Ring ring
Con Dâu Nhà Giàu

Con Dâu Nhà Giàu

Tác giả: Thập Tam Xuân

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329281

Bình chọn: 8.5.00/10/928 lượt.

y bức ảnh, trong ảnh là một cậu bé mập mạp, mặt tròn tròn, mắt to, mặc bộ vest nhỏ, trông rất đáng yêu

– Đây là hôm Thế Duy tròn 2 tuổi. Tiểu Mạt nói

Chu Thiến vuốt vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn trên bức ảnh mà mắt đỏ hoe:

– Vừa sinh ra chỉ hồng hồng nhănnheo như con mèo con, không ngờ chỉ trong chớp mắt đã lớn nhanh thế này. Mình đã bỏ qua rất nhiều chuyện, cho con bú, thay tã cho con, lần đầutiên con tập đi, lần đầu tiên con nói chuyện… Đây sẽ là tiếc nuối cả đời mình!

Tiểu Mạt vỗ vỗ vai cô, vẻ mặt an ủi…

– Lớn lên có giống mình không? Không, không phải giống mình, là giống Thiệu Lâm…

Vẻ mặt Chu Thiến rất đau lòng:

– Tiểu Mạt, mình rất buồn, giờmình thế này như chẳng còn chút quan hệ gì với Thế Duy hết. Mình và conkhông cùng dùng máu, theo huyết thống mà nói, Thế Duy đã chẳng còn làcon mình nữa

Chu Thiến bưng mặt:

– Nhưng mà, Thế Duy rõ ràng là do mình mang thai 9 tháng 10 ngày mà sinh ra, từ khi mới 5 tháng mình đãcảm nhận được những cú đạp của con, lần đầu tiên con đạp mình, sự vuimừng, cảm động như mới chỉ hôm qua mà thôi… Mỗi ngày mình đều cùng connói chuyện, hát cho con nghe, có đôi khi con còn đạp lại mình như đáplời. Tất cả những chuyện đó, đều vì mình đổi thành người khác mà khôngtồn tại sao?

Tiểu Mạt thấy cô khó chịu như vậy, khôngbiết nên nói gì để an ủi cô, hơn nữa trong lòng cô còn có một chuyệnluôn do dự không biết có nên nói với Chu Thiến hay không, chỉ sợ ChuThiến sẽ càng thêm buồn

Chu Thiến nắm tay Tiểu Mạt mà khẩn cầu:

– Tiểu Mạt, mình giờ căn bảnkhông thể tiếp cận Triệu gia, tiếp cận Hi Thành nhưng thế nào mình cũngphải gặp Hi Thành và con. Tiểu Mạt, nếu cậu vẫn giữ liên lạc với bọn họthì cậu giúp mình được không!

– Ngày mai mình sẽ đưa cậu đến Triệu gia thăm Duy Duy, chỉ là…

Tiểu Mạt nhìn Chu Thiến, ánh mắt có chút u sầu:

– Thiến Thiến, trước đó mình phải nói với cậu một chuyện, cậu đừng quá hoảng

Vẻ nghiêm túc của Tiểu Mạt khiến tim Chu Thiến đập loạn:

– Chuyện gì?

Tiểu Mạt nhếch miệng, do dự một hồi rồi mới nhẹ nhàng nói:

– Bên cạnh Hi Thành đã có người phụ nữ khác

– Cái gì!

Chu Thiến ngây dại, lời nói của Tiểu Mạt như sét đánh trời quang, khiến cô không thể hoàn hồn:

– Cậu nói cái gì? Hi Thành… Hi Thành… anh ấy đã kết hôn sao?

Tiểu Mạt thấy vẻ mặt bị đả kích nặng nề của cô mà cũng đau lòng, vội vàng lắc đầu nói:

– Cậu đừng quá hoảng, bọn họ cònchưa kết hôn. Nhưng đã qua lại gần một năm. Người đàn bà đó rất phiềntoái, chỉ cần gặp cô ta cậu sẽ hiểu, vì sao mình nói cô ta phiền phức.

Chương 173 : Thế Duy

Chương 173: Thế Duy

Những lời Tiểu Mạt nói khiến Chu Thiến cả đêm khó ngủ, vừa nhắm mắt lại thì lại như thấy cảnh Hi Thành và ngườiphụ nữ khác ở bên nhau. Cảm giác đau đớn, chua xót này khiến tim ChuThiến thắt lại

Hi Thành, chỉ hai năm cũng đủ để anh quên em sao? Tình yêu của anh dành cho em chỉ thế thôi sao?

Giọt nước mắt nóng hổi lăn xuống, thấm ướt gối đầu

Như là cảm nhận được sự đau đớn của Chu Thiến, Tiểu Mạt lặng lẽ nắm tay cô nói:

– Chuyện này không thể trách Hi Thành…

Cô thở dài:

– Ngày mai cậu nhìn thấy người đàn bà kia thì sẽ biết…

Lòng Chu Thiến đau đớn, người phụ nữ đóđến tột cùng là thần thánh phương nào mà có thể khiến Hi Thành chấp nhận cô ta trong thời gian ngắn như vậy?

Lăn qua lăn lại, vất vả lắm mới chịu đựng được đến khi trời sáng. Chu Thiến đứng lên, rửa mặt qua loa rồi chỉnhtrang dung nhan. Hôm nay là lần đầu tiên gặp Hi Thành và con, tuy rằngkhông còn vẻ đẹp của Thiệu Lâm nhưng nhất định cũng phải gọn gàng sạchsẽ, cho bọn họ, nhất là con yêu có ấn tượng tốt

Nhưng Tiểu Mạt lại nói với cô:

– Tốt nhất là để chiều đi, như vậy vừa khéo lúc Hi Thành tan tầm, ban ngày anh ấy thường không ở nhà

Bất đắc dĩ, Chu Thiến đành chờ đợi đến chiều, cả ngày lòng như mèo cào, khó chịu muốn chết

Vất vả lắm mới đến 5h chiều, hai người chuẩn bị rồi đi đến biệt thự Triệu gia.

Giờ là đầu hạ, buổi chiều cũng không quá nắng gắt, nắng chiếu lên người tuy nóng nhưng cũng không quá khó chịu

Trên đường đi, Chu Thiến và Tiểu Mạt muaít đồ chơi, quần áo cho Thế Duy. Tiểu Mạt lấy một thanh kiếm lớn có nhạc đưa cho Chu Thiến nói:

– Mua cái này cho Thế Duy đi, thằng bé nhất định rất vui

Chu Thiến nhìn nhìn thanh kiếm cao nửa thước, chỉ nói:

– Chỉ sợ Thế Duy chẳng cao hơn cây kiếm này là mấy! Thằng bé chơi được sao?

Tiểu Mạt cười:

– Cậu đừng xem thường Thế Duy.Thằng bé nghịch ngợm lắm, rất thích đao kiếm, ô tô… càng to nó càngthích. Mới hai tuổi mà đã bắt người làm chơi trò cảnh sát bắt cướp, vẻnghiêm túc, lạnh lùng khi bắt cướp làm đám người hầu ai cũng sợ đó

Đó chẳng phải thành tiểu ma vương sao!Chu Thiến không thể tưởng tượng nổi cảnh một đứa bé cầm cây kiếm cao gần bằng mình rồi chơi trò đuổi bắt với một đám người lớn

– Cũng khó trách, mọi người đềuthương thằng bé vừa chào đời đã mất mẹ. Hơn nữa Duy Duy còn là cháutrưởng của Triệu gia, lại đáng yêu như thế. Triệu phu nhân lúc nào cũngcoi thằng bé là bảo bối, cứ không gặp là nhắc. Triệu Hi Thành lại càngchẳng cần nói, bắt anh ấy quỳ xuống làm ngựa cho con cưỡi cũ