổ bánh mì lại chạy lại chụp hình. Hai người tạo thật nhiều kiểu , nào là cảnh nó nhéo mặt hắn, hắn bẹo má nó như một cặp tình nhân thật sự. Tấm ảnh đẹp nhất vẫn là tấm hắn hôn nhẹ lên gò má nó. Chụp xong hết tất lại nhơi tiếp ổ bánh mì. Hắn thì cứ ngồi ngắm nó ăn , làm nó chẳng được tí nào đành bỏ dở , ngồi nói chuyện với hắn.– Này , hai ngày nữa là sinh nhật anh đúng không ?– Ừ– Anh có mời tôi không, mà thôi không mời cũng được nhưng tôi vẩn sẽ tặng quà cho anh như mấy hôm nay vậy. Hôm đó anh phải thật đẹp đó. Đừng vì chuyện gì không vụi mà làm cho ngày sinh nhật của mình trở nên buồn nha. Anh nhớ đó.– Cô làm như sắp đi xa vậy á , sao nói nhiều thế. Bình thường đâu có vậy ?– Này anh có xem mấy món đồ tôi tặng không đó – nó bị câu hỏi của hắn làm cho ngờ nên lảng sang chuyện khác.– Có nhưng mà coi mới có hộp đầu à.– Vậy anh thấy thứ gì trong đó không ?– KhôngCâu trả lời của hắn làm nó bất ngờ , chẳng lẽ hắn không thấy thứ gì ngoài cái áo đó sao. Nỗi thất vọng xâm chiếm lấy trái tim nó , nhưng nó lại nhanh chống tan biến– Này Nguyệt Anh tôi có chuyện muốn với cô.– Anh nói đi. – Mắt nó lơ đảng nhìn đồng hồ điện thoại. Sắp tới giờ rồi. Nó sắp đi rồi.– Thật ra… thật ra thì…..– Anh đi mua kem cho tôi ăn nhé ! – nó vội cắt ngang lời hắn , nó không muốn hắn nói câu tôi hận cô , hay đại loại là tôi muốn kết thúc chuyện này…. Vì nó muốn , muốn giữ lại chút kỉ niệm đẹp giữa nó với hắn.– Ừ. – hắn không nói gì chỉ đứng dậy đi mua kem cho nó......Máy bay cá nhân mang kí hiệu F vừa cất cánh. Lia mắt nhìn cảnh vật nơi này một lần nữa. Giọt nước mắt nó khẽ lăn dài trên hai gò má. Hai lau nước mắt cho nó , giọng ấm áp.– Không sao đâu ,,phẫu thuật xong em có thể khỏe lại , có thể về thăm mọi người mà !Nó chỉ gật đầu không đáp. Máy bay bay ngày một xa , xa dần rồi khuất mất...Hắn trở lại chỗ nó ngồi với hai cây kem ốc quế trên tay , nhưng nó đã biến mất. Hắn cứ nghĩ là nó đi vệ sinh nên ngồi đó chờ. 5 , 10 trôi qua nhưng nó vẫn không quay lại. Điện thoại gọi nó cũng không liên lạc được. Nó đã biến mất , biến mất khi hắn chưa kịp nói câu ” Anh xin lỗi ” chưa kịp nói câu mình quay lại nha em. Đằng xa một cô nhók 8, 9 tuổi gì đó chạy lại chỗ hắn , trên tay còn cầm một cái hộp quà nhỏ. Miệng cô nhók cong lên– Chú đẹp trai , chú có phải tên Vỹ không ạ.Hắn đang bực tức tìm kiếm nó nên không để ý đến lời cô bé ấy. Cô bé vẫn kiên trì hỏi hắn – Chú đẹp trai chú có phải tên Vỹ không ạ !Hắn bây giờ mớu chú ý đến lời của cô bé , gật đầu nhẹ tỏ ý là phải. Cô nhóc vội tiếp lời. – Lúc nãy có cô xinh đẹp nhờ cháu gửi chú cái này.Hắn chỉ im lặng nhận từ tay cô bé cái hộp ấy , cô bé cũng giống nó chạy biến đi. Biến mất thật rồi.Bỏ hộp quà vào xe hắn về nhà , Quyên ngồi ở phòng khách chờ hắn từ bao giờ , gương mặt cô ta xanh xao , mắt đỏ hoa sưng húp vì khóc. Hắn nhìn cô rồi cất tiếng – Em về đi anh mệt , an toàn là tốtRồi đi một mạch lên phòng. Quyên đứng đó gọi hắn , hắn quay lại nhìn cô giọng giận dữ. – Anh biết rồi, biết hết rồi. Em về đi mình chia tay.” Rầm ” âm thanh vang dội từ cánh cửa phòng rộng nhưng lạnh lẽo. Kết thúc rồi , hết thật rồi. Người anh yêu bỏ anh mà đi người anh không yêu lại quay về tìm anh. Mở hộp quà lúc nãy cô bé đưa , Hắn lấy trong đó ra một lá thư.” Chào Vỹ,……Anh biết không thời gian qua là thời gian mà em vui nhất , nhớ nhất và có nhiều kỉ niệm đẹp nhất vì em được sống thật với mình , với tính cách cũng con người của mình. Lời hứa trước đây em hứa , em xin lỗi vì không thực hiện được nó nhưng mà anh đã có được hình của em. Hình mà em còn nhỏ , hình 10 tuổi của em……Em trả Nhã Quyên lại cho anh , em muốn anh hạnh phúc với người anh chọn. Hãy nhớ là bên anh luôn có em dù thế nào.Kết thúc sớm hai ngày là quyết định của em nên anh đừng buồn , đừng trách mình nhé. Em muốn có một sinh nhật thật vui.Happy birthdayVỹ yêu dấu.Tạm biệt anh.”[ Nếu nói không yêu anh là em sai.Nói không nhớ anh là em ngốcNói em yêu anh thật rồi thì cũng đúngNhưng nói không yêu anh thì em là kẽ khờ , là dối trá.*****Vì em yêu anh nên anh đừng bao giờ khóc nhé. Khi không có emAnh hãy tự mình đứng trên đôi chân mình mà bước khi em biến mấtVà đừng bao giờ hết yêu em như em đã yêu anh '> Chap 32:Một ngày trôi qua nhanh kể từ khi nó đi. Hắn cũng chìm đắm trong men rượu , uống sạch tất cả rượu trong phòng. Hắn bắt đầu tìm đến các quán bar , mong sao chỉ để không nhớ đến nó. NHưng càng uống hắn lại càng tỉnh. Từng hình ảnh của nó cứ hiện ra trong đầu hắn. Nét cười trên khuôn mặt trẻ con. Từ dàng đi , giọng nói tất cả đều hiện ra một mực rõ ràng không thiếu một chi tiết. Sự thay đổi của nó mấy ngày qua làm hắn ngỡ ngàng chưa thích ứng được thì giờ nó lại biến mất không vết tí