
á khác. Giờ tóc Lý Mai vừa làm xoăn lại còn nhuộm, xoăn song to. Trên vành tai, cổ, ngón taiđều là vàng sáng long lanh, quần áo gọn gàng, giơ tay nhấc chân đều rấtđàng hoàng, so với người cha giản dị của mình thì Lý Mai như người giàumới nổi
Nhưng cũng dễ hiểu, nghèo khó lâu như vậy, đột nhiên phát tài thì ai chẳng hận không thể rêu rao cho tất cả cùng biết
Chu Minh Xa nhìn Lý Mai, đầu tiên kể chuyện Thiến Thiến còn có một em gái song sinh, vì bị đần mà lạc đường rồi nói:
– Lúc đấy cả nhà đều rất buồn,tìm mãi nhưng cũng không thấy, mẹ Thiến Thiến vì chuyện này mà buồnphiền thành bệnh. Cứ nhắc đến chuyện này là lại khóc lóc không ngừng nên cũng không ai nhắc đến chuyện này nữa. Qua nhiều năm như vậy, tôi cònnghĩ đứa bé này chắc không còn nên cũng dần quên đi. Không ngờ hôm naylại để tôi gặp lại nó, ông trời cũng không quá bạc bẽo với tôi
Nhắc đến đây lại nhìn về phía Chu Thiến với ánh mắt từ ái
Lý Mai nhìn Chu Thiến rồi lại nhìn Chu Minh Xa, vẻ mặt có chút mất tự nhiên:
– Ông cũng nói lạc đường đã lâunhư vậy, sao dám chắc cô ta là con mình? Hơn nữa ông nói con ông bị đầnnhưng sao trông cô ta lại rất bình thường như thế. Chuyện huyết thốngnày phải làm cho rõ ràng chứ
Chu Minh Xa nhíu mày:
– Con bé giống Thiến Thiến nhưđúc. Nếu không phải song sinh thì sao giống nhau như vậy được. Về phầnbị đần, đó là chuyện trước kia, có lẽ lớn lên là hết, hoặc cha mẹ nuôicủa con bé chữa trị cho cũng nên. Con trẻ khỏe mạnh bình an là điều tốt, có gì đáng nghi ngờ
Giọng nói của ông dần trở nên nghiêm túc.
Lý Mai mất hứng. Chu Minh Xa là ngườithành thật, bình thường rất ít khi to tiếng với mình nhưng vì đứa congái này mà đã tỏ thái độ với mình. Nhìn ông coi cô gái kia như bảo bốithì nghĩ, gia sản sau này một nửa phải chia cho cô ta? Mấy trăm vạn đó!Lý Mai đau lòng khôn cùng, vì thế giọng nói cũng sắc bén:
– Tôi chưa từng nghe trẻ bị đần lại có thể chữa trị, Minh Xa, tôi quan tâm đến ông mà thôi, tôi sợ ông bị người ta lừa
Chu Minh Xa tìm được con gái, vốn lòngđầy vui mừng nhưng lại bị Lý Mai hắt gáo nước lạnh vào đầu, dù ông vốnhiền lành nhưng cũng không thể nhịn cơn tức:
– Tôi đã cùng con bé đi kiểm tra quan hệ, mấy ngày nữa là có kết quả, đến lúc đó xem bà nói được gì
Lý Mai cũng tức giận quay đi, sắc mặt rất khó coi
Chu Thiến nhìn Lý Mai không nói, Lý Mainày sao thay đổi nhiều như thế? Trước kia tuy rằng không quá quan tâmmình nhưng ít nhất bề ngoài cũng còn lịch sự nhưng giờ ngay cả vẻ bềngoài cũng không cần giữ sao?
Lý Mai đứng lên đi về phòng, đi đến bênChu Thiến định lườm cô nhưng khi tiếp xúc đến ánh mắt bình tĩnh, lạnhlùng của Chu Thiến thì không khỏi thấy lạ. Nhìn cô ta ăn mặc thế kia,hẳn là đứa nhỏ sống ở nông thôn nhưng đột nhiên thêm một người cha, lạiđến nơi xa lạ thế này mà vẻ mặt vẫn tự nhiên, bình tĩnh như vậy, khônghề nao núng, bối rối. Như những người quen từ quê của bà ra lần đầu tiên cũng còn bối rối đứng ngồi không yên, bọn trẻ con hết nhìn đông nhìntây lại chạy ra sờ cái này cái nọ, tuyệt đối không bình tĩnh, tự nhiênđược như cô.
Chu Thiến thấy Lý Mai nhìn mình chằm chằm thì cũng nhìn thẳng lại bà ta. Đây là nhà của cô, sao cô phải chịu sựphòng bị của Lý Mai như vậy? Cô không thể để bà nghĩ mình sợ bà, nếukhông sau này chắc sẽ rắc rối lớn, khiến cha không vui. Cứ như trướckia, ai sống phận mình là được.
Cho nên Chu Thiến cứ nhìn thẳng Lý Mai, nhìn đến khi Lý Mai mất tự nhiên mà phải quay đi
Lý Mai lầm bầm mấy câu, không biết là nói gì, sau đó đi vào phòng, đóng cửa lại
Chu Minh Xa cảm thấy con gái bị tủi thân, trong mắt đầy sự xin lỗi, ông nói với Chu Thiến:
– Con đừng trách bà ấy, chắc lànhất thời không chấp nhận được, chờ bà ấy nghĩ cẩn thận là được, haiz,trước kia bà ấy cũng dịu dàng….
Nhưng sau khi gia đình khá lên thì như giải phóng khỏi áp lực, tính tình cũng ương bướng hơn
Chu Thiến lắc đầu, mỉm cười nói:
– Không sao, con hiểu tâm tình của bà ấy, đổi lại làm con thì cũng vậy thôi
Chu Minh Xa nghe cô nói vậy thì lòng rất là vui mừng, nói:
– Con giống hệt chị con, cũng thấu tình đạt lý như vậy. Nào, lại đây, cha dẫn con đi xem nhà mới
Chu Minh Xa dẫn Chu Thiến đi khắp nhà.Đây là căn hộ lớn rộng 160m2, ba phòng nhỏ, hai phòng lớn, bếp và toilet rộng rãi, ban công thoáng đãng, ngoài ban công có một bàn trà nhỏ khiến cho Chu Thiến nhớ tới ban công của cô và Hi Thành. Vừa nghĩ đến HiThành lòng Chu Thiến lại nóng lên, hận không thể đến bên anh. Nhưng vừamới gặp cha, dù sao cũng phải ở chung với ông một thời gian, chờ có kếtquả xét nghiệm rồi tính
Cuối cùng, Chu Minh Xa dẫn cô đến một căn phòng, trong phòng gọn gàng, đồ đạc mới tinh, trên tường treo ảnh củacô, phía dưới có một bàn thờ nhỏ
Chu Minh Xa đi đến bên bàn thờ, đốt hương rồi đưa cho Chu Thiến nói:
– Đây chính là phòng của chị con, thắp hương cho chị đi con!
Chu Thiến dở khóc dở cười mà đón lấy nén hương, chẳng có cách nào, đành phải tự thắp hương cho mình. Chu Minh Xa nói:
– Về sau con ở đây được không?
Chu Thiến gật đầu. Chu Minh Xa lại nói:
– Tối nay đi mua chút đồ dùng hằng ngày cho con,