Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử

Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322862

Bình chọn: 8.00/10/286 lượt.

thuốc vươn khắp sàn cứ nghĩ là thiếu gia vứt chứ thì cậu đã ngạc nhiên khi thấy nó ngồi gần giường hắn với gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống ,hình như tay còn dính máu nữa. Riêng dương thì vẫn nhìn đóng thuốc vừa mới xếp gọn lại do lúc sáng thiếu gia vứt mà giờ lại như cũ. Thấy thằng bạn không phản ứng gì ,Bảo liến thục cùi chõ vào bụng dương khiến cậu ngậm nguyên cục tức không biết trút vào đâu vì thiếu gia đang ở đây nên không được làm ồn ,nhưng miệng vẫn không ngừng mắng Bảo– Thằng kia ,không biết đau à mà mày làm gì vậy.Bảo không nói gì chỉ đưa tay chỉ về phía nó đang ngồi ,lúc này cậu mới để ý là có người lạ ,nhanh chống lấy lại vẻ nghiêm chỉnh ,Dương đi đến chổ nó nhẹ giọng hỏi– sao thế ,bị thương ở đâu à. Nó Không nói gì chỉ ngước lên nhìn Dương ,gương mặt hồng hào nay lại trắng bệt đến tội , đôi mắt xàm tro sâu như một cái giếng không đáy cứ thu hút anh nhìn của người khác ,khiến cho người ta luôn chú tâm vào đôi mắt đó. Hồi lâu nó lên tiếng sao khi xem xét Dương– ở đầu.- miệng vừa dứt lời thì tay nó vén tóc lên sau mái tóc ấy là một miếng gạt được dán rất tĩ mĩ ,màu trắng của gạt nay chuyển sang màu đỏ thẩm của máu.Bắt tay vào công việc ,đưa mắt nhìn hắn ta rồi lại tháo băng trên trán nó ra ,vết thương tuy không sâu nhưng lại rách miệng , máu đã không còn chảy nữa nhưng vẫn thấm ướt lớp gạt mà nó vừa đặt lên trán trong lúc chờ đợi. Dương nhìn vết thương nó rồi lên tiếng– Em bị thương sao ,vết thương cũ chưa lành. Giờ thêm vết thương này nữa ,em vừa đi đánh lộn về àNghe đến đây đột nhiên hắn mở mắt nhìn nó , máu tuy đã cầm nhưng vẫn chảy.Nó im lâng hồi lâu rồi lại lên tiếng– Bị ăn ly vào đầu thôi.- vẫn thái độ bình thản đáp chuyện với thầy y tế ,nó đưa mắt nhìn ngoài cửa sổ ,nơi những ánh nắng vẫn tranh đua nhau rọi vào cửa sổ. Băng vết thương xong nó định đi nhưng hơi choáng nên đành ở lại.Mọi người điều đi ra ngoài hết chỉ còn nó và hắn– xin lỗi – tiếng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía giường. Chap 13 :Không gian như lắng động chỉ có tiếng thở ,thời gian như ngừng trôi ,mọi hoạt động như dừng lại khi người đằng giường lên tiếng ,giọng nói trầm ấm vang lên khiến cho người ta mê mãn ,thêm vẽ đẹp lạnh lùng lãng tử cuốn hút càng khiến cho bao cô gái lao đầu vào dù họ biết rằng chẳng có kết cục gì cả. Nó hơi bất ngờ trước câu nói của hắn nhưng vẻ ngạc nhiên ấy nhanh chống biến mất mà thay vào đó là sự lãnh khốc ,lạnh lùng vốn có ,Nó cất tiếng ,giọng nói lạnh pha chút ấm áp vang lên làm cho không gian bị hắn làm dừng lại thì bất đầu hoạt động ,thời gian trôi nhanh hơn mọi vật bắt đầu trở về trạng thái ban đầu– Không biết Dương thiếu gia khách sáo từ khi nào vậy ?- câu nói lạnh hơn cả băng nhưng lại khiến cho hắn có cảm giác ấm áp vô cùng.– Dương thiếu gia ,nghe sao mà xa cách quá vậy ,cứ gọi tôi là Định vỹ.– Được thôi ,vậy Định vỹ thiếu gia có chuyện gì cần nói sao ?- ánh mắt nó nhìn thẳng vào hắn khiến cho hắn có đôi chút lúng túng– Tôi không có chuyện gì nói với cô cả ,chỉ là.. mà vết thương ở trán cô..cho tôi xin lỗi.- hắn nói giọng nhẹ nhàng như thôi mien con người ta nhưng với nó thì giọng nói ấy lại hoàn toàn miễn dịch– Vỹ thiếu gia không cần phải khách sáo , chỉ là cậu giúp tôi một việc thì xem như không ai nợ ai. – câu nói của nó làm hắn hơi bất ngờ ,người lắm tiền nhiều của ,cầm quyền của một gia tộc lớn mà lại nhờ vả hắn sao thật buồn cười , hay đối nó hắn chỉ là con rối muốn cầm thì cầm muốn ném thì ném sao.Nếu như suy nghĩ của nó là thế thì hắn phải đồng ý trò vui này thôi. ,dù trong lòng hắn hình như đã có chỗ dành cho nó rồi nhưng đâu có nghĩa là hắn nhất thiết sẽ yêu thương nó như yêu cô bé của 5 năm về trước vậy.– Được thôi ,nhưng tôi có điều kiện trong việc giúp cô.– Tất nhiên ,tôi biết luật trên thương trường ,không ai cho không ai cái gì cả.– Được , kế hoạch là gì ?– Chỉ cần giúp tôi thực hiện một việc mà anh chưa bao giờ làm thôi với Mai Nhã Anh– Chưa từng làm với Nhã Anh thì có rất nhiều đấy. – hắn nở nụ cười lạnh nhìn nó ,đối với nó hắn là kẻ phong lưu đến thế sao ,nói chuyện với hắn mà phải xưng hô thiếu gia thế sao ,chẳng phải cô cũng là công chúa của tập đoàn lớn sao. Sao lại có thể hạ mình như vậ– Đừng nghĩ rằng tôi hạ mình nhờ cậu anh ,mà anh nên nhớ giữa chúng ta có điều kiệnSuy nghĩ vừa hiện ra trong đầu hắn thì lập tức bị nó phát giác thật ra nó là con người như thế nào không đơn giản chỉ là công chúa của một tập đoàn mà hình như nó còn có khả năng đặc biệt nhìn ,đọc suy nghĩ của người khác bằng ánh mắt thì phải. Lặng yên không thấy hắn lên tiếng nó cũng im lặng suy nghĩ kế hoạch của mình ,đầu óc thong minh với nhiều chất xám đang căng hết cở để phân tích một lượng dữ liệu mới mà nó vừa mới nhập vào. Hắn không nói không rằng chỉ đứng dậy tiến lại phía nó ,gương mặt hết sức gian tà miệng nhẩm câu gì đó rồi lên tiếng.– Chỉ cần cô đi đến một nơi với tôi tôi sẽ đồng ý hợp đồng này nhưng với một điều kiện.– Điều kiện gì ?– Đừng vội ,chỉ cần cô đi cùng tôi đến đó tôi sẽ nói cho cô nghe.– Khi chân anh bị què ,đầu tôi bị thương.Hắn như hiểu ra câu nói của nó vội lên tiếng chỉnh sửa


Polly po-cket